Truyện Ngắn Em Yêu Anh Ấy. Và Em Vẫn Yêu Anh - Uất Phong

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Uất Phong, 6 Tháng năm 2020.

  1. Uất Phong

    Bài viết:
    195
    "Em yêu anh ấy. Và em vẫn yêu anh."


    Thể loại: Truyện ngắn

    Tác giả: Uất Phong

    Link thảo luận góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của Uất Phong

    [​IMG]


    Hà Nội vào đông. Cây cối đã dần trụi lá, từng cơn gió lạnh cũng bắt đầu thổi đều đặn hơn. Đã trải qua bao lần nhưng không khí những ngày đầu đông vẫn luôn khiến tôi cảm thấy xa lạ. Một chút mới mẻ, một chút choáng ngợp, một chút lạnh lẽo, một chút cô đơn... - tất cả cóp nhặt lại, thay phiên nhau bủa vây lấy tâm trí tôi và hòa quyện cùng những suy nghĩ về em.

    Hôm nay, tôi lại nhớ em. Chắc em cũng như tôi, đang cảm thấy khó chịu trong những ngày miền Bắc chuyển mùa này.

    Tôi và em yêu nhau khi còn 17 - đều là mối tình đầu khắc cốt ghi tâm. Bên nhau những năm tháng đầu thanh xuân tươi đẹp, cùng nhau vượt qua những giai đoạn ẩm ương; tôi cứ ngỡ có thể cùng em đi đến cuối cuộc đời, dùng cả đời này "đường đường chính chính" che chở, bảo vệ và "dung túng" cho em. Thế nhưng đến cuối cùng, bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu cố gắng vẫn phải chịu thua trước hai chữ "duyên trời". Hơn năm năm trước, chuyện tình này dừng lại, dừng lại khi hai đứa vẫn còn yêu.

    Em vẫn chưa buông tay kể từ ngày đó, vẫn nhắn tin cho tôi đều đặn mỗi ngày. Em kể tôi nghe nhiều lắm: về chuyện thời tiết, về những người bạn vừa quen, về cả những chuyện nhỏ nhặt vui vui đã gặp trong ngày... Và trên tất cả, em vẫn nói yêu tôi, dù tôi không hồi đáp, dù chuyện tình mình mãi mãi đã xa.

    Tôi cũng vẫn yêu em nhưng lại chẳng làm gì. Tin nhắn gần nhất tôi gửi cho em là từ hơn năm năm trước - ngày cuối cùng tôi còn trò chuyện với em. Như một lẽ tự nhiên, tôi với em cứ thế mà dừng lại, chẳng cãi vã cũng chẳng giận hờn, chẳng mệt mỏi cũng chẳng ghen tuông... Những tin nhắn hàng ngày em gửi - tôi không xem lại cũng chẳng phản hồi. Tôi để em độc thoại với những tin nhắn đó, để em độc thoại trong chính chuyện tình với mình.

    Hôm nay, như thường lệ, tôi đang đợi tin nhắn của em.

    23 giờ 48 phút - muộn hơn mọi ngày gần một tiếng:

    "Ngày thứ 1941"

    "Anh ơi!"

    Đã thành thói quen, em bắt đầu bằng số ngày và tiếng gọi mà tôi thích nhất. Tôi tưởng tượng được cả giọng nói nhẹ nhàng, trong trẻo của em khi cất lên tiếng gọi này. Vẫn như ngày đầu tiên, nó khiến tôi xao xuyến mà bất giác mỉm cười hài lòng.

    Vẫn như mọi ngày, tôi im lặng không trả lời em. Em có chút ngập ngừng, những chữ viết ra rồi lại xóa. Mất đến nhiều phút sau, tin nhắn tiếp theo mới được thành hình.

    23 giờ 53 phút: "Em yêu anh ấy rồi."

    23 giờ 55 phút: "Và em vẫn yêu anh."

