Đam Mỹ [Edit] Linh Thú Công Lược - Mặc Vũ Yên Dạ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi MiêuHoa, 17 Tháng tám 2021.

  1. MiêuHoa

    Bài viết:
    0
    LINH THÚ CÔNG LƯỢC

    [​IMG]

    Tác Giả: Mặc Vũ Yên Dạ

    Thể loại: 1x1, đam mỹ, tu chân, huyền huyễn, cường thụ, mỹ công

    Editor: Miêu Hoa

    Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của MiêuHoa

    Giới thiệu:

    Chưa bao giờ Chu Lỗi nghĩ rằng bản thân sẽ xuyên không vào một quyển tiểu thuyết tu chân.

    Vốn cho rằng biết rõ nội dung bộ truyện thì hắn có thể đứng nhìn nam nữ chính nói chuyện yêu đương.

    Thế nhưng.. hai người này càng đi càng xa là thếnào?

    Đợi tí đã nam chính, thế quái nào mà ngươi từ BG chuyển sang BL rồi hả?

    Cái này cực kì không khoa học lắm rồi đấy nhá!

    Quyển sách này còn có tên:

    #Phá_CP_không_phải_lỗi_của_ta

    #Luận_độ_khả_thi_bẻ_cong_nam_chính

    #Cút__song_tu_em_gái_ngươi!

    P/S: Truyện này là mình tự edit, khả năng có hạn nên có thể sẽ đúng khoảng 80%, mong mọi người thông cảm. Mỗi tuần mình sẽ đăng 2 chương nhé​
     
    Gill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 18 Tháng tám 2021
  2. MiêuHoa

    Bài viết:
    0
    Chương 1:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiện tay click vào dấu X góc phải màn hình, tắt đi màn hình trước mặt. Chu Lỗi thở dài một hơi. Đây là lần thứ ba hắn đọc "Từng bước thăng tiên".

    "Phải chi có một nam nhân tốt như thế thích mình thì tốt rồi", Chu Lỗi ước ao. Nhưng sau khi nói xong, hắn nhịn không được mà cười nhạo bản thân. Nếu có người như thế, ai lại coi trọng người như hắn đâu.

    Chu Lỗi, nam, 25 tuổi, đang làm việc tại một câu lạc bộ thể hình. Là một huấn luyện viên thể hình, hắn đương nhiên sở hữu một thân hình hoàn hảo mà mọi nam nhân đều ước ao. Cơ bắp rõ ràng nhưng không khoa trương, bất kỳ loại trang phục nào mặc trên người hắn đều làm tăng thêm ưu điểm về dáng người.

    Là kẻ địch của nam nhân, thế nhưng Chu Lỗi không giống với các huấn luyện viên khác. Không những không bị lão công hay bạn trai của các nữ học viên căm thù, ngược lại hắn rất được hoan nghênh, bởi Chu Lỗi đã come out. Đối với nam nhân mà nói, ở cùng với gay gì gì đó, bạn gái của mình đương nhiên sẽ an toàn vô cùng..

    Ngoại trừ những chuyện đó ra, Chu Lỗi còn có một bí mật.. Chính là sau lần sinh nhật thứ hai mươi lăm này, hai chính thức được phong làm - ma pháp sư.

    Được rồi, có lẽ với nam nhân mà nói làm một cái xử nam cũng không phải là chuyện vinh quang gì, bất quá với Chu Lỗi, hắn quả thật chán ghét cái thứ sinh hoạt thối nát trong cái thế giới gay này.

    Vậy mà mỗi lần cùng bạn vào quán bar gay, các tiểu linh gợi cảm không ngừng vây quanh hắn a, dù mặt vẫn cười nhưng trong lòng hắn đã lật bàn từ đời nào rồi.

    Giời ạ, có ai quy định nam nhân 1m8 nhất định phải thuần nhất (công đó ạ) đâu!

    Giời ạ, ai nói ta dương cương chính trực, vóc người thon dài gợi cảm nhất định phải thuần nhất a!

    Giời ơi, ai bảo một thân đầy nam tính, khí chất thành thục như ta nhất định phải là thuần nhất a!

    Đối mặt với đám tiểu linh vây xung quanh, Chu Lỗi muốn rơi lệ.

