Em Nghe Gì? Tác Giả: Thanh Hoàng Màu nước biếc trong thêm, Làn mây trăng đong đưa theo sau. Lá xây đàn những nhịp chân ngắn, Gió lao xao nghe trong nỗi u sầu. Mắt trên nắng, hồn lắng trong hồ, Cuốn trời không, mòn mỏi cánh diều hâu. Lênh láng khắp miền sâu ngọc nước, Ùa sức sống màu tàn, chưa lấp đậy. Màu sắc có nên tiếng thơ ngây, Ngập chất chưa khi gió mùa thu lay. Bao hoài cảm giờ chết thêm một nửa, Bằng tiếng sáo rọi vào tiếng hồn xưa. Mất đi, nghĩa là không còn nữa, Em chưa xuống chiều sim ngày kết thúc. Ngày em nghe mất mát hằng ngàn năm, Em gọi mãi chẳng bao giờ trở lại. Không lẽ em không còn thanh âm, Không còn trong vội vã đón khúc niệm. Mà chỉ là màu xưa chưa mở lối, Màu son cũ.. Màu ngày ấy bên nhau. * * *