    Vẫn kết thúc bằng câu nói yêu tôi nhưng chẳng còn là những tin nhắn vu vơ như mọi ngày, em đã kể tôi nghe một câu chuyện mới - câu chuyện về "anh ấy" của em. Mấy hôm trước đến tìm, tôi cũng đã thấy em cùng người ấy - một đàn anh khóa trên tốt bụng, chững chạc và rất hiểu em... Hai người sánh bước, trò chuyện vui vẻ cùng nhau. Đã lâu lắm rồi, tôi mới lại thấy ánh mắt say đắm đó ở em. Cũng đã lâu lắm rồi, tôi mới lại thấy em cười như vậy - một nụ cười thật sự vui vẻ, thoải mái, vô ưu.

    Dù không còn quá bất ngờ, dù vẫn luôn mong chờ nhưng những cảm xúc khó tả vẫn dâng trào và choán lấy tâm trí tôi. Ngay lúc này, tôi rất muốn, rất muốn ôm em. Tôi muốn xuất hiện trước mặt em, muốn xoa đầu và vuốt ve mái tóc dài đen nhánh của em hay trêu đùa em như ngày trước. Nhưng tôi không thể, tôi vẫn chọn lặng lẽ bên cạnh, lặng lẽ dõi theo em.

    Dù đã chẳng còn xa lạ với việc không nhận được phản hồi nhưng em vẫn chờ đợi. Đã gần mười lăm phút trôi qua, em vẫn đăm chiêu nhìn vào khung chat riêng màu Candy của hai đứa, vẫn đăm chiêu nhìn những tin nhắn mình vừa gửi đi. Em im lặng mong chờ, lướt lướt lên trên đọc lại những tin nhắn mình độc thoại vài ngày trước: "Ngày thứ 1940...", "Ngày thứ 1939...", "Ngày thứ 1938...",... Vừa đọc, em vừa chìm trong những cảm xúc cũ, đôi khi lại vô thức mỉm cười, vô thức nói thầm gì đó.

    Em vô tình ấn vào trang cá nhân của tôi. Chúng tôi vẫn còn là bạn bè trên facebook, vẫn chế độ xem đầu tiên nhưng đã lâu rồi - kể từ khi chuyện tình này dừng lại, em chẳng còn thấy trạng thái nào của tôi. Bài đăng cuối cùng em có thể thấy đã từ 1942 ngày trước. Một bài viết vui cớ sao em lại thả buồn? Một dòng chữ hiện lên: "Tưởng nhớ...."

    Em chợt rơi vào trầm lặng, đôi tay cầm điện thoại bất giác run run, đôi mắt cũng như chùng xuống. Tôi nhẹ nhàng bước đến cạnh em, cúi thấp người, mỉm cười ghé sát tai em mà thì thầm:

    "Chúc em hạnh phúc. Và anh vẫn yêu em."

    Có lẽ em còn buồn nhưng đã có người bên cạnh.

    Có lẽ tôi còn buồn nhưng đã có thể ra đi.

    Hết

    P. S: Có thể các bạn đã hiểu hết rồi nhưng mình vẫn xin giải thích một chút: Bạn nam trong câu chuyện đã mất cách đây hơn 5 năm trước nên chuyện tình của họ "dừng lại khi vẫn còn yêu". "Dừng lại" chứ không phải kết thúc hay chia tay. Gần cuối có đoạn nick facebook của chàng trai hiện dòng chữ "Tưởng nhớ.." - đây là tính năng riêng dành cho nick của những người đã khuất.

    Cảm ơn mọi người đã đọc đến đây!
     
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng năm 2020
  2. Ngày Mai Nắng Lên

    Bài viết:
    57
    14h30 phút, ngày 6 tháng 5, đã đọc xong và buồn kinh khủng khiếp! Đang tự hỏi tác giả phải có tâm hồn dư thế nào mới viết ra được câu truyện buồn một cách tinh tế và thấm thía đến thế? Buồn chầm chậm, buồn len lỏi, càng ngẫm lại càng buồn. Cái kiểu buồn cho cả chàng trai và cô gái ấy!
     