    Một tiểu linh thân hình uy mãnh thì sao chứ. Chẳng lẽ trong quán gay bar này không có một tiểu nhất thân hình không vạm vỡ sao? Tuy rằng vóc người hắn tốt nhưng hắn lại mê luyến cái loại hình bạch trảm kê nhất hào (*) là sao chứ?

    Khụ, được rồi, sống 25 năm mà cọng lông của trai còn chưa sờ qua, tạo thành kết quả như thế này, một phần cũng vì cái tính thà thiếu chứ không ẩu của hắn, phần vì ý nghĩ muốn cùng ái nhân chung thủy một đời một kiếp.

    Mệt, không có trai thì sao, Chu Lỗi hắn vẫn có rất nhiều đồ chơi thân mật rất high a, bất quá sau khi high xong thì cảm thấy có chút trống vắng khó chịu thôi.

    Không hút thuốc, không uống rượu, Chu Lỗi hầu như không có sở thích bất lương nào. Ngoại trừ ngày thường rảnh rỗi đi thăm lão viện trưởng của cô nhi viện lúc nhỏ ở, sẵn mua mấy thứ linh tinh tặng tụi nhỏ, sinh hoạt không áp lực, không có bạn trai để vướng bận, Chu Lỗi thích nhất là lên mạng xem tiểu thuyết.

    Bất quá hắn rất ghét cái thể loại ngón tay vàng ngựa giống nam đang trở thành trào lưu, đặc biệt là cái thứ mà em nào tới cũng không từ, vừa nhìn thôi đã thấy mắc ói. Cũng may là trên đời này không phải chỉ có mỗi loại tiểu thuyết đó, mà trong số những tiểu thuyết kia, hắn thích nhất là cuốn tiểu thuyết tu chân "Từng bước thăng tiên".

    Mặc dù đây là tiểu thuyết BG nhưng cũng không thể ngăn sự thưởng thức của hắn với Quân Duệ Ngôn. Tính cách vừa ôn như lại đối với ái nhân không rời không bỏ, dù có mê hoặc lớn cỡ nào cũng chưa bao giờ có ý nghĩ bỏ mặc ái nhân.

    Mặc dù trong tiểu thuyết từng có vài vị nữ phối tỏ ý yêu mến với nam chính nhưng Quân Duệ Ngôn chưa có bất kỳ ám muội gì với họ cả, cũng chính điểm này đã khiến tâm hồn Chu Lỗi cảm thấy được an ủi..

    Chu Lỗi ghét nhất là thứ nam nhân cặn bả được voi đòi tiên, nhất là thứ một chân đạp hai ba thuyền lại còn vọng tưởng tề nhân chi phúc gì đó.

    Nam nhân khác ra sao hắn không biết, hắn chỉ biết tim hắn rất nhỏ, chỉ có thể chứa một người mà thôi, nhiều hơn nữa chắc sẽ ói ra hết.

    "Thiệt là tiếc mà, nếu có một nam nhân tốt như vậy ngoài đời, mà còn là gay nữa chắc ta phải giành đến tay" cảm khái một tiếng, Chu Lỗi tắt máy tính, 12 giờ rồi, mai hắn còn phải đi làm nữa..

    * * *

    Đợi Chu Lỗi mở mắt lần nữa-sai rồi, còn chưa kịp mở mắt nữa là hắn cảm thấy toàn thân đau nhức muốn ngất đi.

    Hắn đó giờ chỉ bị thương một lần duy nhất, là khi bị chiếc xe con tông một lần làm gãy tay, mà so sánh với lần đó thì lần này chẳng khác nào gãy xương toàn thân.

    "Ô.." Rên rỉ một tiếng, lúc này Chu Lỗi vẫn chưa phát hiện rằng giọng hắn đã thay đổi.

    "Thần phục hoặc chết!"

    Trên đỉnh đầu truyền tới một giọng nam từ tính dễ nghe, Chu Lỗi đang đau đớn nhịn không được mà nghĩ, ngọa tào, giọng nói này thật dễ nghe.

    Hả? Chờ chút, hình như có cái gì đó sai sai!

    Hắn cố mở mắt ra. Đập vào mắt hắn là một nam nhân mặc trường bào màu lam, đang ngồi xổm, bàn tay dán trên trán hắn, trong mắt nhu tình nồng đậm.. Đừng đùa, này rõ ràng là đang trắng trợn uy hiếp a!

    Chu Lỗi: ! Lát sau.

    ! Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó! Vậy là ta xuyên rồi sao? Vì cái lông gì mà nam nhân này lại mặc trường bào a!

