"Tao hỏi mày, mày đang muốn gì?" * * * Cái câu mà hầu như ai cũng hỏi như táng vào mặt em khi cứ thấy em kẹt mãi trong cái câu chuyện tình của chính mình. Một câu hỏi cũ - Một câu chuyện cũ - Về một con người cũ - Và vẫn một vòng tuần hoàn lặp lại của một kết quả cũ. Nhưng hà cớ gì đó lại là cái thứ em đang bám víu không buông? Thế em hỏi anh: "Anh muốn gì?" Anh muốn gì? Mỗi khi e vừa tự thôi thúc bản thân rằng phải chấp nhận việc anh không còn yêu nữa thì bằng một cách nào đó anh lại xuất hiện. Anh muốn gì? Sau mỗi lần em cương quyết mạnh mẽ thì anh lại tỏ ra yếu đuối và cô đơn để làm trái tim em loạn nhịp. Anh muốn gì? Khi biết em luôn sẵn sàng ở đó giúp đỡ anh mỗi khi cần, sau đó lại tương tác như kiểu những chuyện làm em tổn thương trước đó lại chưa từng xảy ra. Anh muốn gì? Khi anh là người biết rõ em hay suy nghĩ rất nhiều nhưng lại cứ hỏi những câu khiến em hoang mang rằng anh vẫn còn ghen, rằng anh vẫn còn yêu. Anh muốn gì? Khi những hành động trên của anh lại làm con tim em rung cảm, rồi chính em lại cố chấp với cái câu hỏi "Anh còn thương em không?" hết lần này tới lần khác. Và anh muốn gì khi anh đã thành công trong việc tự khiến em gãi đúng vào vết thương đang kéo da non vẫn còn rỉ máu của mình một lần nữa thì anh lại bảo "Chúng ta chỉ là bạn".