Đam Mỹ [Edit] Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần - Cửu Vĩ Yêu Hồ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi anhky2020, 21 Tháng năm 2020.

  1. anhky2020

    Bài viết:
    12
    Tên truyện: Thiếu tướng phu nhân là phúc thần

    [​IMG]

    Tác giả: Cửu Vĩ Yêu Hồ

    Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Sinh con, Mỹ thực, Tinh tế, Hào môn thế gia, Cưới trước yêu sau, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Phát sóng trực tiếp, Ấm áp, Nghịch tập, Vả mặt, 1 x 1.

    Editor: Anhky2020

    Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (528 chương)

    Tình trạng bản Edit: Đang lết

    Nguồn cv: Truyencuatui.net

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Thảo Luận Góp Ý Cho Các Tác Phẩm Edit Của Anhky2020

    Văn án:

    Du Cẩn Lật là một con cá chép Cẩm Lý (đổi vận) đã tu hành ngàn năm

    Sau khi hóa hình không lâu đã có thể nhìn thấu vận thế của một người, cũng trợ giúp đổi vận

    Bản thân là phúc thần hẳn sẽ được mọi người hoan nghênh, lại không nghĩ tới..

    "Vị tiên sinh này, ta thấy ấn đường của ngươi biến thành màu đen, chỉ sợ sắp có huyết quang tai ương.." Du Cẩn Lật nghiêm trang nói.

    Đột nhiên từ trên trời một cái chậu hoa lớn rơi xuống trúng đầu người đối diện.

    "Vị tiểu huynh đệ này, ta xem ngươi đỉnh đầu ngươi một mảnh thảo nguyên xanh, chỉ sợ.."

    Du Cẩn Lật còn chưa nói nói xong, người đối diện nhận được một cái tin ngắn, lập tức chạy đến khách sạn bên cạnh bắt gian.

    "Vị này huynh đài, ta xem ngươi.."

    Mọi người khóc lớn: Thiếu tướng đại nhân, phiền đem ngài đem tiểu phu nhân ngài xem trọng về đi, không nên dẫn theo đi nguyền rủa người khác như vậy a.

    Du Cẩn Lật thực ủy khuất: Ta rõ ràng chính là hảo tâm nhắc nhở bọn họ

    Thiếu tướng nam thần quốc dân: Ngoan, không nên cùng so đo với đám người thiếu kiến thức đó, về nhà làm hạt dẻ rang đường cho em.

    Đám người thiếu kiến thức: .
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng năm 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. anhky2020

    Bài viết:
    12
    Chương 1:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bầu trời xanh thẳm giăng đầy mây đen, y hệt như út này tâm tình của nhóm người liên bang lúc này.

    Vị anh hùng trong lòng người dân Liên bang, Giang Mặc Thịnh liều mạng chiến đấu với Trùng tộc trong thời gian trước đó, cho dù đã tiêu diệt được nữ hoàng trùng tộc, nhưng đồng thời cũng trả giá lớn.

    Ngay lúc này, tất cả người dân liên bang yên lặng cầu nguyện vì bọn họ anh hùng của họ, hy vọng anh sớm ngày hồi phục.

    Thế nhưng ở trong một hoa biệt thự xa hoa nằm ở hướng tây bắc của Thủ Đô Tinh, bầu không khí lại hoàn toàn trái ngược.

    "Con không gả! Hắn đều là tên phế nhân sắp chết đến nơi, chẳng lẽ muốn hại con phải sống thủ tiết cả đời sao?"

    Một bén nhọn âm thanh vang lên, bởi vì cảm xúc kích động, ác ý tràn đầy trong lời nói mà khiến âm thanh càng thêm chói tai.

    Đây là một thiếu niên ăn mặc thời thượng thiên về trung tính, giờ phút này biểu tình hơi vặn vẹo, mắt mang theo sự phẫn hận.

    Ở cách đó không xa còn có một thiếu niên khác, hai mắt nhắm nghiền, hiển nhiên là bị mất đi ý thức.

    Bất quá giờ phút này thiếu niên nhíu mày, mí mắt khẽ nhúc nhích, lại là có thanh tỉnh dấu hiệu.

    "Tiểu Sinh, ngươi đừng lo lắng, ba mẹ sẽ không đem con gả qua đó đâu, dù sao lúc ký kết hôn ước với Giang gia cũng không nói nhất định phải là con, ở đây không phải còn một người có thể thay thế sao?" Thiếu phụ vừa nói chuyện vừa đưa tầm mắt đầy ác ý nhìn chằm chằm thiếu niên nằm trên mặt đất.