    "Thuần phục hoặc là chết!" Nam nhân trước mặt nhíu mày, trong lòng bàn tay ngưng tụ một đạo hào quang màu vàng óng.

    Chu Lỗi: Tiết tấu không đúng lắm a, nam nhân này hình như.. là đang nói chuyện với hắn đi? Bắt hắn thuần phục cái gì chứ? Chẳng lẽ ép mình bán thân cho hắn sao?

    Chờ chút, chờ chút!

    Chu Lỗi bỗng như cảm thấy gì đó, cố mà trợn mắt to hơn một chút để nhìn cho rõ nam nhân trước mặt.

    Tóc đen như mực, mặt trắng như ngọc, môi hồng, da như mỡ đông, trên gương mặt tuấn tú kia lúc nào cũng treo một nụ cười ôn hòa, nam nhân tuấn mĩ vô song này là đệ tử của Lăng không kiếm phái - Quân Duệ Ngôn.

    Chu Lỗi: ! Đây rõ ràng là hình dung của nam chủ trong "Từng bước thăng tiên" đó, nhưng làm sao mà hắn vừa nhìn thấy người nam nhân này liền nghĩ đến mấy câu văn đó chứ?

    Tuy rằng giờ phút này nam nhân kia không có cười, như nhìn trang phục y đang mặc kìa (trên cổ tay áo thêu phù văn của Lăng không kiếm phái), này rõ ràng là Quân Duệ Ngôn a!

    Nguy rồi!

    Sớm đã thuộc nội dung của vở kịch, giờ khắc này, Chu Lỗi cảm thấy toàn thân đều không tốt, bởi khi muốn lấy tay che mặt lại, hắn liền phát hiện, thứ vốn gọi là tay giờ lại thành một cái móng trắng đầy lông.

    Lần nữa chửi thầm trong bụng.

    Chu Lỗi cảm thấy, chỉ nội trong hôm nay, số lần hắn chửi thầm đã sắp gần bằng tổng cả đời cộng lại rồi, thấy kim quang trong tay đối phương càng ngày càng sáng, tính mạng bản thân ngày càng nguy hiểm, hắn vội vàng rống to: "Gâu gâu gâu (ta thuần phục)"

    Quân Duệ Ngôn: .

    Chu Lỗi: .

    Chu Lội hắc tuyến đầy mặt, giời ạ, phát triển này có chút quỷ dị a, nhớ không lầm, hình như lúc nam chủ xuất hiện là đang ở dãy Kỳ Dân săn giết yêu thú đi, đúng lúc gặp phải một con Khiếu Nguyệt Thiên Lang đang bị thương đi. Nam chủ cố sức thuần phục nó, nhưng Khiếu Nguyệt Thiên Lang lại thà chết mà không chịu khuất phục, cuối cùng, Quân Duệ Ngôn đành phải giết nó, sau đó thu thập một viên nội đan cấp sáu, làm nền tảng vững chắc cho hắn kiếm được món tiền đầu tiên.

    Nhưng tại sao Khiếu Nguyệt lại sủa gâu gâu gâu? Này quá không khoa học đi.

    Quân Duệ Ngôn cũng không biết Khiếu Nguyệt Thiên Lang này xảy ra chuyện gì, bất quá, chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc hăn muốn hoàn thành khế ước linh thú.

    Trong dãy Kỳ Dân này không ít yêu thú, đối với một tu sĩ Luyện khí kỳ tầng bảy như hắn mà nói, vô tình gặp phải một yêu thú cấp sáu như Khiếu Nguyệt Thiên Lang (tương đương Trúc cơ kỳ) chính là chuyện không tưởng, nếu không phải yêu thú này đang bị thương, có lẽ, người chết sẽ là hắn.

    Nhưng mà yêu thú này lại bị thương, tự nhiên hắn sẽ đánh chủ ý lên nó. Nếu hắn có thể sở hữu một con linh thú Trúc cơ kỳ, vậy thì tính an toàn tại dãy Kỳ Dân này lại nâng cao thêm một bậc.

    Mắt phượng hơi nheo lại, trên thân Quân duệ Ngôn toát ra một tia nguy hiểm, nếu như không thể thu phục được, vậy chi bằng..

    Chu Lỗi cảm thấy khí tức của đối phương bỗng dưng biến hóa, cả người đều không tốt.

