Tản Văn Gửi Thanh Xuân Của Tôi - Tử Cầm An Nhiên

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Tử Cầm An Nhiên, 11 Tháng mười hai 2019.

  1. Tử Cầm An Nhiên

    Bài viết:
    6
    Tên truyện: Gửi thanh xuân của tôi

    Tác giả: Tử Cầm An Nhiên

    Thể loại: Tản văn

    Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm sáng tác của Tử Cầm An Nhiên

    Gửi thanh xuân của tôi!

    Chào bạn, thanh xuân của tôi,

    Tôi vẫn luôn muốn nói điều này cùng bạn nhưng ngập ngừng e thẹn mãi cho đến bây giờ.

    Thanh xuân ơi, bạn có nhớ tôi không? Còn tôi chưa lúc nào tôi ngừng nhớ bạn. Nhớ cái này tôi còn chập chững vào nghề, nhớ những dòng chữ đầu tiên tôi viết, nhớ những người đồng nghiệp đầu tiên tôi gặp. Có những người vẫn còn ở lại nơi đây, có những người giờ đi đi nơi khác. Có những người tôi còn liên lạc, có những người đã thành người lạ.

    Những con chữ đầu tiên ngây ngô, vụng về, những cái gặp gỡ đầu tiên bỡ ngỡ nhưng thanh xuân vẫn luôn thật đẹp trong ký ức của tôi.

    Nhiều lắm "những" muốn nói cùng thanh xuân lắm chỉ sợ bạn vội vã không muốn lắng nghe thôi.

    Thanh xuân ơi, bạn có nhớ không? Từng chuyến đi đã trở thành hồi ức. Mình nhớ cái lần đầu tiên được dùng đến hộ chiếu sau mấy năm làm sẵn. Cái lần đầu tiên được đóng dấu xuất cảnh ấy mới vui làm sao. Đến một vùng đất xa lạ nhưng hoàn toàn không sợ sệt gì vì có cả đoàn cùng "hộ tống" cơ mà. Đi đâu cũng có "hướng dẫn viên" lẫn "phiên dịch viên" kè kè nên mạnh mẽ khám phá lắm. Rồi đến các chuyến đi trong nước nữa, mỗi lần lại được khám phá một vùng đất mới trong đời.

    Ít ai biết khi mình nghĩ đến đi làm mình đã tâm niệm một điều rằng: Mỗi năm mình phải để dành tiền và ngày phép để đi du lịch một tỉnh trong nước, cố gắng ghi dấu chân trên mọi miền của dải đất chữ S này. Thực tế thì mình đã bắt đầu, đang làm và sẽ tiếp tục thực hiện được điều đó trong tương lai cùng với thanh xuân nhé!

    Thanh xuân ơi, bạn có nhớ không? Từng con người lạ rồi quen. Cái ngày đầu tiên mà mình bước chân vào nơi đây, vui lắm ấy nhỉ! Vừa vào thôi mà đã gặp được cơ số người thú vị nhưng mà công việc tự nhiên thấy khô cứng quá chừng. Đột nhiên chuyển đổi môi trường làm việc nên có chút gì đó chưa quen. Nhưng mà rất nhanh thôi mình đã khám phá ra vô số điều hay ho nhờ những con người mà mình đã gặp gỡ ở nơi đó. Chả thế mà mình với thanh xuân vẫn còn ở đây đấy thôi.

    Người đến, người đi, người ở lại, bao cảm xúc cứ trôi nổi theo những lần đi và ở. Thế nhưng mỗi người đều là một hồi ức và thực tại đáng quý và đáng trân trọng gắn kết mình với nơi này. Và trong tương lai hy vọng mình cũng có thể làm được như vậy, giúp các new member như mình khi xưa có những tháng ngày thanh xuân đầy sắc màu và ấm cúng trong ngôi nhà thứ 2 này.

    Thanh xuân ơi, bạn có nhớ không? Từng nụ cười mỗi khi đóng job. Bao ngày bao tháng trăn trở, lăn lộn với nó, lúc thuận lợi lúc khúc mắc nhưng đến cuối cùng thì mọi thứ cũng xong và ai đó đều thở phào nhẹ nhõm, vỗ tay chúc mừng. Ngày mai có thể lại ngập tràn trong vòng quay đó với một job khác nhưng hôm nay xong hôm nay vui, chuyện ngày mai ngày mai tính. Tận hưởng cảm giác ấy để ngày mai lại mạnh mẽ chiến đấu.

    Ai đó đã dạy mình như vậy. Cuộc sống là chuỗi ngày phấn đấu, chỉ có tiếp tục đi lên mình mới luôn phát triển. Tuy nhiên không phải lúc nào cũng gây áp lực cho bản thân mà đôi khi hãy cho mình được tận hưởng cảm giác thành công, thỏa mãn khi hoàn thành một mục tiêu nho nhỏ nào đã để cân bằng, để nhìn lại mình đã làm được những gì, để bản thân nghỉ ngơi đôi chút và rồi khôi phục năng lượng để tiếp tục chinh phục đỉnh cao mới.

    Ừ thì một năm mới lại bắt đầu rồi thanh xuân ạ. Những hạt mưa xuân đã bay đầy trên phố, từng nụ hoa e ấp chúm chím nở, mùi Tết thoang thoảng đâu đây. Nhà nhà tính chuyện chơi xuân, mua sắm tết, dọn dẹp nhà cửa để đón con cháu vui vầy. Năm tháng qua đi nhiều cái đổi thay nhưng cái tình vẫn còn mãi.

    Tết này có khác tết xưa

    Nhưng tình ta vẫn xin thưa như vậy

    Xuân đến rồi xuân sẽ qua

    Mà người vẫn ở bên ta thế này

    Một năm làm việc với bao nỗi ưu tư nhọc nhằn, những người thân vẫn luôn bên mình, là ngọn lửa sưởi ấm ngày đông, là luồng gió mát giữa trưa hè nóng bức. Vậy nên dù bận rộn, mình vẫn dành thời gian để trò chuyện cùng họ, dành thời gian trở về bên gia đình yêu thương. Tạm gác lại mọi lo toan để hành trình trở về trọn vẹn cái Tết với người thân.

    Và sau những phút bình yên ấy, mình lại cùng nhau hoàn thiện công việc còn giang dở, làm tiếp những việc muốn làm, chinh phục mục tiêu mới để viết nên câu chuyện của riêng mình nhé thanh xuân ơi!

    Tạm biệt và hẹn gặp lại bạn, thanh xuân màu tím của tôi!
     
    Arian Kiều thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...