Hiện Đại [Edit] Tổng Tài Kịch Bản [Xuyên Sách]

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Phan96, 9 Tháng ba 2021.

  1. Phan96

    Bài viết:
    0
    Truyện: Tổng tài kịch bản

    [​IMG]

    Tác giả: Thu Lăng

    Editor: Phan

    Số chương: 115

    Tình trạng: Chưa xác minh

    Giới thiệu:

     
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng ba 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Phan96

    Bài viết:
    0
    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Rất vinh hạnh vì nhận được giải thưởng này, tôi rất muốn gửi lời cảm ơn đến.. Và, còn phải cảm ơn người đã từng vứt chi phiếu cho tôi."

    Nhiễm Nhân Nhân không màng hình tượng ngồi trên ghế sô pha, không nhìn ra một chút nữ thần trong lòng mọi người. Ở trong nhà, cô và một con cá mặn không có gì khác nhau.

    Áo khoác vừa cởi ra đã bị cô ném xuống đất, trên bàn tất cả đều là đồ ăn.

    Nhìn trên TV, thấy bản thân đang phát biểu cảm nghĩ sau khi nhận được giải nữ chính xuất sắc nhất, Nhiễm Nhân Nhân hài lòng gật gù. Cảm ơn cái người đã cự tuyệt tình cảm của cô, cảm ơn cái người đã cho cô chi phiếu.

    Năm đó Nhiễm Nhân Nhân vừa thi xong đại học, là một cô gái xinh đẹp với làn da trắng nõn cùng đôi chân dài nuột nà. Cô là một học bá kiêm luôn chức vị nữ thần trong trường, chỉ là xuất thân của cô có chút bình thường. Chính vì thế một loạt sự việc không ngờ tới đã xảy ra.

    Ngày đó, sau khi cấp bản thân một chút tự tin, cô liền mạnh dạn tỏ tình với nam thần đẹp trai cùng khối trong trường. Sau đó, cái tên nam thần kia cực kỳ quả quyết cho cô một tấm chi phiếu một trăm vạn, khuôn mặt nghiêm túc khuyên cô: "Không nên đi đường tắt, bán thân là phạm pháp."

    Lúc ấy, Nhiễm Nhân Nhân chớp mắt một cái liền đón lấy chi phiếu, vui sướng ra nước ngoài du học, làm người mẫu, quay chụp các dự án lớn, xoay người trở thành một bạch phú mỹ.

    Hồi ức kết thúc, Nhiễm Nhân Nhân mở ra Weibo. Dân mạng đều đang xôn xao, suy đoán rốt cuộc nữ thần có bị bao nuôi lần nào chưa.

    "Nhiễm Nhân Nhân!" Trương Thục Hoa không có theo Nhiễm Nhân Nhân đi lễ trao giải, hắn cho rằng Nhiễm Nhân Nhân nhất định có thể xử lý tốt, dù sao cô cũng là một du học sinh tài năng. Có điều hắn đánh giá cao Nhiễm Nhân Nhân.

    Cô gái này, cứ mỗi một đoạn thời gian đều sẽ khiến hắn động kinh.

    Chi phiếu, đây là việc cô có thể tùy tiện nói loạn sao?

    Nhiễm Nhân Nhân giật mình kêu lên, vội ôm con thú bông to lớn ở bên cạnh, "Anh lại không gõ cửa!"

    Trương Thục Hoa đầy đầu bốc khói, lao đến túm lấy Nhiễm Nhân Nhân, bắt lấy kẹp tóc trên dầu cô, "Nên để bọn họ nhìn xem cô ở nhà là cái dạng gì. Với cái bộ dáng này của cô, còn ai dám bao nuôi? Cũng đúng, thật đúng là phải có người nấu cơm, giặt quần áo nuôi cô."

    "Không được công kích người khác như vậy." Nhiễm Nhân Nhân mặc một cái áo sơ mi to đùng, đưa tay khảy đầu tóc rối, còn thổi một hơi khiến tóc dài bay hỗn loạn. Nếu cha mẹ cô đứng ở trước mặt, đoán chừng tưởng cô là Sadako từ TV leo ra tới.