    Ôn nhu của ngươi đâu! Hòa ái của ngươi đâu! Ngươi không biết bảo vệ động vật nhỏ sao? (Hình như có gì đó kì quái lẫn vào)

    Được rồi, Chu Lỗi biết, mấy cái đó chỉ xuất hiện khi Quân Duệ Ngôn đối mặt với con người mà thôi, còn với một con Khiếu Nguyệt Thiên Lang đang bị thương như hắn, y không đâm cho một kiếm là may rồi.

    Nhưng vấn đề là hắn không biết làm sao để ký khế ước a! Ngôn ngữ không thông, dù có muốn thần phục cũng không nói rõ được a!

    Mắt thấy chút kiên nhẫn của Quân Duệ Ngôn từ từ biến mất, kim quang cũng mãnh liệt hơn, này là chuẩn bị ra tay sao? Chu Lỗi cực kỳ ủy khuất mà lật thân thể lại, lộ ra cái bụng trắng trắng.

    Quân Duệ Ngôn: .

    Tuy rằng không biết con yêu thú này vì cái gì lại lộ cái bụng ra, bất quá hắn biết, đây là tư thái thần phục của nó.

    Thu hồi kim quang trên tay, hắn cắn nát đầu ngón tay, vẽ ra một cái huyết phù.

    "Không cần chống cự". Quân Duệ Ngôn biết đối phương hiểu ý mình, chậm rãi di chuyển huyết phù lên trên trán Khiếu Nguyệt Thiên Lang.

    "Gâu! Uông uông!" (Tê, nóng quá) huyết phù quỷ dị mang theo luồng nhiệt cực nóng xông vào da thịt, khiến Chu Lỗi đau đến nhe răng nhếch miệng. Bất quá so với cơn đau ở bụng, cái này chỉ là chuyện nhỏ thôi.

    Ê? Thật kỳ quái.

    Không biết có phải đó xuyên qua thành yêu thú không, nhưng hắn lại cảm giác được, sau khi huyết phù kia đi vào cơ thể, dọc theo mấy cái kinh mạch, liền nhanh chóng tiến về một phía.

    Tầm mắt của hắn không tự giác đi theo huyết phù kia, chạy qua mấy cái kinh mạch, ầm một tiếng, tiến vào không gian thức hải bản thân.
     
    Gill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 18 Tháng tám 2021
  3. MiêuHoa

    Bài viết:
    0
    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đó là cái gì?

    Chu Lỗi không hiểu ra sao bay lơ lửng ở giữa thức hải của mình, phía dưới là một mảnh hoang vu đất trống, bầu trời thì xám xịt, rõ ràng là không có mặt trời, nhưng lại có ánh sáng chiếu đến. Phía dưới đất trống không không có gì, nhưng giữa không trung lại có mảnh băng tinh lớn nỏi lơ lửng. Hắn nhịn không được để sát mặt vào nhìn xem, thình lình phát hiện, bên trong băng tinh rõ ràng là thân thể của hắn, nói cách khác chính là thân thể hắn bị phong ấn bên trong băng tinh.

    Hắn dùng sức điên cuồng đập mạnh vào băng tinh, nhưng vô luận hắn nổ lực thế nào, dùng lực mạnh ra sao, băng tinh kia đều không mảy may sứt mẻ gì, nam nhân bên trong phảng phất như đang ngủ say, không có bất cứ phản ứng gì.

    "Há miệng."

    Trong mông lung, tựa hồ hắn nghe được có người ở bên tai hắn nói như vậy, nhưng Chu Lỗi đang bận quan tâm đến thân thể của mình nên căn bản không chú ý, hắn bay xung quanh thân thể mình một vòng, một chút manh mối đều không có.

    Đây là ý tứ gì? Hắn xuyên qua thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang, còn thân thể của mình lại bị phong ấn bên trong thức hải của Khiếu Nguyệt Thiên Lang? Có phải điều này có nghĩa là tương lai hắn còn có cơ hội có thể trở lại thân thể mình?

    "Há miệng!".

    Thanh âm bên tai tựa hồ lại lớn hơn một chút, bất quá Chu Lỗi không có thời gian phản ứng lại, quan sát thân thể của mình nửa ngày, sau đó hắn mới đem tầm mắt chuyển tới bên cạnh băng tinh, ở đó thân thể của một con Lang thật lớn.

    Đây là Khiếu Nguyệt Thiên Lang?