    Thiếu niên rõ ràng cảm nhận được ác ý đến từ bên ngoài, nhưng hiện tại lại không có thời gian để ý tới, bởi vì.. Hết thảy mọi thứ xung quanh đều làm cho cậu có chút mê mang khó hiểu.

    Sư phụ đâu? Sư huynh đâu?

    Du Cẩn Lật mới vừa thanh tỉnh được một chút, liền phát hiện mọi thứ xung quanh đều là xa lạ.

    Hoàn cảnh lạ lẫm, thanh âm xa lạ, con người xa lạ.

    Không đợi cậu kịp phản ứng, trong đầu đột nhiên một lượng lớn ký ức dũng mãnh tràn vào.

    Những cái đó ký ức giống như bộ phim nhựa chiếu qua một lần ở trong đầu cậu, tuy không đau không ngứa, nhưng lại làm cho cậu xác minh được một việc.

    Cậu đã không còn là chính cậu.

    Du Cẩn Lật có chút mộng bức, bản thân cậu vốn là một con cá chép cẩm lý đổi vận đã tu hành được ngàn năm, mấy năm trước chỉ mới vừa hóa hình thành công, còn chưa được hưởng thụ các loại lạc thú của nhân gian, như thế nào liền lập tức đoạt xá thân thể người khác thế này?

    Cậu nhớ rõ trước đó còn đang ở trong phòng chơi trò chơi cùng sư huynh, sau đó liền nghe được một tiếng "Phanh", lúc sau bản thân mình xuất hiện ở đây

    Cho nên, cậu là đã chết sao?

    Du Cẩn Lật chau mày, đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, không có chú ý tới trong phòng ba người khác đã phát hiện cậu tỉnh lại.

    "Du Cẩn Lật, mày tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời, thay thế Sinh Nhi gả đi, về sau mày còn có thể áo cơm không lo, nếu không.." Tôn Đỗ Mai nhìn về phía Du Cẩn Lật ánh mắt tràn ngập ác ý, ngữ khí mang theo uy hiếp.

    "Mẹ, nó đương nhiên sẽ gả đến Giang gia, gả qua đó còn thể không ăn mặc, cái thứ hạ đẳng như nó chắc chắn cầu còn không được." Du Cẩn San tràn ngập ác ý nói.

    Thân thể Du Cẩn Lật theo bản năng run rẩy một chút, một nỗi sợ hãi từ đáy lòng tràn lên, cậu biết đó là nỗi sợ của nguyên chủ.

    Rõ ràng hai mẹ con này đã tạo nguyên chủ một bóng ma không thể xóa nhòa, cho dù linh hồn rời đi, thân thể lại vẫn phản ứng lại.

    Chủ nhân của thân thể trùng tên họ với cậu, đều gọi là Du Cẩn Lật, có điều lại là con riêng của một trong tam đại nguyên soái Liên Bang Du Hoành Thụy, hơn nữa còn là đứa con không được yêu thương, thường xuyên chịu bị khi dễ.

    Du Cẩn Lật tuy rằng vừa mới hóa hình không lâu, nhưng sư phụ cùng sư huynh của cậu đều là rất yêu thương cậu, chưa từng có trải qua tình huống giống nguyên chủ, nhất thời tràn ngập đồng tình với nguyên chủ

    So với nguyên chủ, cuộc sống của cậu quả thực như ở Tiên giới, mà nguyên chủ chính là ở địa ngục.

    Từ trong trí nhớ nguyên chủ cậu biết được người vừa mới nói chuyện là vợ và con trai của Du Hoành Thụy, cũng là anh trai và mẹ kế của nguyên chủ.

    Mà hầu như tất cả sự bi thảm của nguyên chủ đều là từ này hai người mà ra.

    Đương nhiên, cái này chưa phải là điều quan trọng nhất, điều khiến cho người ta mộng bức chính là hai mẹ con ngoan độc này tính gả cậu đi!
     
    Yama Yuki, dem co donThơ Thơ thích bài này.
  4. anhky2020

    Bài viết:
    12
    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Du gia cùng nguyên soái Liên Bang Giang gia đã định ra hôn ước từ nhỏ, vốn định chờ hai người lớn lên liền kết hôn, ai ngờ Giang Mặc Thịnh trong một lần chiến đấu cùng Trùng tộc tinh hạch dị năng bị vỡ nát, hoàn toàn trở thành phế nhân, hơn nữa tính mạng cũng nguy hiểm vô cùng.

