Ngày hôm nay của em như thế nào? Có tốt lành và tuyệt vời hơn ngày hôm qua không? Liệu sau một giấc ngủ dài ấy có đủ khiến em lãng quên những chuyện không vui và đau đớn? Hay chỉ mang lại cho em dư âm của những nỗi buồn lê thê? Em nói ngày hôm nay em buồn, một nỗi buồn vô hình cứ âm thầm trú ngự trong tâm trí em. Em hỏi rằng tôi có muốn nghe không? Ồ cô gái, tôi sẽ luôn là bờ vai và chỗ dựa vững chắc nhất cho em, nên đôi ba lời tâm sự thủ thỉ ấy tôi sẽ luôn sẵn sàng lắng nghe, không phải vì em đáng thương, cũng không phải vì tôi lo chuyện bao đồng, càng không phải lấy lòng em gì cả, chỉ đơn giản tôi muốn biết những điều em đang nghĩ, vì em là cuộc sống của tôi.. Gửi em cô gái hiện tại, ngày mai sau khi em thức dậy, em sẽ thấy tia nắng ấm áp lọt qua khe cửa sổ, những đám mây màu biếc chầm chậm lướt qua. Tại sao em không bỏ vài giây trong một ngày để cảm nhận điều đó? Sau những xô bồ của cuộc sống đem lại, biết đâu sẽ khiến em cảm thấy bình yên và hạnh phúc hơn? Đôi khi hãy bước chậm lại một chút, một chút thôi cũng được, để thấy rằng hóa ra cuộc đời này cũng tốt đẹp đến như thế, để thấy rằng không phải nỗi buồn nào cũng kéo dài mãi, để thấy rằng trước khi đắm chìm vào tuyệt vọng chúng ta cũng đã từng vui vẻ đến như thế.. Gửi em cô gái hiện tại, dù ngày mai hay về sau có như nào thì em cũng phải mỉm cười. Không phải mỉm cười cho qua chuyện, mà là khi em rơi vào tuyệt vọng nhất, khi em chỉ muốn chôn mình vào quá khứ và muốn lấp đầy nhé tổn thương, tôi muốn em vẫn sẽ nở nụ cười trên môi, để cố gắng, để đứng dậy, để biết trên đời này vẫn còn có người phía sau chờ đợi và ủng hộ cho em. Tôi sẽ luôn đứng ở nơi đây phía trân trời này, để khi em ngoảnh đầu lại vẫn luôn thấy tôi nơi đó.. Gửi em cô gái hiện tại, khi em chấp nhận bước qua tuổi 18, em sẽ thấy cuộc sống này thật khác so với em của ngay hiện tại. Trích đoạn của cuốn sách: "yêu anh đậm sâu, yêu em dài lâu"