    Chu Lỗi có chút mê mang, nếu thân thể của hắn bị phong ấn trong thức hải của Khiếu Nguyệt Thiên Lang, vậy bản thể của Khiếu Nguyệt Thiên Lang như thế nào cũng ở đây? Hắn hiện tại là cái gì?

    Thực nhanh, hắn liền biết được đáp án.

    Mắt thấy con Khiếu Nguyệt Thiên Lang này đều sắp đổ máu đến chết, lại vẫn nằm liệt trên mặt đất ngây ngốc như cũ, đối hắn nói nãy giờ đều ngoảnh mặt làm ngơ, Quân Duệ Ngôn bất đắc dĩ duỗi tay dùng sức bẻ miệng nó ra, nhét vào một viên Thiên Nguyên Đan.

    Đan dược trong miệng có một mùi thanh hương dễ ngủi, sau khi ngậm vào thì hóa thành một cổ nhiệt lưu thuận theo yết hầu đi xuống, bụng nhỏ chỗ miệng vết thương tản mát ra một cổ nóng rực, Chu Lỗi ngạc nhiên phát hiện, một viên đan dược đi xuống, miệng vết thương cư nhiên bắt đầu khép lại.

    "Gâu gâu gâu!", đan dược tốt a! Tuy rằng tiểu thuyết tu chân hắn đã xem nhiều, nhưng chân chính tiếp xúc với loại đan dược ăn xong miệng vết thương liền khôi phục này, vẫn làm hắn hưng phấn cực kỳ.

    Quân Duệ Ngôn giữa mày hơi chau, duỗi tay điểm trán Chu Lỗi, lực chú ý của Chu Lỗi toàn bộ đều tập trung ở trên bụng mình, mắt thấy miệng vết thương khép lại bằng còn một sợi tơ nhỏ, hắn căn bản không chú ý đến động tác của Quân Duệ Ngôn.

    "Nguyên lai là bị Hàng cấp sao." trên mặt Quân Duệ Ngôn lộ ra một tia cười khổ, quả nhiên trên đời này không có chuyện tốt như vậy, tùy tùy tiện tiện là có thể cùng một con yêu thú lục cấp ký kết khế ước linh thú, thì ra con Khiếu Nguyệt Thiên Lang là Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển tiến cấp thất bại, hiện tại bị trọng thương, nội đan cũng bị thương, kết quả thật xui xẻo, yêu thú này cư nhiên bị giáng câps, biến trở lại thành Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển.

    Tam cấp Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển thực lực chỉ tương đương với luyện khí tầng chín, đối với luyện khí tầng bảy như Quân Duệ Ngôn mà nói, cũng không cách biệt bao nhiêu. Cũng may nó đã từng thăng cấp qua, chỉ cần dưỡng thương tốt, chờ khôi phục lại, chưa chắc không thể lại lần nữa thăng cấp thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang, chỉ là không biết trong bao lâu mới có thể hoàn toàn chữa khỏi hắn thương thế.

    Dưỡng một con tam cấp Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển chờ nó tiến cấp, hoặc là hiện tại giết chết nó, lấy nội đan lục cấp, hai lựa chọn này làm Quân Duệ Ngôn không khỏi có chút do dự.

    Không biết có phải nguyên nhân do ký kết khế ước linh thú, Chu Lỗi có thể mơ hồ cảm giác được ý tưởng của Quân Duệ Ngôn, tuy rằng không lắm rõ ràng, nhưng một tia sát ý kia hắn lại không bỏ lỡ.

    Chu Lỗi, Σ, ° △ °

    ︴! Cái tình huống gì đây? Vì sao nam chủ lại muốn xử lý ta? Ta đều đã cùng hắn ký khế ước, chẳng lẽ hắn còn muốn nội đan của ta?

    Không cần a! Quân sư huynh, cầu bao dưỡng! Biết làm ấm giường! Hàng to xài tốt năng lực mạnh! Di, giống như có đồ vật kỳ quái trà trộn vào.

    Thời điểm nguy cơ sinh tử? Chu Lỗi bằng bất cứ giá nào, cũng không cần mặt mũi, quyết đoán xoay người lăn lộn, liều mạng lắc lắc cái đuôi, ở trên người Quân Duệ Ngôn cọ tới cọ lui, nếu không phải là không xác định được đối phương có mắc bệnh sạch sẽ hay không, thì hắn hận không thể lập tức liếm mặt đối phương dính đầy nước miếng, để biểu đạt sự yêu thích của mình đối với hắn.