    Dưới tình huống như thế, gả qua đó không khác gì sống thủ sống thủ tiết, cho dù Du Cẩn Sinh lúc trước thích Giang Mặc Thịnh, cũng không muốn gả cho một phế nhân không có tiền đồ như vậy.

    Mà Du gia cũng không muốn con trai bảo bối gả qua đó chịu khổ, nhưng Giang gia là đệ nhất gia tộc, không thể công khai hủy hôn nên mới dùng tới biện pháp gả thay này.

    Dù sao năm đó thời điểm Du gia cùng Giang gia định ra hôn ước, cũng không có chỉ đích danh là hai người nào, Du Cẩn Lật cũng coi như là người của Du gia, tự nhiên cũng có thể có thể đáp ứng hôn ước với Giang gia.

    Vì thế, không để Du gia cùng Giang gia xé rách mặt nên tính toán để Du Cẩn Lật thay.

    Du Cẩn Lật sau khi tiếp thu ký ức của nguyên chủ liền hiểu rõ đại khái những việc đã xảy ra, tức khắc đối cách làm Du gia cảm thấy thực chướng mắt.

    Đặc biệt là đối Du Cẩn Sinh này, Giang gia cùng Du gia thời điểm định ra hôn ức điệu rất thấp, nhưng Du Cẩn Sinh truyền đi khắp nơi để cho mọi người đều biết, ngày thường làm dáng thiếu phu nhân Giang gia Thiếu, dường như chỉ cần chờ đến khi hắn thành niên liền có thể gả đến Giang gia.

    Kết quả hiện tại Giang gia vừa xảy ra chuyện, hắn lập tức chạy còn nhanh hơn thỏ, còn nghĩ ra cái biện pháp gả thay, quả thực đang lừa gạt người của Giang gia, hành vi như vậy ở trong mắt Du Cẩn Lật chính là thất tín bội nghĩa, ở tu chân giới tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt.

    Người tu hành đều chú ý nhân quả duyên phận, hiện tại cậu đã xuyên qua vào thân thể của Du Cẩn Lật liền coi như cậu cùng nguyên chủ có nhân quả, cậu tất nhiên muốn muốn trả phần nhân quả này cho nguyên chủ, như vậy về sau mới có khả năng chân chính tu thành đại đạo.

    Mà nguyên chủ kỳ thật cũng đồng ý thay thế Du Cẩn Sinh gả đến Giang gia.

    Ở Du gia, nguyên chủ sống quả thực so người hầu còn đáng thương hơn, tuy rằng không biết sau khi gả đến Giang gia sẽ sống như thế nào, nhưng ít nhất có thể thoát khỏi Du gia, nguyên chủ thỏa mãn lắm rồi.

    Nếu đây là nguyện vọng nguyên chủ lưu lại, Du Cẩn Lật tự nhiên sẽ không phản đối, đương nhiên, lấy thực lực hiện tại của hắn, cho dù muốn phản đối cũng không dễ dàng.

    Sau khi xuyên qua, cậu lặng lẽ tra xét bên trong cơ thể một chút, tuy rằng nội đan đi theo tới cùng cậu, bên trong lại rỗng tuếch, nửa tia linh lực cũng không có, mà trên tinh cầu này cậu lại cảm giác được linh khí vô cùng loãng, muốn khôi phục lại tu vi kiếp trước, chỉ sợ phải phí rất nhiều công sức.

    Trước mắt để tự bảo vệ bản thân cậu đành thay thế Du Cẩn Sinh gả cho một người đàn ông không quen biết.

    Bất quá, từ trong kí ức của nguyên chủ cậu biết được, Giang Mặc Thịnh là một vị Thiếu tướng quân vô cùng tài giỏi, rất được dân chúng yêu mến cùng kính trọng, lần bị thương này cũng vì phải bảo vệ Liên Bang, một vị quân nhân như vậy, trên người nhất định chính khí bao quanh, tuyệt đối sẽ thoải mái hơn so với Du gia hắc khí lượn lờ. Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Du Cẩn Lật nửa điểm phản đối cũng không còn nữa.

    Bản thân cậu là một con cẩm lý (cá chép) thành tinh, xu lợi tị hại là bản năng của cậu.

    "Mẹ, như vậy thật sự được không?" Du Cẩn Sinh còn có điểm sợ hãi nói.

    "Có cái gì không được, lúc này có người nguyện ý gả cho tên phế vật kia, hắn nên cảm động đến rơi nước mắt, còn đến lượt hắn lựa chọn sao?" Tôn Đỗ Mai khinh thường nói.

