Truyện Ngắn Đằng Sau Khung Cửa Sổ - Đừng Nhìn! - Tiểu Nha Đầu

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Tiểu Nha Đầu, 1 Tháng chín 2018.

  1. Tiểu Nha Đầu Diệp Hàn

    Bài viết:
    13
    Tác giả : Tiểu Nha Đầu

    Truyện : Đằng sau khung cửa sổ- Đừng nhìn!

    Thể loại : Chuyện ma, kinh dị

    Khuyến cáo : Không nên đọc ban đêm, không nhìn ra cửa sổ.

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Tác Phẩm Sáng Tác Của Tiểu Nha Đầu

    Có một lần tôi được ở quê chơi một tuần, đó cũng là kỉ niệm khó quên nhất cuộc đời tôi!

    Nha bà nội tôi nằm gần một đồn điền hẻo lánh, ban đêm được thắp bằng một bóng đèn cũ kĩ cheo lắc lẻo.

    Có một ngôi nhà hai tầng ở cách đó không xa xung quanh nhà toàn dây thường xuân bám kín, mặt tường thì bung ra từng mảng, khung cửa sổ và cửa chính gắn đầy những lá bùa màu vàng làm nổi lên dòng chữ đỏ vẽ những hình thù kì quái ngôi nhà như những ngôi nhà hoang thực thụ.

    Khiến người ta sởn gai ốc chính là một cái khung cửa sổ cũ kĩ nằm trong góc, bên cạnh là một cái cây to cành lá sum suê như có như không thỉ thoảng để lộ ra khung cửa sổ!

    Có lần tôi hỏi bà về ngôi nhà có khung cửa sổ kia, thì bà lại quát và cấm đoán không cho tôi nói đến ngôi nhà kia khiến lòng tò mò của tôi trỗi dậy mãnh liệt.

    Đêm đó tôi không ngủ được bèn ngồi dậy xem ti vi vì nội tôi cũng già rồi nên bà ngủ rất sớm, tôi ngồi trên chiếc ghế sofa màu nâu đất nhà bà xem chương trình thiếu nhi hôm nay có chương trình mà tôi yêu thích ngoài trời không biết gió thổi từ bao giờ, lúc chương chình sắp đến đoạn tôi chờ mong thì!

    [Cạch] một tiếng căn phòng trở lên tối thui.

    Lúc này gió cũng thổi mạnh khiến lá cây va vào nhau xào xạc, xào xạc khiến tôi rùng mình.

    Bỗng! Trong lòng tôi nổi lên một cảm giác hoảng sợ, hoang mang khiến tôi lo lắng tôi lần mò trong đêm tối đứng dậy.

    Trong đêm đen chẳng biết do tôi sinh ra ảo giác hay sao mà tôi cảm thấy, như bị ai đó nhìn chằm chằm khiến bất an trong lòng tôi dâng lên mãnh liệt!

    Bỗng [Cốc cốc cốc] tiếng gõ cửa trong đêm đen thật chói tai vang lên, tôi hoảng sợ chỉ dám đứng nhìn chằm chằm cái cửa.

    Không phải tôi không muốn chạy cũng không phải tôi không muốn hét mà chẳng qua chân tôi không biết làm sao lại nặng nề đến thế, cổ họng như bị nghẹn, như thể ai đó nhét một miếng vải vào miệng khiến cổ họng tôi khô khốc khó chịu.

    Tiếng gõ cửa vẫn vang lên đều đều từng nhịp một rồi bỗng [ Đoàng] một tia sét như cắt ngang bầu chời khiến chân chời sáng rọi.

    Tôi không tự chủ được nhìn lên ngôi nhà trên đồn điền kia. Vừa nhìn đã khiến cho tôi húp một ngụm khí lạnh, giống như có một cục đá lạnh chảy từ đầu xuống chân tôi.

    Tôi nhìn thấy ở trong khung cửa sổ kia, có một người phụ nữ đang nhìn tôi mái tóc dài đen bóng che đi một nửa gương mặt nửa còn lại thì đầu như bị đập nát chỉ còn nửa con mắt với lòng đỏ rực như máu.

    Những giọt máu từ trên đầu nhỏ tong tong xuống chiếc áo màu trắng, trên tay người phụ nữ đó ôm một đứa trẻ sơ sinh, điều đặc biệt là đứa trẻ đó không có đầu!

    Người phụ nữ đó nhìn tôi chằm chằm, tôi chắc rằng đứa trẻ đó cũng đang nhìn tôi, tôi cảm giác như thế.

    Tôi hoảng sợ muốn la lên nhưng cảm giác trong cổ họng vẫn còn!

    Tôi dùng hết sức muốn chạy và kỳ tích đã xảy ra, tôi cắm mặt chạy vào buồng và đóng rầm cửa lại rồi tôi chạy ngay lên giường chùm chăn.

    (Tút tút tút) tiếng điện thoại tôi vang lên, tôi quá hoảng sợ không nhìn màn hình mà đã vồ ngay lấy.

    Tôi cầu mong! Cầu mong nghe thấy giọng của người mình quen để tôi đỡ hoảng sợ.

    Nhưng đầu dây bên kia lại vang lên tiếng "U.. U.. Cạc.. Cạc.." như ai đó bị nhét đầy cát vào trong miệng còn có tiếng lá cây xào xạc.

    Tôi giật mình nhìn lên màn hình điện thoại nhưng không có số cũng không có tên!

    Tôi hoảng sợ chùm mình trong chăn bỗng tôi cảm thấy như có gì đó đè nặng giống như ai đó đè cả cơ thể lên tôi, khiến tôi không thể nhúc nhích chỉ phát ra tiếng thút thít đứt quãng.

    Tôi không biết làm sao mình ngủ được, tôi vội chạy đến kể cho nội nghe những chuyện tối hôm qua và bà chỉ bảo là tôi nằm mơ nhưng tôi biết..

    Tôi không mơ!
     
    Chỉnh sửa cuối: 30 Tháng mười 2018
Trả lời qua Facebook
Đang tải...