    "Để cô nghỉ ngơi một ngày, cô còn có thể làm ra nhiều chuyện như vậy." Trương Thục Hoa nghĩ đến những cái thiệp ở trên mạng liền đau đầu. "Hiện tại ngay lập tức đăng tin làm sáng tỏ cho tôi."

    Đừng hi vọng bọn hắn mở buổi họp báo, dù sao fan hâm mộ cũng đã quen với việc Nhiễm Nhân Nhân ngẫu nhiên có một vài hành vi ngớ ngẩn.

    "..."

    Nhiễm Nhân Nhân phồng miệng, làm sáng tỏ thì làm sáng tỏ, mấy ai khi còn trẻ không yêu thầm một vài kẻ cặn bã.

    Chờ trương Thục Hoa đăng nhập giao diện mới thấy:

    # Năm đó tôi đã từng thổ lộ với nam thần #

    Bên cạnh bờ sông gió hiu hiu mát, tôi đã đi về phía hắn thổ lộ, hắn trả lại cho tôi tấm chi phiếu.

    Trời đất ung dung, lời thổ lộ bị cự tuyệt, sau đó mỗi người một nơi.

    Đây chính là giải thích? Nhiễm Nhân Nhân, cô cho rằng mình đang viết truyện cười sao?

    Trương Thục Hoa hít sâu một hơi, hắn có thể làm thế nào bây giờ? Để giải quyết việc này, hiện tại chỉ có thể tìm một tác giả viết một một cuốn tiểu thuyết thanh xuân vườn trường với tên gọi là《 Năm đó tôi đã từng thổ lộ với nam thần 》.

    Sau khi đăng bài viết làm sáng tỏ, Nhiễm Nhân Nhân thoải mái dễ chịu dựa trên sô pha, tiếp tục lướt Weibo, nhìn xem dân mạng suy diễn đến mức nào.

    Từ ngày cô tỏ tình với nam thần xong, cô liền phát hiện bản thân đang ở trong một bộ tiểu thuyết Mary Sue. Mà bộ tiểu thuyết Mary Sue này khá đặc biệt.

    Đối với những truyện Mary Sue khác, nữ chính là cô bé lọ lem cùng bá đạo tổng tài yêu đương, mà nữ phụ ác độc chính là bạch phú mỹ. Sau đó phát hiện ra bạch phú mỹ và cô bé lọ lem bị cha mẹ ôm nhầm, cả hai tráo đổi lại thân phận. Từ đó, cô bé lọ lem trở thành tiểu thư nhà giàu cùng bá đạo tổng tài ở bên nhau.

    Có điều truyện Mary Sue này lại trái ngược, cô bé lọ lem và tiểu thư nhà giàu bị cha mẹ ôm nhầm, nhưng tiểu thư giả lại cùng bá đạo tổng tài ở bên nhau. Chưa kể hết, cha mẹ nuôi nuôi dưỡng tiểu thư giả hơn hai mươi năm đều có tình cảm, nhưng tiểu thư thật lại không muốn thấy điều đó, liều mạng gây chuyện, cuối cùng bị cha mẹ nhà giàu vứt bỏ, bản thân cũng đi tìm đường chết.

    Đương nhiên, lúc đó cuốn tiểu thuyết này vẫn chưa xuất hiện tiểu thư giả, nhưng chi phiếu hay hoa tươi cần có đều đã có.

    Bằng không lúc trước sau khi nhận được chi phiếu từ nam thần cô liền lăn xa, nam thần có tiền là một loại bệnh, khoe giàu cũng là một loại bệnh, nam thần đúng là ahihi ngu ngốc!

    Đồng thời vào lúc này, một người đàn ông đẹp trai, cao ngạo mà lãnh đạm – Tổng tài Tạ Lãng đang ngồi giữa văn phòng rộng lớn. Hắn đang xem bài đăng mà Nhiễm Nhân Nhân vừa phát lên Weibo. Nhớ tới ngày hôm qua nhìn đến Nhiễm Nhân Nhân phát biểu cảm nghĩ trên sân khấu, hắn liền cảm thấy cực kỳ hưng phấn.