    Cũng không biết do Chu Lỗi chơi xấu lăn lộn làm nũng tác động đến tâm tình Quân Duệ Ngôn hay không mà Quân Duệ Ngôn đã từ bỏ ý tưởng giết thú lấy nội đan, có lẽ là đối nó có tin tưởng, tin tưởng nó có thể nhanh chóng lại lần nữa tiến cấp thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang, hoặc là tin tưởng dù sao nội đan tùy thời đều có thể lấy được, trước nuôi hai ngày quan sát kỹ rồi tính tiếp ╮, ╯▽╰, ╭.

    Cứ như vậy, Chu Lỗi xuyên vào một quyển tiểu thuyết, biến thành một con cẩu, bắt đầu nhân sinh phập phồng lên xuống của hắn, à không là cẩu sinh!

    * * *

    Trong rừng cây xanh um tươi tốt truyền đến tiếng nước chảy róc rách, ở bên một dòng suối nhỏ trong suốt thấy đáy có một con đại cẩu màu trắng ngồi xổm bên bở suối, tập trung tinh thần nhìn vào bên trong dòng suối. Quân Duệ Ngôn đốt một đống lửa có chút nghi hoặc khó hiểu nhìn linh thú hắn mới thu.

    Hắn tuy rằng chưa bao giờ nuôi linh thú, nhưng hắn có thể cảm giác được linh thú này của hắn không quá giống linh thú bình thường. Liền tỷ như hiện tại, nếu là người bình thường nhìn thấy thì chỉ cho rằng đại cẩu đang nhìn chằm chằm dòng suối nhỏ kia rất có thể là thèm nhỏ dãi cá bên trong, nhưng Quân Duệ Ngôn hắn lại cảm thấy, hành vi này của linh thú nhà hắn tựa hồ là như đang soi gương?

    Da lông thuần trắng trơn bóng, giữa trán có một ấn ký hình ngọn lửa màu đỏ, đôi mắt màu kim sắc lập loè quang mang trí tuệ, nhìn uy phong lẫm lẫm, soái khí kinh người - Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển chính là thân thể hiện giờ của Chu Lỗi.

    Quá soái, Chu Lỗi vẻ mặt say mê nghĩ!

    Đừng nhìn ca xuyên qua thành một con cẩu, nhưng con cẩu trẻ tuổi soái khí như vậy các ngươi gặp qua chưa? Đã gặp qua chưa?

    Đưa móng vuốt dính một ít nước, lau lau ấn ký màu đỏ tươi trên trán của mình, Chu Lỗi nhìn ảnh ngược của mình trong dòng suối, không hề có bởi vì chuyện xuyên qua thành một con cẩu mà uể oải.

    Quân Duệ Ngôn yên lặng xoay mặt qua, hắn luôn cảm thấy con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này thật sự là quá kỳ quái, một con yêu thú tam cấp ' bình thường ', sẽ nhìn vào dòng suối nhỏ mà sửa sang lại lông của mình? Chuyện này cũng thực quỷ dị đi?

    "Nguyệt Minh, ăn cơm." Quân Duệ Ngôn nhẹ giọng triệu hoán Chu Lỗi.

    Chu Lỗi lỗ tai giật giật, thật không muốn thừa nhận cái tên nghe rất ẻo lả này là tên mà nam chủ đặt cho mình, nếu không phải hắn hiện tại nói không được tên của mình, hắn mới không tiếp nhận cái tên này đâu!

    Mặc kệ thế nào, người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, làm một con yêu thú tùy thời đều có khả năng bị người khác giết chết, hắn vẫn là thức thời một chút, đi theo nam chủ tương đối an toàn. Lại nói, có thể gần gũi với nam chủ như vậy, nhìn nam nhân cùng nữ chủ yêu đương, với hắn mà nói, cũng coi như là dạng phúc lợi.

    Duỗi móng vuốt rửa rửa ở dòng suối nhỏ, Chu Lỗi đối với thân thể mới này vận dụng càng ngày càng thuần thục. Từ lúc vừa mới bắt đầu nghiêng ngả lảo đảo đường đều đi không được, cho đến bây giờ tùy thời đều có thể phát giác con mồi cùng cấo, ngắn ngủn chỉ trong bảy ngày, hắn đã nhanh chóng nắm giữ các loại kỹ năng săn giết, trở thành đồng đội săn yêu thú tốt nhất của Quân Duệ Ngôn.