    Chờ Giang Chấn Đào xuất ngũ, Giang gia liền hoàn toàn xuống dốc, đến lúc đó Du gia bọn họ chính là đệ nhất gia tộc, còn có ai dám đối nghịch với bọn họ?

    "Mẹ, Giang gia bên kia rất nhanh sẽ phái người tới, chúng ta phải thu thập cho tên kia một chút, đợi lát nữa nhìn thấy người Giang gia, mày phải ngoan ngoãn đi theo bọn họ đi, nếu dám nói bậy cái gì, tao sẽ đánh gãy chân mày!" Du Cẩn San hung tợn trừng mắt Du Cẩn Lật, uy hiếp nói.

    Du Cẩn Lật theo bản năng co rúm lại một chút, nhìn sương mù màu đen xoay quanh trên đầu Du Cẩn San ngày càng đậm, nhịn không được rời mắt.

    Người đang làm, trời đang xem, ngày thường không làm việc tốt, luôn ỷ thế hiếp người, chung quy sẽ có ngày nếm mùi đau khổ.
     
    Yama Yuki, dem co donThơ Thơ thích bài này.
  5. anhky2020

    Bài viết:
    12
    Chương 3: Người Giang gia tới

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quả nhiên, không bao lâu, người Giang gia tới, hơn nữa còn đưa tới rất nhiều sính lễ, so với sính lễ của người bình thường khi kết hôn thì thêm vào rất nhiều, người Du gia cười đến không khép miệng được, rồi lại không thể cố không ra vẻ bình tĩnh, lấy lại tư thái.

    Cũng vào ngày hôm đó, Du Cẩn Lật đi theo người Giang gia trở về.

    Mà người Giang gia lúc nhìn thấy Du Cẩn Lật, theo bản năng liếc mắt nhìn Du Cẩn Sinh, nhưng cũng không nói gì, vẫn đem Du Cẩn Lật đi.

    Nhìn Giang gia người rời đi, Tôn Đỗ Mai cùng Du Cẩn Sinh cũng rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy may mắn vì chính mình tránh thoát một kiếp.

    Du Cẩn Lật đi theo người Giang gia cũng không có bao nhiêu cảm giác, cậu dù sao cũng vừa đến thế giới này, hết thảy mọi thứ đều là xa lạ, với cậu mà nói, đầu tiên phải thích ứng với thế giới này mới là chủ yếu.

    Du Cẩn Lật tuy rằng tiếp thu ký ức của nguyên chủ, nhưng cũng bởi vì nguyên chủ trước kia vẫn luôn bị Du gia dày vò cùng hành hạ nên cũng không có học quá nhiều, đối với thế giới bên ngoài đều là cái biết cái không, cho nên Du Cẩn Lật mới nói hiểu biết của cậu về thế giới này vẫn quá ít.

    Người Giang gia phái tới là lão quản gia của Giang gia, ở Giang gia xem như cũng có địa vị, nhìn Du Cẩn Lật dọc đường đều mang bộ dạng an tĩnh, nhát gan, không khỏi nở nụ cười ôn hòa.

    Tuy rằng việc Du gia làm lần này thực không có đạo nghĩa, nhưng nghĩ đến tình huống Giang gia hiện tại, nghĩ thiếu gia đến mình vẫn luôn chăm sóc từ nhỏ đến lớn bây giờ đang ốm đau trên giường, ông nhịn không được thở dài trong lòng.

    Cũng bởi vì nguyên nhân thân thể của Giang Mặc Thịnh nên hôn lễ tạm thời không có cách nào tiến hành, cho nên Giang gia đối Du gia có một phần áy náy trong lòng nên mới cho phép Du gia gả làm con riêng lại đây, rốt cuộc..

    "Ta là quản gia của Giang gia, cháu cứ kêu ta Giang bá là được rồi, cháu không cần phải lo lắng, phu nhân và lão gia đều là người rất tốt, cháu ở Giang gia sẽ không bị khi dễ." Lão quản gia ôn hòa nói.

    Thiếu niên này tuy rằng tính cách có chút nhát gan yếu đuối, nhưng đôi mắt kia lại thập phần thuần khiết, lúc nhìn thẳng vào một người luôn làm người không khỏi trở nên mềm lòng, giọng điệu nói chuyện cũng trở nên ôn hòa, dường như sợ nói lớn một chút sẽ dọa đến đối phương.

    "Vâng, cảm ơn Giang bá." Du Cẩn Lật ngượng ngùng cười đáp, tươi cười nho nhỏ kia làm cho dung mạo vốn thanh tú trở nên càng hấp dẫn.

