THƯƠNG BỌN TRẺ.. Hơn 6 chục mét vuông Nơi phồn hoa đô thị Tự giam mình thật kỹ Nếu chẳng cần ra ngoài Thương bọn trẻ loai choai Nghỉ hoài từ trong tết Giờ đến trường chưa biết Chân cẳng cứ buồn teo Quả bóng nằm mốc meo Giày patin vứt xó Đâu rồi khăn quàng đỏ Cháu quen thắt hàng ngày Vắng cả tiếng cô thầy Rồi bạn bè cùng lớp Giữa không gian chật hẹp Chơi gì sau ôn bài Bọn trẻ muốn ra ngoài Chút không gian thoáng đãng Đành chịu cùng cố gắng Vì sức khỏe cộng đồng Cách ly nào ai mong Nhưng vì con covid Cần chung tay đoàn kết Mới dập dịch tắt nhanh Hải Lộc 30.3. 2020 Trần Hải Lộc Tác giả Trần Hải Lộc
THẬT BUỒN.. (Nhân đọc bài "phẫn nộ trước sự hạch sách của những người Việt 'thượng đẳng' ở sân bay" trên VTC New ngày 18/3/2020) Có tiền cứ tưởng mình giàu Bước xuống tiền sảnh muốn mau hơn người Oằn mình chống dịch khắp nơi Lại phải nghênh tiếp loại người vô tâm Không phô họ nghĩ mình câm Nhỡ miệng lại thấy trao nhầm lời thương Những kẻ khốn khó tìm đường Quay đầu về núi còn giương vây cùn Âu Cơ dòng giống bọc đùm Thương yêu nguồn cội biết cùng sẻ chia Nghênh ngang, ở lại bên kia Mà hưởng tốt đẹp quay về làm chi Đã về là buộc cách li Đừng có dở thói Trương Phi làm càn Đất nước đang trong nguy nan Đồng cam cộng khổ sẻ san nỗi lòng.. Hải Lộc 18.3. 2020 Trần Hải Lộc
HÀ NỘI TÔI YÊU.. Giữa dông bão sao vội phán đúng sai Lũ đang dâng cần tính bàn be đập Giữ vững bờ đâu đó nỡ chùng tay Đồng lòng bên nhau coi Dịch như Giặc Hà Nội kiên cường từng ngày bão táp Covid tràn về khắp các hướng Đông Tây Biến thể nguy nan, tán phát bùng lây Bến cảng, sân bay, homstay, khách sạn Cả Thế giới đâu riêng mình Việt Nam Bạc đầu thâu đêm họp bàn chỉ đạo Ca lây nhiễm tăng từng ngày cảnh báo Cả nước xuống đường đâu quản gian nguy. Vì Quốc gia, mẹ ơi con muốn đi Chăm sóc bệnh nhân cách ly covid Nữ sinh trường Y -Thảo An xin phép (1) Đối mặt tử thần nét đẹp tháng ba Thật hổ thẹn nhìn gương mặt kêu ca Của ai đó.. nơi cách ly thiếu thốn Khóe mắt cay, ai cố tình chạy trốn Mười bốn ngày, tránh vi rút tràn lan Hà Nội tôi yêu, sững sững hiên ngang Vẫn hồn nhiên, giữa bạt ngàn sưa trắng Liễu buông mình bên Hồ Tây thơ mộng Vẫn rộn ràng, thanh lịch dáng hào hoa Dịch sẽ qua.. ôi, tháng ba vất vả Covid sẽ tiêu chúng đâu còn mãi mãi Chỉ còn tình người đọng lại với thời gian Thủ đô hòa bình.. niềm kiêu hãnh Việt Nam. Hải Lộc. 13.3. 2020 Trần Hải Lộc
BÃO ENCOVI (nCoV) Tháng hai ơi, đang bước nhịp cuối cùng Ngày thầy thuốc sao tưng bừng được nữa Encôvi (nCoV) dịch căng lên từng bữa Các "mẹ hiền" sấp ngửa mặt lo toan Trường im lìm, gia đình chốn bình an Bé vẫn chăm ngoan như còn đến lớp Thương ông bà.. làm thế nào dạy được Kiến thức cho con, mong ước cô thầy Corona bão tràn khắp đó đây Dập dịch, ngăn lây.. trẻ già đâu quản Tẩy trùng diệt khuẩn phòng chống từ xa Đồng lòng Quốc gia tiễu trừ virut Đợi ngày không xa, Virut kia chấm dứt Lại vui cùng bè bạn thỏa mê say Lại cùng nhau trò, cô, thầy đến lớp Lại rộn ràng như chưa từng dịch hôm nay. Hải Lộc 17.02.2020 Trần Hải Lộc
TẤM LÒNG QUÊ HƯƠNG Nhìn anh thật yêu thương Ngồi ăn trong tĩnh lặng Bữa cơm trưa chát đắng Vội vàng đến bơ phờ Ngoài phi trường đang chờ Dòng người về tránh dịch Ăn tranh thủ cho kịp Khách vất vưởng sao đành Ai cũng muốn thật nhanh Bay hàng ngàn cây số Trở về bên tiên tổ Tránh dịch tận trời Âu Lòng nhân ái nhịp cầu Nối yêu thương gần lại Bỏ qua điều ngang trái Rộng mở hồn quê hương Trải lòng cùng tha phương Thương xứ người hưu quạnh Nơi nụ cười ráo hoảnh Chợt chạnh lòng trắng-vàng Quê hương luôn tỏa nắng Ấm chan chứa tình người Đói một miếng chia đôi Khổ sướng vui san sẻ.. Hải Lộc 19.3. 2020 Trần Hải Lộc