Cảm nhận: Đây là một ca khúc dù mới nghe sẽ ngỡ là bài hát tình yêu nhưng thực chất là bài hát về thanh xuân, về những năm tháng tươi đẹp và quý giá. Dù cùng là một bài hát, cùng lời nhưng mỗi ca sĩ lại thể hiện những tâm trạng hoàn toàn khác nhau. Nếu Ngô Thanh Phong là thể hiện sự buông xuống, chấp nhận tiến đến tương lai, Dương Thừa Lâm là sự hoài niệm quá khứ, Lâm Tuấn Kiệt là sự tiếc nuối thì Châu Thâm thể hiện sự không nỡ rời bỏ thanh xuân tươi đẹp này. Lyrics: 我曾將青春翻湧成她 也曾指尖彈出盛夏 心之所動 且就隨緣去吧 這一路上走走停停 順著少年漂流的痕跡 邁出車站的前一刻 竟有些猶豫 不禁笑這近鄉情怯 仍無可避免 而長野的天 依舊那麼暖 風吹起了從前 從前初識這世間 萬般流連 看著天邊似在眼前 也甘願赴湯蹈火去走它一遍 如今走過這世間 萬般流連 翻過歲月不同側臉 措不及防闖入你的笑顏 闖入你的笑顏 我曾難自拔於世界之大 也沉溺於其中夢話 不得真假 不做掙扎 不懼笑話 我曾將青春翻湧成她 也曾指尖彈出盛夏 心之所動 且就隨緣去吧 逆著光行走 任風吹雨打 短短的路走走停停 也有了幾分的距離 不知撫摸的是故事 還是段心情 也許期待的不過是 與時間為敵 再次看到你 微涼晨光裡 笑得很甜蜜 從前初識這世間 萬般流連 看著天邊似在眼前 也甘願赴湯蹈火去走它一遍 如今走過這世間 萬般流連 翻過歲月不同側臉 措不及防闖入你的笑顏 闖入你的笑顏 我曾難自拔於世界之大 也沉溺於其中夢話 不得真假 不做掙扎 不懼笑話 我曾將青春翻湧成她 也曾指尖彈出盛夏 心之所動 且就隨緣去吧 晚風吹起你鬢間的白髮 撫平回憶留下的疤 你的眼中 明暗交雜 一笑生花 我仍感嘆於世界之大 也沉醉於兒時情話 不剩真假 不做掙扎 無謂笑話 我終將青春還給了她 連同指尖彈出的盛夏 心之所動 就隨風去啦 以愛之名 你還願意嗎 Pinyin: Wǒ céng jiāng qīngchūn fānyǒng chéng tā Yě céng zhǐ jiān tán chū shèngxìa Xīn zhī suǒ dòng qiě jìu súiyúan qù ba zhè yī lùshàng zǒu zǒu tíng tíng Shùnzhe shàonían piāolíu de hénjī Mài chū chēzhàn de qían yīkè jìng yǒuxiē yóuyù bùjīn xìao zhè jìn xiāngqíng qiè Réng wú kě bìmiǎn ér zhǎngyě de tiān yījìu nàme nuǎn fēngchuī qǐle cóngqían cóngqían chū shì zhè shìjiān wànbān líulían kànzhe tiānbiān sì zài yǎnqían yě gānyùan fùtāngdǎohuǒ qù zǒu tā yībìan rújīn zǒuguò zhè shìjiān wànbān líulían fānguò sùiyuè bùtóng cè liǎn cùo bùjí fáng chuǎngrù nǐ de xìaoyán wǒ céng nán zìbá yú shìjiè zhī dà yě chénnì yú qízhōng mènghùa bùdé zhēn jiǎ bù zuò zhēngzhá bù jùxìaohùa Wǒ céng jiāng qīngchūn fānyǒng chéng tā yě céng zhǐ jiān tán chū shèngxìa xīn zhī suǒ dòng qiě jìu súiyúan qù ba Nìzhe guāng xíngzǒu rèn fēngchuī yǔ dǎ duǎn duǎn de lù zǒu zǒu tíng tíng yěyǒule jǐ fēn de jùlí bùzhī fǔmō de shì gùshì háishì dùan xīnqíng Yěxǔ qídài de bùguò shì yǔ shíjiān wèi dí zàicì kàn dào nǐ Wēi líang chénguāng lǐ xìao dé hěn tíanmì Cóngqían chū shì zhè shìjiān wànbān líulían kànzhe tiānbiān sì zài yǎnqían yě gānyùan fùtāngdǎohuǒ qù zǒu tā yībìan rújīn zǒuguò zhè shìjiān wànbān líulían fānguò sùiyuè bùtóng cè liǎn Cuò bùjí fáng chuǎngrù nǐ de xìaoyán wǒ céng nán zìbá yú shìjiè zhī dà yě chénnì yú qízhōng mènghùa bùdé zhēn jiǎ bù zuò zhēngzhá bù jù xìaohùa Wǒ céng jiāng qīngchūn fānyǒng chéng tā yě céng zhǐ jiān tán chū shèngxìa Xīn zhī suǒ dòng qiě jìu súiyúan qù ba Wǎn fēngchuī qǐ nǐ bìn jiān de bái fà fǔ píng húiyì líu xìa de bā nǐ de yǎnzhōng míng'àn jiāo zá yīxìao shēnghuā wǒ réng gǎntàn yú shìjiè zhī dà yě chénzùi yú er shí qínghùa bù shèng zhēn jiǎ bù zuò zhēngzhá wúwèi xìaohùa wǒ zhōng jiāng qīngchūn húan gěile tā líantóng zhǐ jiān dànchū de shèngxìa xīn zhī suǒ dòng jìu súi fēng qù la yǐ ài zhī míng