    Du Cẩn Lật đương nhiên là không lo lắng cho tình cảnh của mình, trên người vị này lão quản Giang gia này có rất nhiều sương mù màu đỏ quay xung quanh, điều đó đại biểu cho phúc vận.

    Một người quản gia đã mang trên người nhiều phúc vận gia tộc như vậy, thì nhất định đây là một gia tộc đại phú đại quý, ở trong một ngôi nhà như vậy, hắn vui vẻ còn không kịp, lại sao có thể sợ hãi.

    Kỳ thật lúc mới xuyên qua, Du Cẩn Lật phát hiện chính mình có bản lĩnh có thể thấy rõ ràng số phận mọi người cũng theo mình tới đây nên cậu rất vui vẻ.

    Hắn là một con cá chép Cẩm Lý đổi vận, trời sinh đã có bản lĩnh nhìn thấy số phận trên người đối phương và đương nhiên cậu cũng có bản lĩnh giúp người khác đổi vận.

    Chẳng qua loại chuyện đổi vận này, cậu rất ít giúp người khác làm, suy cho cùng loại vận khí này cũng có giới hạn.

    Ví dụ vận khí cả đời của một người đều có hạn chế, nếu cậu trợ giúp một người nào đó đổi vận khiến hắn trở nên may mắn hơn, như thế sẽ tiêu hao quá mức vận khí của tương lai, như vậy người này tương lai rất có khả năng sẽ trải qua khốn cùng và xui xẻo khi về già.

    Đương nhiên, nếu không lấy ra vận khí tương lai của chính mình, như vậy nhất định phải mượn dùng vận khí của người khác, nhưng loại này đổi vận này là vi phạm thiên đạo, nếu nghiêm trọng sẽ tổn hại tính mệnh, Du Cẩn Lật là yêu tinh tu hành thuận theo Thiên Đạo tu hành, không muốn làm chuyện như vậy
     
    Yama Yuki, dem co donThơ Thơ thích bài này.
  6. anhky2020

    Bài viết:
    12
    Chương 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vốn dĩ Du Cẩn Lật cảm thấy bản thân làm ngàn năm đại yêu thì kiến thức so với nhân loại kiểu gì cũng phải nhiều hơn, nhưng lúc cậu ra khỏi Du gia, sau khi nhìn thấy xe bay đầy trời, biểu tình trên mặt đều là kinh ngạc mộng bức.

    Cậu vốn nghĩ mình không cẩn thận đoạt xá thân thể người khác, chờ sau khi cậu trả nhân quả cho cơ thể này liền có thể đi tìm sư phụ cùng sư huynh, nhưng hiện tại cuộc sống sinh hoạt nơi đây khác xa hoàn toàn so với thế giới bên kia, khiến cả người cậu có chút phản ứng không kịp.

    Cuộc sống lúc trước ở địa cầu của cậu, tu giả ngày càng ít, sau khi kiến quốc đã có quy không được hóa hình, tuy rằng cậu hóa hình sau khi kiến quốc, nhưng bởi vì sư phụ rất lợi hại cho nên cậu vẫn không có bị người khác tra ra được.

    Hơn nữa, linh khí trên địa cầu cũng ngày càng thưa thớt, không ít yêu tinh đều đi vào nhân gian, bắt đầu học cách sinh sống giống như con người.

    Thế giới con người thật sự thực kỳ diệu, tuy con người không có linh lực, không pháp thuật, nhưng lại có được rất nhiều đồ vật mà yêu tinh không biết, hơn nữa không dựa vào linh lực như cũng có thể bay lên trời, chẳng qua tình huống như thế ít thấy thôi.

    Nhưng bây giờ, cậu lại có thể thấy được các loại xe bay đầy trời, hình dạng gì đều có, ngay cả ở trên địa cầu cho dù có xe thì chỉ có thể chạy trên mặt đất chạy xe chứ không bay lên trời như thế.

    Nếu không phải cậu đã sinh sống mấy năm ở giới con người trên địa cầu, cộng thêm linh khí nơi này gần như không có, không chừng bây giờ Du Cẩn Lật hiện còn cho rằng cậu đã đi tới một thế giới tu chân lợi hại, tất cả những thứ đó đều là pháp bảo phi hành ấy chứ.

    Nhưng nghĩ như vậy vẫn làm cái tên yêu tinh nhà quê này mở rộng tầm mắt.

    Lão quản gia nhìn thấy Du Cẩn Lật bộ dáng giật mình đáng yêu như vậy, tươi cười trên môi càng sâu, có lẽ Giang gia có một vị Thiếu phu nhân như vậy cũng là một chuyện tốt.