    Học cao trung ba năm, hắn thường xuyên yên lặng nhìn chằm chằm Nhiễm Nhân Nhân ở lớp bên cạnh. Tuy rằng lúc đó Nhiễm Nhân Nhân suốt ngày ăn mặc đồng phục, nhưng cô vẫn luôn xinh đẹp như vậy.

    Hắn còn lén lút theo dõi Nhiễm Nhân Nhân, biết được Nhiễm Nhân Nhân là một cô nhi, sống ở cô nhi viện, có thời gian rảnh sẽ ra bên ngoài làm thêm. Bạn học của hắn lúc đó kiến nghị, muốn theo đuổi một người như Nhiễm Nhân Nhân, chỉ cần trực tiếp đưa cho cô một tấm chi phiếu. Đồng thời phải khuyên nhủ cô không nên đi sai đường, điều này chắc chắn sẽ khiến Nhiễm Nhân Nhân không cảm thấy bị xỉ nhục.

    Bởi vậy, cái ngày Nhiễm Nhân Nhân thổ lộ tình cảm với hắn, hắn liền cho Nhiễm Nhân Nhân một tờ chi phiếu, còn đặc biệt khí phách nói, "Không nên đi đường tắt, bán thân là phạm pháp."

    Hắn cho rằng từ nay về sau bọn họ sẽ trở thành người yêu của nhau, cùng thi đậu một đại học, sau đó vui sướng mà ở bên nhau.

    Đáng tiếc, hắn đợi nguyên một mùa hè mà không thấy Nhiễm Nhân Nhân đâu. Sau này hắn mới biết được Nhiễm Nhân Nhân cầm chi phiếu của hắn xuất ngoại du học.

    Lúc đó Tạ Lãng tưởng, có lẽ Nhiễm Nhân Nhân cảm thấy cô không xứng với hắn, muốn xuất ngoại để mạ vàng bản thân. Vì vậy hắn vẫn luôn chờ cô.

    Tạ Lãng cứ thế lén lút mà chờ, chờ đến khi Nhiễm Nhân Nhân tốt nghiệp, chờ đến Nhiễm Nhân Nhân trở thành ảnh hậu, lại chờ đến khi Nhiễm Nhân Nhân nói lời cảm ơn vì đã bị hắn từ chối.

    Việc này có gì đó không đúng! Lúc trước rõ ràng hắn không có từ chối Nhiễm Nhân Nhân!

    Khuôn mặt Tạ Lãng âm trầm, không phải nói yên lặng bảo hộ sẽ nhận được chân ái sao?

    "Ha ha, như vậy mà cậu vẫn tin?" Vưu Thần Vũ bị bạn tốt lạnh lẽo gọi tới, cứ tưởng rằng đã xảy ra chuyện lớn.

    Lúc trước, một đám bạn tốt đều cho rằng Tạ Lãng đã đá rớt Nhiễm Nhân Nhân, nếu không mấy năm ở cùng một dãy lớp học, hai người bọn họ lại chưa bao giờ giao tiếp với nhau.

    Thì ra Tạ Lãng lại là một kẻ muộn tao, còn cực kỳ đơn thuần, con gái nhà người ta cùng hắn tỏ tình, hắn lại đưa cho người ta một tấm chi phiếu.

    [Muộn tao: Bề ngoài lạnh lùng xa cách nhưng nội tâm mãnh liệt như lửa]

    Người nọ tất nhiên cho rằng chính mình bị cự tuyệt, còn nếu không, chẳng lẽ cho rằng hắn muốn bao dưỡng cô sao?

    Vưu Thần Vũ cười đau bụng, không được, hắn phải nói cho mấy tên kia, để cho bọn hắn cùng cười một lượt. Có điều sau khi nhận được ánh mắt âm trầm đáng sợ từ Tạ Lãng, hắn liền nhanh chóng thu hồi di động. Ngồi thẳng lưng, mặt nghiêm túc: "Nói đi, có việc gì cần anh em hỗ trợ?"

