☔⛈☔⛈☔ Mưa để ngắm nhìn mình Người ta hay bảo người thích ngắm mưa là người hay buồn, buồn vì thất tình, buồn vì lỡ yêu thầm một bóng người mà chẳng dám nói. Chẳng hiểu sao mưa lại mang tâm trạng buồn, mặc định cứ như thế. Nhưng với tôi, những ngày mưa là những ngày để ngắm nhìn mình, ngắm nhìn tâm hồn và tiếng lòng thổn thức bao cảm xúc. Mưa với tôi không hẳn là buồn, chỉ là nó giống như một hương vị xúc tác cho tâm hồn tôi. Những ngày mưa cũng vì thế mà đầy cảm xúc nhất. Cái lạnh của cơn mưa khiến con người ta chỉ muốn nằm mãi trên giường, trùm chăn và nhẹ nhàng cảm nhận sự ấm áp của mùi hương tỏa ra từ chiếc gối. Mưa còn để cảm nhận rõ hơn trái tim ta không phải là buồn mà là có những cảm xúc khó nói thành lời. Vào những ngày mưa của tuổi 17 hẳn đáng hoài niệm nhất. Giây phút ngắm nhìn tàu lá chuối chảy ướt nhịp, cái sân đất trước nhà đã sói lên vì mưa trút. Mái ngói đỏ, tiếng ếch, nhái kêu nhiều. Khung cảnh quen thuộc nhưng dường như lại sợ hãi trong đôi mắt của cô gái sắp trải đời. Hẳn nhiều điều muốn nói, nhiều điều muốn viết nhưng chẳng thể nói hay viết cho thỏa ý nhất. Chỉ có riêng ta và mưa đủ hiểu lòng nhau. Gửi những ngày mưa, ngày của những chiêm nghiệm, ngày để nhớ, để thương và để nhìn bản thân mình- cô gái ạ!