Gọi nắng Mùa tháng 8, là những cơn mưa. Mùa của những kỷ niệm vui buồn. Hơn hết đó là món quà của đất trời, tự nhiên ban tặng cho ta. Để "Rũ sạch bụi trần", đợi nắng lên hong khô hết mọi thứ. Và bắt đầu lại từ đầu.. ".. mong qua những ngày nắng Tôi lại nhớ những ngày mưa.." Gọi nắng Sớm mai còn xám xịt Mặt trời còn ngủ mê Thoáng những cơn mưa bay Bướm ong đua sau hè Lòng buồn chợt lạnh ngắt Cũng bởi say cơn đêm Sau những ngày nắng hạ Vắng lắm, ơi tiếng ve! Của buổi thời ấu thơ Bay nhảy lên lưng trâu Thả cánh diều bao ước mơ Nuôi lớn tấm thân người. Nay chêng tuổi đôi mươi Nhưng tình còn thơ bé Yêu lắm mảnh chân trời Yêu lắm thuở đơn sơ Nhà tranh luôn gác bếp Cay cay khói lam chiều Luôn vô tư, hồn nhiên Buồn vui thoáng qua chỗ.. Gọi nắng để mai này Không còn ưu tư nữa Không còn những ngày buồn Không còn là kỷ niệm Mà ấp những bữa vui. Yêu thương rồi đong đầy Chân thành rồi hạnh phúc Mai này trên mỗi lá Cả trên mỗi cánh hoa, Sương đọng hạt long lanh Thanh khiết cả tâm hồn Vàng ánh cả nắng mai Soi rọi nền thế giới. Rồi trĩu hạt khẽ rơi Tan về trong đất mẹ Để nắng khẽ hong khô Đưa buồn về nhường cho Bao niềm vui ấm áp.. Tuổi thơ của mỗi người là nơi lưu giữ ký ức đẹp, bao tâm hồn thơ ngây, trong sáng. Mà từ đó tiếp nối giá trị tốt đẹp nuôi lớn ta thành người. Gọi nắng để gợi lại bao giá trị bị chôn vùi. Bởi dòng đời hối hả ta đâu dễ lắng nhịp tim lại.. Lắng nghe bao âm thanh từ cuộc sống. Để rồi sống với thật để thấy mình thật an nhiên, bạn nhé!..