  3. Uất Phong

    Bài viết:
    195
    Chào bạn! Tác giả chính là Phong đây - một cô gái tầm thường có tâm hồn hướng nội, nhạy cảm và hơi lập dị^^.

    Mình rất cảm ơn vì bạn đã dành thời gian đọc truyện ngắn này của mình. Ban đầu, mình viết bài viết này theo chiều hướng khiến nội tâm độc giả hơi tranh cãi chút, cảm thấy không biết ai đúng ai sai trong việc khiến chuyện tình của họ trở nên như vậy. Nhưng thật ra, lỗi lại chẳng do ai cả, ai cũng đều đúng, chỉ tại "ý trời".

    Thực ra mình viết cũng chưa nhiều. Còn một bài đoản nữa mình rất rất rất muốn bạn đọc để hiểu thêm về mình nhưng đó là bài viết mình giữ nguyên tắc không PR ở bất kì đâu, không PR dưới mọi hình thức. Vậy nên, nếu muốn đọc thêm các bài viết khác của mình, bạn có thể vào link thảo luận - góp ý ở trên nhé.

    Một lần nữa, mình rất rất cảm ơn bạn đã đồng cảm được với câu chuyện và dành cho mình những lời khen.

    Thân gửi từ Uất Phong!
     
  4. Sinlly Linh

    Bài viết:
    5
    Tác giả đã trải qua những gì mà sao giọng văn vừa hay lại vừa buồn tha thiết đến thế. Mới đọc 2 mẫu truyện ngắn của bạn thôi mà giờ tâm trạng của mình buồn man mác theo luôn rồi này.
     
  5. Hana Lee Đại bàng không thể sống dưới nước

    Bài viết:
    9
    Chào Uất Phong, không biết bạn còn nhớ Hana không nè!

    Mình đã like bài viết từ trước nhưng bây giờ mới có thời gian để đọc dù đang bù đầu với đống deadline và ngày mai phải trình bày dự án. *qobe 82*

    Mình không dám nhận xét gì nhiều vì mình làm sao có thể "múa rìu qua mắt thợ" được. Mình chỉ biết đọc xong truyện ngắn của bạn mình rất buồn. Dù đèn sáng khắp nơi nhưng cảm giác như từng câu từng chữ lướt qua mắt là từng ánh đèn đần tắt đi. Đến khi kết thúc thì xung quanh đã tối đen, nhà mình cúp điện. *qobe 79*

    Mình có một thắc mắc hơi tế nhị một xíu, tên của bạn có phải mang nghĩa là "ngọn gió uất hận" không? (nếu có gì không phải bỏ qua cho mình nhé, mình hỏi vậy vì tên cậu khá ấn tượng với mình).

    Cố gắng tiếp tục nhé.

    Chúc cậu buổi tối vui vẻ, Hana. *qobe 84*
     
  6. Uất Phong

    Bài viết:
    195
    Lần thứ hai xin được gửi lời chào đến @Sinlly Linh ^^. Vẫn là cảm ơn bạn đã đọc và yêu thích các bài viết của mình nha.

    Thực ra mình cũng chỉ là một cô gái bình thường như mọi người thôi. Chẳng gọi là từng trải qua điều gì đặc biệt, thậm chí cuộc sống của mình còn khá êm đềm và hạnh phúc cơ :)) . Chỉ có điều là mình khá hướng nội và nhạy cảm nên đôi khi suy nghĩ nhiều quá mà có những ý tưởng "hơi buồn".

    Thật ra mình mới bắt đầu viết trên diễn đàn, viết cũng tùy hứng nên chưa có nhiều bài. Hai bài truyện ngắn bạn đọc cũng xem như là tất cả vốn liếng mình có đến hiện tại rồi đó^^.