nǐ hái yùanyì ma Lời dịch: Tôi từng dâng tất thảy nhiệt huyết thanh xuân cho cô gái ấy Và những ngón tay từng gảy lên câu chuyện tình mùa hạ Nếu tim này đã rung động thì cứ để mọi thứ tùy duyên thôi mà Verse 1 Suốt chặng đường hết đi lại dừng Trôi dạt theo vết tích một thời thiếu niên phiêu bạt Trước khoảnh khắc đặt chân tới trạm xe đó Bỗng dưng lại có chút phân vân Đành cười khổ vậy ra cái cảm giác quyến luyến quê nhà Vẫn chẳng cách nào tránh khỏi Mà bầu trời Nagano vẫn ấm áp như thế Một cơn gió vụt qua, thổi lên hồi ức thuở xưa Thuở mới nhận thức về thế gian này là biết mấy lưu luyến Nhìn thấy đường chân trời như chỉ ngay trước mắt kia Cũng từng cam tâm tình nguyện một lần phiêu bạt xông pha khói lửa Còn bây giờ khi đã đi một vòng thế gian này, tất thảy mọi lưu luyến Đã nhìn thấu mọi góc cạnh khác nhau của tháng năm Lại chẳng kịp trở tay mà sa vào nụ cười của em Ta từng vật vã không thoát khỏi sự rộng lớn của thế giới này Cũng từng đắm chìm trong những lời nói mơ mộng Không biết thật giả, không hề vùng vẫy, cũng chẳng sợ bị cười chê Tôi từng dâng tất thảy nhiệt huyết thanh xuân cho cô gái ấy Và những ngón tay từng gảy lên câu chuyện tình mùa hạ Nếu tim này đã rung động thì cứ để mọi thứ tùy duyên thôi mà Cứ ngược sáng mà đi, mặc cho gió táp mưa sa. Verse 2 Đoạn đường ngắn ngủi hết đi lại dừng Cũng đã có vài phần khoảng cách Chẳng biết những lời vỗ về là câu chuyện cũ hay một đoạn tâm tình Có lẽ điều vẫn mong chờ cũng chẳng qua là có thể đối địch với năm tháng Lại một lần nữa gặp được em Trong ánh quang của ban mai se lạnh Em cười lên ngọt ngào biết bao. Thuở mới nhận thức về thế gian này là biết mấy lưu luyến Nhìn thấy đường chân trời như chỉ ngay trước mắt thôi Cũng từng cam tâm tình nguyện một lần xông pha khói lửa Còn bây giờ khi đã đi một vòng thế gian này, tất thảy mọi lưu luyến Đã nhìn thấu mọi góc cạnh khác nhau của tháng năm Lại chẳng kịp trở tay mà sa vào nụ cười của em Ta từng vật vã không thoát khỏi sự rộng lớn của thế giới này Cũng từng đắm chìm trong những lời nói mơ mộng Không biết thật giả, không hề vùng vẫy, cũng chẳng sợ bị cười chê Tôi từng dâng tất thảy nhiệt huyết thanh xuân cho cô gái ấy Và những ngón tay từng gảy lên câu chuyện tình mùa hạ Nếu tim này đã rung động thì cứ để mọi thứ tùy duyên thôi mà Gió đêm thổi qua những sợi bạc ẩn trong đôi hàng tóc mai Xoa dịu đi những vết sẹo mà hồi ức xưa để lại Trong đôi mắt em là ánh sáng và bóng đêm trộn lẫn, nhưng cười lên vẫn đẹp như hoa Tôi thì vẫn cảm thán về thế gian bao la Cũng đắm chìm trong những lời yêu thương thuở còn non nớt Chẳng còn lại thật giả, chẳng hề vùng vẫy, chẳng còn cười nhạo vô vị Cuối cùng thì tôi cũng đem hết thanh xuân này gửi trả lại cô gái ấy Trả lại cả những ngón tay đã từng gảy lên chuyện tình mùa hạ Những rung động ngày xưa, thì hãy trôi theo gió mà bay đi mà Nếu nhân danh là tình yêu, liệu em còn có bằng lòng?