    Kỳ thật Giang bá không quá thích người như Du Cẩn Sinh, quá phách lối lại nóng nảy, nếu không phải vì không biết thiếu gia còn có thể kiên trì bao lâu, Giang gia gấp gáp cần một.. đứa nhỏ để thừa kế kéo dài huyết mạch, thì bọn họ cũng sẽ không hy vọng Giang Mặc Thịnh cùng Du Cẩn Sinh kết hôn sớm như vậy.

    Không nghĩ tới kết quả là, Du gia lại lớn mật dám đem một đứa nhỏ khác làm thế thân như vậy, bất quá xem ra chuyện này cũng coi như làm một chuyện tốt với Du gia.

    Tuy rằng không có nhiều căn cứ nhưng lão quản gia trong lòng vẫn có như vậy cảm giác.

    "Thiếu phu nhân, xe bay của chúng ta tới rồi, chúng ta sẽ về nhà trước." Giang bá cười nói với Du Cẩn Lật.

    Thiếu phu nhân? Du Cẩn Lật bị cái này xưng hô kéo suy nghĩ trở lại, cậu biết có một ít đối tượng kết hôn với thiếu gia của đại gia tộc đều sẽ bị gọi là Thiếu phu nhân, mà giờ phút này cậu đang đi gả chồng cho nên Giang bá gọi như vậy cũng không sai.

    Du Cẩn Lật nghĩ kỹ điều này liền vui vẻ tiếp nhận, hoàn toàn không chú ý tới lúc còn ở trên địa cầu, những người được gọi là thiếu phu nhân cơ bản đều là phụ nữ, còn đàn ông có thể gả chồng hay không, cậu cũng không có nghĩ tới.

    "Cái này chính là xe bay của chúng ta sao? Cháu có thể ngồi không?" Du Cẩn Lật nhìn chiếc xe bay huyễn khốc ở trước mặt mình, đôi mắt sáng lên lấp lánh, hận không thể dính luôn ở trên xe.

    "Đương nhiên." Giang bá thấy Du Cẩn Lật ngoan ngoãn nghe lời như vậy, trong lòng yêu thích đối với cậu nhiều một phần.

    Sau khi Du Cẩn Lật ngồi trên xe bay, đầu nhỏ quay qua quay lại không ngừng, xem xét tiện nghi bên trong xe, còn so sánh chiếc xe này có khác với ô tô tiến hiện đại hay không.

    Tuy rằng Du Cẩn Lật mới vừa hóa hình mấy năm nhưng cũng sinh sống ở nhân gian nhiều năm, đối với những công cụ con người sử dụng, cậu cùng lắm chỉ mới miễn cưỡng biết được một ít, kết quả lại bị xuyên đến một cái vị diện khác có khoa học kỹ thuật cao hơn, những thứ học tập trước kia dường như đều không dùng được.

    Bất quá Du Cẩn Lật không cảm thấy nôn nóng mà ngược lại đối với tất cả đồ vật ở thế giới này đều tràn ngập tò mò, ngo ngoe rục rịch muốn tìm hiểu.
     
    Yama Yuki, dem co donThơ Thơ thích bài này.
  7. anhky2020

    Bài viết:
    12
    Chương 5

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giang gia ở phía đông nam của Thủ Đô Tinh cách Du gia cả một thành phố, bất quá vì ngồi xe bay nên cũng không tiêu tốn quá nhiều thời gian.

    "Phía dưới là chỗ của Giang gia, về sau cháu cứ cứ an tâm sinh hoạt ở chỗ này." Giang bá cười giải thích cho Du Cẩn Lật một chút sự tình của Giang gia.

    Du Cẩn Lật nghĩ đến tương lai khả năng sẽ phải ở Giang gia một đoạn thời gian rất dài cho nên cũng nghe đặc biệt cẩn thận.

    Cậu hiện tại toàn bộ linh lực đều không còn, không khác gì một người bình thường, trước khi tu vi khôi phục, cậu có khả năng phải sống ở Giang gia, ít nhất nơi này làm cậu cảm giác thật thoải mái, so với Du gia còn thoải mái hơn nhiều, cậu thực sự thích nơi này.

    Giờ phút này trong phòng khách Giang gia, có một phụ nhân trang điểm ưu nhã xinh đẹp thường xuyên đưa ánh mắt nhìn ra bên ngoài như đang chờ đợiđiều gì đó, bên cạnh là một người đàn ông trung niên anh tuấn soái khí.