    Xin lỗi vì kéo tâm trạng bạn đi xuống nha. Cũng cảm ơn nhiều nhiều nhiều nữa! (dù không biết nhiều đến bao nhiêu mới đủ)

    Thân thân!
     
  7. Mộ Thiện

    Bài viết:
    63
    Một thiếu sót trầm trọng nhe!

    Có tác phẩm mới mà không giới thiệu bạn bè làm mình lặn lội ngao du xung quanh mới thấy được đó.. hehe!
     
  8. Uất Phong

    Bài viết:
    195
    Chào @Hana Lee ! Đọc được những lời cảm nhận của bạn từ trước rồi nhưng giờ mới vào trả lời được-. -.

    Đầu tiên, dĩ nhiên mình là còn nhớ Hana Lee xinh xắn, vừa vào diễn đàn đã tham gia Miss rồi. Trí nhớ mình tốt lắm nha^^.

    Cảm ơn Hana đã dành thời gian đọc bài viết của mình và để lại những cảm nhận siêu chân thành và dễ thương ở đây. Cũng xin lỗi vì kéo tâm trạng bạn xuống nha!

    Tiếp theo, mình sẽ giải đáp về tên của mình. Vấn đề này không hề tế nhị và mình rất vui. Vì mình vẫn nghĩ tên của mình cũng hay, cũng ấn tượng đó chứ mà sao không ai thắc mắc. Hôm nay thì có Hana khen và thắc mắc đây rồi^^.

    Bạn hiểu Uất Phong là "ngọn gió uất hận" khiến mình rất ấn tượng và không thể nào bày tỏ suy nghĩ gì rồi (chắc nhiều bạn cũng nghĩ vậy). Nhưng mình thì chưa nghĩ đến trường hợp đó trước đây^^. Uất Phong như ý định ban đầu mình đặt chỉ đơn giản là từ ghép của hai loài hoa mình yêu thích là Uất kim hương (hoa tulip) và Phong lan thôi. Hơn nữa, từ Phong cũng lấy theo nghĩa lá phong hay gió - đều là những hình ảnh mình siêu siêu thích. Vậy nên cái tên này ra đời. Đơn giản vậy thôi, không sâu xa và buồn bã như mọi người nghĩ đâu vì mình đã nói là cuộc sống mình rất êm đềm, hạnh phúc mà hehe.. Chắc làm bạn thất vọng rồi ^^ nhưng cách suy nghĩ của bạn cũng khiến mình tìm thêm được một ý nghĩa nữa cho cái tên đặc biệt này. Lần sau ai hỏi sẽ nói cả ý hiểu của bạn luôn^^.

    Cuối cùng, cảm ơn Hana dễ thương nhiều nhiều nhiều nhé!

    Thân! ❤
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng năm 2020
  9. Uất Phong

    Bài viết:
    195
    *qobe 10*

    Haha.. Bạn hiền à, muốn vào giới thiệu cho bạn để ủng hộ mình rồi đó mà tưởng bạn hay "hoạt động về đêm" nhiều nên định đêm rồi gửi. Không ngờ trước khi kịp gửi thì bạn đã nhìn thấy và vào tận đây^^.

    Vậy Mộ Thiện à, thấy rồi ngoài trách móc mình chưa giới thiệu thì bạn còn lời nào muốn góp ý cho mình không?

    Mình đang rất mong chờ những cảm nhận của bạn về truyện ngắn này nè, Mộ Thiện thân yêu^^.
     
  10. Hana Lee Đại bàng không thể sống dưới nước

    Bài viết:
    9
    Bạn nhớ mình khiến mình vui quá nè.

    Cậu rất có khiếu viết truyện ngược đó. Cố gắng ra nhiều tác phẩm để mình có mà đọc nha. *qobe 41*
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...