Hai Giấc Mơ - Tô Phang Hồi em chưa bới tóc, Anh hãy còn hớt trọc. Gần gũi có nhau hơn, Hai bạn cùng đi học. Chừng ta lên trường trên, Em ra vẽ trang nghiêm, Anh học đòi người lớn, Hai tấm lòng thiếu niên. Chừng anh học ra trường, Em lên mặt cô nương, Anh ra người thời cuộc; Hai bạn tách hai đường. Chừng anh ra lưu lạc, Em thành trang đài các, Anh một khách giang hồ, Hai tấm lòng nguôi lạnh. Chừng anh tạm sứ người, Em sống đời vui tươi, Anh trải thân mưa gió; Hai cảnh ngộ xa vời. Chừng anh trở về làng, Anh trên đường lang thang, Em trên xe lộng lẫy; Hai khách lạ qua đường. Chừng ta lấy gương soi, Anh tóc cháy râu còi, Em tóc quăn mày vẽ. Hai tuổi khác nhau rồi! Ta mến nhau hồi thơ, Nhưng hai tuổi dại khờ. Biết chi mà thỏ thẻ; Hai lòng một giấc mơ. Nhưng kịp đến bây giờ Em còn đẹp còn thơ, Anh đã già đã xâu, Hai lòng hai giấc mơ!