Hai phát hiện của phùng trong truyện ngắn chiếc thuyền ngoài xa - Nguyễn minh châu

Thảo luận trong 'Học Online' bắt đầu bởi YenOanh099, 23 Tháng bảy 2020.

  1. YenOanh099

    Bài viết:
    39
    Hai phát hiện của nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng trong truyện ngắn "Chiếc Thuyền Ngoài Xa" - Nguyễn Minh Châu.

    1/ Khung cảnh thiên nhiên hoàn mĩ:


    - Để có tấm lịch nghệ thuật về thuyền và biển theo yêu cầu của trưởng phòng, Phùng đã tới một vùng từng là chiến trường cũ của anh.

    - Phùng "phục kích" mấy buổi sáng để chụp được một bức ảnh thật ưng ý.

    - Phùng đã phát hiện ra một vẻ đẹp trên mặt biển mờ sương:

    "Một bức tranh của một danh họa thời cổ"

    "Mũi thuyền in một nét mơ hồ lòe nhòe vào bầu sương mù trắng như sữa có pha đôi chút màu hồng hồng do ánh mặt trời chiếu vào"

    "Vài bóng người lớn lẫn trẻ con ngồi im phăng phắc như tượng trên chiếc mui khum khum, đang hướng vào mặt bờ"

    "Toàn bộ khung cảnh từ đường nét đến ánh sáng đều hài hòa và đẹp, một vẻ đẹp thực đơn giản và toàn bích"

    - > Cảnh "đắt" trời cho, vẻ đẹp mà cả đời Phùng chỉ diễm phúc bắt gặp một lần.

    * Tâm trạng của nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng: Bối rối, khám phá thấy cái chân lí của sự toàn diện, phát hiện ra bản thân cái đẹp chính là đạo đức.

    - > Hạnh phúc, cảm nhận được cái thiện mĩ của cuộc đời. Cảm thấy tâm hồn như được thanh lọc, trở nên trong trẻo, tinh khiết.

    2/ Hiện thực nghiệt ngã của con người:

    Phùng đã chứng kiến cảnh tượng người đàn ông đánh vợ dã man.

    Hình ảnh chiếc thuyền ngủ phủ đẹp như mơ tương phản hoàn toàn với gia đình làng chài.

    * Hình ảnh người đàn ông đánh vợ:

    Ngoại hình: "Tấm lưng rộng và cong như lưng một chiếc thuyền. Mái tóc tổ quạ. Lão đi chân chữ bát, bước từng bước chắc chắn, hàng lông mày cháy nắng rũ xuống hai con mắt đầy vẻ độc dữ" -> Người đàn ông cực nhọc, cằn cỗi và dữ tợn.

    Thái độ và hành động: "Lão rút trong người ra một chiếc thắt lưng, lão trút cơn giận như lửa cháy bằng cách dùng chiếc thắt lưng quật tới tập vào lưng người đàn bà, vừa đánh vừa thở hồng hộc, hai hàm răng nghiến ken két, lão lại nguyền rủa bằng cái giọng rên rỉ đau đớn" -> Hình ảnh một người chồng tàn bạo và vũ phu giống như một con thú dữ đang say mồi

    * Hình ảnh người đàn bà:

    Ngoại hình: "Trạc ngoài bốn mươi, cao lớn, thô kệch, mụ rỗ mặt, khuôn mặt mệt mỏi, tái ngắt dường như đang buồn ngủ" -> Người đàn bà không hề có nhan sắc, ngoại hình của sự lam lũ, vất vả.

    Thái độ và hành động: "Cam chịu, đầy nhẫn nhục, không hề kêu một tiếng, không chống trả cũng không tìm cách chạy trốn." -> Cam chịu trước hành vi vũ phu của chồng, chỉ biết khóc trong đau khổ và tủi nhục.

    * Hình ảnh đứa con (Phác) : Khi nhìn thấy người mẹ của mình bị đánh:

    "Giận dữ, căng thẳng"

    "Như một viên đạn đang trên đường lao tới đích đã nhắm"

    "Nhảy xổ vào cái lão đàn ông"

    "Vung chiếc khóa sắt quật vào giữa khuôn ngực trần vạm vỡ cháy nắng của người đàn ông"

    * Tâm trạng của Phùng: Chết lặng, kinh ngạc, vứt chiếc máy ảnh xuống đất chạy nhào tới. -> Nghệ sĩ Phùng phát hiện ra cuộc sống không đơn giản một chiều, anh cũng là một con người biết căm ghét cái xấu, cái ác, khi cần là biết đặt cuộc đời lên trên nghệ thuật.

    => Từ đó thấy được thông điệp của tác giả: Người nghệ sĩ chân chính phải biết nhìn cuộc đời trong cái nhìn đa chiều, nghệ thuật chân chính là không được rời xa cuộc đời.

     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...