    "Lam Nhi, lúc này để A Thịnh kết hôn thật sự ổn sao?" Trung niên nam tử nhíu mày, giữa mày mang theo một tia ưu sầu nói.

    "Giang gia chúng ta cũng chỉ có một một đứa nhỏ như vậy, bác sĩ nói thời gian của A Thịnh không nhiều lắm.." Kiều Mục Lam nhớ đến lời bác sĩ nói, hai tròng mắt xinh đẹp trung lập tức đọng súc hơi nước.

    Người ngoài chỉ biết Giang Mặc Thịnh chiến đấu với Trùng tộc nữ vương khiến cho dị năng hạch vỡ nát, trở thành người thường, nhưng thật ra tình huống của hắn còn nghiêm trọng hơn nhiều so với những gì bọn họ biết.

    Nếu không phải tình huống thật sự không ổn, bà cũng sẽ không bất đắc dĩ này đưa ra hôn ước với Du gia ngay lúc này.

    Thế hệ hậu bối của Giang gia cũng chỉ có Giang Mặc Thịnh, nếu thật sự không có con, Giang gia khả năng sẽ phải tuyệt hậu, bà thân là nữ chủ nhân của Giang gia, không thể trơ mắt nhìn Giang gia cứ như vậy mà biến mất.

    Dù bà biết chờ nàng con mình không còn nữa, chồng mình xuất ngũ, địa vị của Giang gia sẽ xuống dốc không phanh, từ nhất đẳng trong gia tộc hạ thấp xuống dưới, nhưng so với việc Giang gia hoàn toàn biến mất ở Thủ Đô Tinh còn tốt hơn nhiều.

    Người đàn ông trung niên hiển nhiên cũng nhớ tới lời bác sĩ nói trước đó, trong mắt tức khắc nổi lên một tầng bi thống, đem Kiều Mục Lam ôm vào trong lòng an ủi.

    "Anh biết, Anh đều biết." Giang Chấn Đào vỗ nhẹ lưng Kiều Mục Lam, thương tiếc nói.

    "Nghe nói lần này người tới không phải Du Cẩn Sinh, mà là một đứa con khác của Du gia." Kiều Mục Lam đột nhiên nói.

    Nàng đã từ quản gia biết được lần này tới đây liên hôn không phải Du Cẩn Sinh, mà là Du Cẩn Lật một đứa con riêng của Du gia.

    Kỳ thật nàng cũng có thể hiểu suy nghĩ của Du gia, dáng vẻ Giang Mặc Thịnh hiện tại như thế, mặc kệ là ai gả tới đây, căn bản không khác gì quả phụ, Du Cẩn Sinh được Du gia cưng chiều mà lớn lên, không muốn gả lại đây, bọn họ cũng có thể hiểu.

    Lý trí t có thể hiểu là một việc, nhưng trên phương diện tình cảm vẫn cảm thấy tức giận, việc này không phải nói rõ rằng đối phương ở ghét bỏ con trai bà sao?

    Kiều Mục Lam mỗi lần nhớ tới Du Cẩn Sinh lúc trước hận không thể tuyên bố để cho cả thế giới biết hắn là vị hôn phu của Giang Mặc Thịnh, khác với hiện hiện tại, nàng đối với con người này không có một chút hảo cảm nào.

    "Ân, đối với đứa con trai này của hắn, anh cũng không biết rõ lắm, nếu phẩm hạnh của nó không tồi, nguyện ý gả cho A Thịnh, chúng ta liền coi nó như con ruột mà đối đãi, nếu nó không muốn gả cho A Thịnh, vậy tôn trọng ý nguyện của nó, để nó rời đi." Giang Chấn Đào nói.

    Tuy rằng bọn họ hiện tại thật sự hy vọng có thể giúp con trai lưu lại con nối dõi nhưng điều đó không có nghĩa là họ sẽ đi cưỡng ép người khác.

    Đúng lúc này, một người hầu vội vã chạy tới đưa tin nói: "Lão gia, phu nhân, quản gia đã mang theo Thiếu phu nhân trở lại."
     
    Yama Yukidem co don thích bài này.
  8. anhky2020

    Bài viết:
    12
    Chương 6

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Du Cẩn Lật vừa đến Giang gia, mọi thứ xung quanh đều khiến cậu cảm thấy tò mò, đặc biệt là hơi thở ở đây, làm cậu cực kì thích.

    Giang bá đi trước dẫn đường, Du Cẩn Lật liền ở phía sau đánh giá khắp nơi, sương mù bao quanh nơi đây cơ bản đều là màu trắng, điều này cho thấy nhà này không có người làm việc ác.