    "Nghe nói gần đây cô ấy muốn đóng một bộ phim truyền hình mà các cậu đầu tư." Tạ Lãng biết đến tin tức này từ rất sớm, còn tưởng rằng đây là Vưu Thần Vũ chế tạo cơ hội cho hắn gặp mặt Nhiễm Nhân Nhân.

    Hiện tại xem ra, những người này đều cho rằng bọn họ không ở bên nhau!

    "Đúng vậy. Nhiễm Nhân Nhân diễn nữ chính, tốn một số tiền khá lớn." Vưu Thần Vũ gật đầu, "Trong công ty có một minh tinh muốn diễn nữ chính, còn bò giường của tôi nhưng tôi chưa đáp ứng. Mấy cô kia chỉ biết một ít kỹ thuật diễn, cho các cô đóng, kịch bản hay cũng thành kịch bản dở."

    Lúc còn trẻ, Vưu Thần Vũ đã tiến vào công ty điện ảnh nhà mình làm việc, hắn làm người khôn khéo, rất có nguyên tắc. Cho dù hắn có ngủ với các minh tinh của công ty, nếu muốn vào đại chế tác thì cho các cô làm nền, nếu không muốn thì quên đi, hắn cũng không có nhiều tiền nhàn rỗi để bù lỗ cho các cô.

    "Chậc chậc, gương mặt Nhiễm Nhân Nhân quả nhiên đủ xinh đẹp," Vưu Thần Vũ khoa tay múa chân, "Tỉ lệ dáng người thật chuẩn, nhìn lại cặp chân kia đi, quá nuột, cũng không biết có cùng người.."

    "Hử?" Có bản lĩnh thì tiếp tục nói tiếp đi, Tạ Lãng biểu tình càng thêm lạnh.

    "Ý tôi là, mấy siêu sao như Nhiễm Nhân Nhân đều có phòng làm việc riêng, không cần hạn chế bởi các công ty." Vưu Thần ho nhẹ, "Nhiễm Nhân Nhân xuất thân từ danh giáo, các đàn anh đàn chị cùng trường chắc chắn sẽ giúp đỡ, không cần bán.. Khụ, chỉ cần dựa vào mấy đàn anh đàn chị kia là đủ rồi."

    [Danh giáo: Ngôi trường danh giá]

    Nhiễm Nhân Nhân không chỉ nổi danh không về dung mạo, kỹ thuật diễn hay bằng cấp, mà còn có đoàn đội phía sau cô, đàn anh đàn chị cùng trường của cô có không ít.

    Trong giới giải trí, không ít người cảm khái Nhiễm Nhân Nhân thông minh cơ trí, thi đậu một trường đại học quốc tế danh giá. Bạn cùng trường không phải con nhà giàu có chính là con cháu nhà quan, còn không thì là tương lai nhà giàu số một số hai. Cùng làm bạn với những người này liền có một đống quan hệ nhân mạch.

    Nói tới đây, Tạ Lãng liền cảm thấy thật nghẹn khuất, lúc trước chính là hắn cho Nhiễm Nhân Nhân một tờ chi phiếu.

    "Nghe nói lúc đó cô ấy đạt được học bổng toàn phần, học phí, sinh hoạt phí tất cả đều có." Tuy rằng Vưu Thần Vũ không tiếp xúc với Nhiễm Nhân Nhân, nhưng thân là một lão tổng của công ty điện ảnh, hắn tất nhiên phải hiểu biết về tuyến đầu các ngôi sao như Nhiễm Nhân Nhân, các tư liệu này trên official website đều có.

    Có nghĩa là, tờ chi phiếu một trăm vạn kia kỳ thật cũng không có nhiều tác dụng? Tạ Lãng càng thêm bực bội, khí lạnh dần dần lan tràn ra bên ngoài.

    Vưu Thần Vũ chính là cố ý nói nhiều như vậy, muốn nhìn xem hắn còn có thể nhịn được bao lâu.

