Em là Hoa Cỏ Dại Thể loại: Học đường, lãng mạn Tác giả: Hạ Đông Giới thiệu: Lee Eun Bin một cô bé xinh đẹp, thông minh một bông hoa cỏ dại dù bị chà đạp, tổn thương nhưng cô vẫn kiên cường sống? Cô không biết tại sao mình sinh ra đời? Cô sinh ra là sai sao? Kang Se Ho chàng trai tuấn tú, hoạt bát, vui vẻ nhưng do xô đẩy cậu và Lee Eun Bin không tìm thấy nhau? Nhất định phải bảo vệ cô ấy Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Hạ Đông
Chương 1: Tìm thấy cậu rồi Bấm để xem Lee Eun Bin - mồ côi cha mẹ, sống trong cô nhi viện hoa mai, là một cô bé xinh đẹp, thông minh, có nụ cười thiên thần, đầy nghị lực trong bất cứ hoàn cảnh nào, nhưng có biến cố xảy ra đã khiến cô mất đi nụ cười thiên thần ấy.. "phải hủy diệt thế giới dơ bẩn này" Kang Se Ho – cậu bé giàu có, con của tập đoàn SH lớn nhất Seoul. Cậu bé rất thân thiện, đẹp trai, vui vẻ.. "tớ nhất định tìm thấy cậu, Lee Eun Bin, tớ.." Trường cấp ba JJ - Mọi người vào vị trí_ cô chủ nhiệm 12A bước vào, ai nấy đều vào vị trí ngồi của mình. - Hôm nay có bạn mới chuyển qua lớp chúng ta, mọi người hoan nghênh em ấy nào_cô chủ nhiệm nói xong liền cậu bước vào - Chào mọi người, Tớ là Kang Se Ho mong mọi người giúp đỡ_cậu cúi đầu chào mọi người, ai nấy đều hớp hồn vẻ đẹp của cậu. Mọi người đều vỗ tay hoan hô - Được rổi, sau giờ học, lớp trưởng dẫn cậu ấy đi tham quan trường. - Thưa cô, em có thể nhờ bạn Lee Eun Bin dẫn em tham quan trường được không ạ_Kang Se Ho cười nhìn cô nói, không ai có thể từ chối nụ cười của cậu Lúc này, Lee Eun Bin đang xem bài tập mới ngước nhìn lên, cô thẫn thờ nhìn thấy Kang Se Ho đang vẫy tay - Thưa cô, em đang không được khỏe_Lee Eun Bin lạnh lùng nói - Vậy để lớp trưởng dẫn Kang Se Ho đi tham quan. Bắt đầu học đi_Cô chủ nhiệm nói xong liền bước ra ngoài quên sắp xếp chỗ ngồi cho Kang Se Ho. Cậu đi xuống ngồi kế Lee Eun Bin. Cô cũng ngó lơ, không thèm để ý "Reng Reng Reng" - Chúng ta đi ăn trưa đi Lee Eun Bin_Kang Se Ho quay sang cười nói - Kang Se Ho, tôi sẽ dẫn cậu tham quan trường_lớp trưởng bước tới nói Lee Eun Bin cũng thèm để ý bước ra ngoài cửa, Kang Se Ho cũng tính đi theo nhưng bị giữ lại, cậu ta cũng chịu thua. Lee Eun Bin đến căn tin. Từ khi đi học cô rất ít nói chuyện, không có bạn bè, suốt 2 năm qua cô đều sống như vậy, cô rất giỏi năm nào cũng được học bổng. - Này, Lee Eun Bin. Mày có quan hệ gì với Kang Se Ho_Lee Jin Hee cùng 3 người bạn cô ta bước tới bàn ăn của Lee Eun Bin. Nhưng Lee Eun Bin không nói cứ tiếp tục ăn - Con nhỏ này.. Lee Jin Hee tức giận thất khay cơm lên đầu cô, mọi người xung quay thấy sợ hãi, không ai ngăn, vì ai cũng biết Lee Jin Hee là con của giám đốc của tập đoàn SH, cũng là tập đoàn của nhà Kang Se Ho. Còn Lee Eun Bin chỉ là trẻ mồ côi không ai chống lưng cho cô cả. Lee Eun Bin lúc này cơm khay cơm của mình đứng dậy, cô làm ngơ và đi ngang qua người Lee Jin Hee. - Sao mày dám ngó lơ tao hả? _Lee Jin Hee tức giận đá vào chân Lee Eun Bin khiến cô té. Một bên người xem thì sợ hãi, một bên thì hò hét vui mừng - Mấy đứa này, làm trò gì vậy? _Cô Park chủ nhiệm của cô chạy tới. Lee Eun Bin và Lee Jin Hee bị gọi lên phòng tài vụ - Thưa cô, là Lee Eun Bin bạn ấy đánh em trước, em chỉ tự vệ thôi_Lee Jin Hee khóc, giả vờ sợ hãi - Em không đánh bạn ấy thưa cô_Lee Eun Bin mặt không chút cảm xúc nói - Nếu cô không tin có thể gọi bạn em làm chứng Ngay lúc này Lee Eun Bin mới chợt nhớ rằng không ai đứng về phe cô cả, dù cô nói gì cũng không ai tin cô - Được rồi, Lee Eun Bin em mau xin lỗi Lee Jin Hee đi - Em không làm, tại sao em phải xin lỗi_Lee Eun Bin cương quyết - Eun Bin à, Em muốn làm kiểm điểm đúng không? Em có biết nếu bây giờ em làm kiểm điểm thì cơ hội học bổng của em không còn. Lee Eun Bin giật mình khi nghe cô nói, nếu không có học bổng cô sẽ không có tiền đóng học phí. Chỉ còn một năm nữa, cô phải nhẫn nhịn, phải nhịn - Tớ xin lỗi_Lee Eun Bin lập tức cúi đầu, Lee Jin Hee hả hê cười - Thưa cô, em không nghe bạn ấy nói gì cả - Tớ xin lỗi cậu, Lee Jin Hee Cô nhẫn nhịn nói thật to, lúc này Lee Jin Hee thỏa mãn bước ra, còn cô được cô park an ủi, cô park biết hoàn cảnh của cô nhưng chỉ có chức giáo viên nên cũng không can thiệp được - Eun Bin, em đi thay đồ rồi vào lớp đi. Lee Eun Bin vào lớp, mọi người đều biết chuyện ở căn tin cả Kang Se Ho cũng biết cô từ phòng tài vụ về, cô bước xuống bàn mình ngồi. Tan học, Lee Eun Bin vì phải làm thêm nên cô nhanh nhẹn sếp đồ đạc mình đi về, thì Kang Se Ho chặn cô lại, gương mặt hối hận nói: - Eun Bin cậu giận tớ sao? Có phải vì mấy năm trước tớ không tìm cậu phải không? Lúc về Seoul tớ cố gắng liên lạc với cậu nhưng viện trưởng nói cậu không có ở đó, tớ đã cố gắng tìm cậu, trễ bây giờ mới tìm thấy cậu, xin lỗi, cậu đừng giận, đừng làm lơ tớ - Kang Se Ho, Tôi không biết cậu_Lee Eun Bin quay đầu, lạnh lùng nói