    Khiến Du Cẩn Lật kinh ngạc nhất là, trong làn sương mù trắng trung còn kèm theo một tầng kim quang vô cùng lóa mắt, chỉ cần bước từ xe bay xuống là đã có thể thấy rõ ràng.

    Du Cẩn Lật trước kia cũng không phải chưa từng gặp tòa nhà có kim quang, nhưng kim quang nồng đậm giống như vậy lại là lần đầu tiên cậu nhìn thấy.

    Điều này cho thấy người này từ thời tổ tiên vẫn luôn có đại công đức, cho mới tổ trach mới có công đức kim quang bảo hộ.

    Du Cẩn Lật cao hứng cực kỳ, có thể sống ở nơi có công đức kim quang phù hộ, với cậu mà nói là cực kỳ có lợi.

    Đồng thời cậu cũng rất tò mò muốn biết người ở đây rốt cuộc sống như thế nào.

    Những nhà có kim quang phù hộ trước kia cậu từng thấy căn bản đều là một ít người hoàng tộc hoặc là hộ quốc tướng quân, nhưng nơi này thoạt nhìn cũng trong thời bình như địa cầu.

    "Lão gia, phu nhân, tôi đã đưa thiếu phu nhân trở lại." Giang bá cung kính đứng ở một bên, báo lại với Giang Chấn Đào cùng Kiều Mục.

    Du Cẩn Lật tò mò đánh giá hai người trước mặt, một người được bao quanh bởi sương mù màu đỏ nhạt bên trong xen lẫn một tia kim quang, mà một người khác số mệnh lại có chút kỳ quái.

    Trên người hắn cũng có kim quang vờn quanh, hơn nữa so với nữ nhân xinh đẹp bên cạnh còn muốn nhiều hơn, nhưng làn sương mù màu đen lại càng nhiều.

    Giờ phút này, người đàn ôngtrung niên trên người kim quang đang ở cùng sương mù màu đen tiến hành đấu đá nhau, không ai nhường ai, nếu không phải có tầng kim quang này bảo hộ, người này chỉ sợ đã không trụ nổi.

    Theo lý mà nói, ở trong một gia tộc có công đức kim quang phù hộ như vậy, con cháu sẽ rất ít sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thông thường đều là sẽ khỏe mạnh, sống thọ và chết tại nhà, trừ phi là có kẻ gian vô cùng lợi hại hãm hại.

    "Chú ơi, về sau ngài cố gắng đừng rời khỏi nơi này." Du Cẩn Lật hảo tâm nhắc nhở nói.

    Bởi vì, tương lai hắn có khả năng sẽ lưu tại Giang gia một đoạn thời gian, đã được Giang gia phù hộ, đây là cậu mang ơn với Giang gia nhân, vậy nên cậu tất nhiên phải trả phần ân tình này.

    Vừa mới nghe Giang bá gọi ông ấy là lão gia, như vậy người này nhất định chính là chủ nhân Giang gia, có thể giúp được chủ nhân Giang gia, cho dù chỉ là một câu nhắc nhở đơn giản, cũng coi như là cậu trả ơn được một phần nho nhỏ.

    Huống chi sư phụ đã từng nói, nhất định phải nhiều làm việc tốt, đối tu luyện là rất có lợi, đặc biệt là trợ giúp người tốt.

    "Vì cái gì?" Giang Chấn Đào nghe Du Cẩn Lật nói rất tò mò, cười hỏi.

    Thời điểm Du Cẩn Lật đánh giá bọn họ, vợ chồng Giang Chấn Đào cũng cũng quan sát cậu.

    Thiếu niên nhỏ nhỏ gầy gầytrước mặt, thoạt nhìn còn chưa thành niên, sắc mặt bởi vì thiếu dinh dưỡng cùng với do ăn đầy đủ trong thời gian dài mà sắc mặt có chút vàng như nến, vừa thấy liền biết cậu ở Du gia sống cũng không tốt, Kiều Mục Lam tức khắc liền có chút đau lòng.

    Đại khái là bởi con trai duy nhất của mình giờ phút này ốm đau trên giường, làm nàng tâm trở nên càng thêm mềm mại, này vừa thấy đứa nhỏ xanh xao vàng vọt, tức khắc tình thương của mẹ liền lan tràn.

    "Độc thực trong cơ thể chú rất lợi hại, ở đây sẽ giúp chú cảm thấy dễ chịu hơn đôi # chút." Du Cẩn Lật nhìn Giang Chấn Đào nói.
     
    Yama Yuki, dem co donThơ Thơ thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...