    "Ngày nào chụp ảnh tạo hình?" Tạ Lãng cắn răng.

    "Còn chưa cùng người đại diện của Nhiễm Nhân Nhân liên hệ," Vưu Thần Vũ nhún vai, chậm rì rì nói, "Nhiễm Nhân Nhân mấy ngày nay đều đang nghỉ phép.."

    "Ngày mai, phải cho tôi biết chính xác thời gian." Tạ Lãng hận không thể đạp chết Vưu Thần Vũ, muốn hắn nói một vài sự tình về Nhiễm Nhân Nhân, hắn liền cọ tới cọ lui, còn nói một đống vô nghĩa, đây rõ ràng là muốn ghim kim trong lòng Tạ Lãng.

    Mười phút sau, từ trong văn phòng Tạ Lãng, Vưu Thần Vũ huýt sáo rời đi, còn vui sướng chào hỏi nam trợ lý của hắn.

    Trợ lý, bí thư của Tạ Lãng đều là một đám đàn ông, dựa theo cách nói của Tạ Lãng, hắn không muốn làm bạn gái của hắn hiểu lầm.

    Mất công Nhiễm Nhân Nhân không biết đến ý tưởng của Tạ Lãng, nếu không cô nhất định sẽ cảm thán, Mary Sue không hổ là Mary Sue, nam chính trước hay sau khi gặp nữ chính đều giữ mình trong sạch. Tâm hắn hay thân của hắn đều chỉ có thể là của nữ chính.

    Nhiễm Nhân Nhân không phải nữ chính, cô chỉ là nữ phụ của một quyển tiểu thuyết.

    "Tê.." Nhiễm Nhân Nhân cắn một ngụm kem, hàm răng cảm giác như bị đông cứng.

    Chẳng lẽ là bởi vì sáng nay thức dậy không đánh răng? Nhiễm Nhân Nhân ngay lập tức buông kem chạy đi đánh răng, đánh răng xong lại tiếp tục ăn kem, quả nhiên khá hơn nhiều.

    Ăn xong kem, Nhiễm Nhân Nhân liền leo lên giường lăn hai vòng.

    Dựa theo cốt truyện của tiểu thuyết, nữ phụ Nhiễm Nhân Nhân chỉ thi đậu đại học chuyên khoa. Cô nhi viện chỉ giúp nữ phụ trả học phí đến hết trung học, còn lại, nữ phụ phải dựa vào chính mình để học hết đại học. Sau đó nữ phụ phải trải qua các loại trắc trở, còn suýt chút nữa bị hi*p d*m, vì chuyện này mới dẫn tới tính tình của nữ phụ thay đổi thật lớn.

    Sau khi Nhiễm Nhân Nhân xuyên đến đây, ngay từ đầu cô còn không ý thức được chính mình là nữ phụ trong sách, một lòng chỉ biết thi đậu đại học danh giá, xoay người trở thành bạch phú mỹ.

    Còn nhớ lúc nhìn thấy nam thần đưa chi phiếu cho cô, Nhiễm Nhân Nhân vẻ mặt mộng bức, sau đó mới minh bạch chuyện gì đang xảy ra. Mary Sue tốt lắm, Mary Sue vạn tuế, cô yêu cầu chính là loại cảm giác này.

    Editor: [Dành cho bạn nào khó hiểu đoạn cuối.] Theo mình nghĩ đoạn này có lẽ là ban đầu Nhiễm Nhân Nhân thật sự thích Tưởng Lạc, sau đó bị Tưởng Lạc đưa chi phiếu mới nhận ra mình đang ở trong một cuốn sách. Chứ không phải xuyên đến đúng lúc Tưởng Lạc đưa chi phiếu. Vì nếu như thế thì sẽ không có "một lòng chỉ biết thi đậu đại học danh giá", với đoạn đầu và đoạn giới thiệu.

    Lỗi chính tả hoặc lỗi câu, từ.. khó hiểu. Các bạn hãy coment ở [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Phan giúp mình với nhé! Cám ơn các bạn!
     
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng ba 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...