Khi nhận ra thanh xuân mình đã mất Cố nhặt về cất một góc trong tim Có kịp không cho một kẻ muốn tìm? Quả lắc đồng hồ đứng im trong chốc lát Cho ta vào mảnh kí ức trẻ thơ Tuổi 20 ta đứng đó trông chờ Để 30 ta lượn lờ quay lại Như dòng chảy đã trôi đi mãi mãi Giữ được lối về nhưng chẳng giữ được ai. Tác giả: Lăng Tuyên