    Chậm rì rì đi đến bên cạnh đống lửa, Chu Lỗi vừa lòng nhìn khối thịt chín trên mâm mà Quân Duệ Ngôn phân cho hắn. Đây cũng là hắn hướng đối phương mãnh liệt kháng nghị mới được loại đãi ngộ này, ăn thịt tươi gì đó, hắn tuyệt đối không thể tiếp thu!

    Quân Duệ Ngôn có chút buồn cười nhìn Nguyệt Minh nửa quỳ rạp trên mặt đất, một ngụm một ngụm nhai khối thịt, rõ ràng là một con cẩu, lại không thể ăn thịt tươi, chỉ ăn thịt chín, hơn nữa, còn cần thiết phải là thịt chín đã qua chế biến, hắn càng nhìn càng thấy con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này thật không bình thường.

    Ý vị thâm trường nhìn chằm chằm Chu Lỗi nửa ngày, hắn cảm thấy Nguyệt Minh giống con người nhiều hơn là giống yêu thú.

    Nhưng có khả năng sao?

    Quân Duệ Ngôn nhịn không được bật cười, mình thật đúng là hồ đồ, liền tính là đoạt xá, cũng không có khả năng chiếm cứ thân thể một con yêu thú, phải biết rằng, phương thức yêu thú tu luyện cùng tu sĩ nhân loại khác nhau rất nhiều, ai sẽ làm chuyện ngu xuẩn như vậy, tìm cho mình một thân thể không thể tu luyện công pháp?

    "Ăn nhiều một chút." Quân Duệ Ngôn vỗ vỗ đầu Chu Lỗi, hắn cũng là mới phát hiện mình cư nhiên đối với loại bạch mao mềm mại này mềm yêu sâu sắc, không có việc gì liền thích sờ hai cái.

    "Uông! Gâu gâu!", đừng sờ loạn, kiểu tóc của ca đều rối loạn, Chu Lỗi bất mãn kêu hai tiếng, lại cúi đầu tiếp tục cùng khối thịt kia chiến đấu.

    Quân Duệ Ngôn cảm nhận được ý kiến kháng nghị của Chu Lỗi truyền đạt đến, có chút vui vẻ ha ha nở nụ cười. Nguyệt Minh của hắn thật sự quá thú vị, có lẽ là bởi vì hắn đã từng tiến cấp thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang, cho nên mới có linh trí thông minh như vậy đi.

    "Nguyệt Minh, ta đã ở Kỳ Vân sơn mạch gần một tháng, nhiệm vụ môn phái giao đã hoàn thành, ngày mai chúng ta liền trở về đi." Không biết có phải bởi vì Nguyệt Minh có hành vi rất giống nhân loại hay không, Quân Duệ Ngôn bất tri bất giác cùng hắn trò chuyện.

    "Gâu gâu!", tùy tiện, Chu Lỗi ăn luôn bữa tối, vươn đầu lưỡi liếm liếm miệng, lười biếng ghé vào đống lửa sưởi ấm. Hắn đối với rừng rậm vô biên vô hạn này vô biên vô hạn đã sớm chán, quan trọng nhất chính là tay nghề thịt nướng cửa Quân Duệ Ngôn thật sự quá giống nhau! Cái này làm cho khẩu vị Chu Lỗi sớm bị chính hắn dưỡng điêu, ăn uống đều sắp kiên trì không được.

    Ra khỏi Kỳ Vân sơn mạch, bên ngoài tốt xấu gì cũng có khách sạn khách điếm gì đó linh tinh, hắn còn muốn hảo hảo tận hưởng một chút mỹ thực nơi này. Hắn nhớ rất rõ ràng, nơi này là thế giới tu tiên, những yêu thú thần mã gì đó, trong thân thể đều ẩn chứa linh khí, hương vị tốt cực kỳ!

    Chỉ tiếc những thứ đó đều là các tu sĩ chuyên môn dùng yêu thú tới nấu nướng, giá cả xa xỉ, cũng không biết.. Chờ một chút!

    Chu Lỗi đột nhiên ngây người, bởi vì hắn lúc này mới nhớ tới, hắn hiện tại là một con cẩu, có ai sẽ dùng thức ăn chưa linh khí mà ngày cả tu sĩ cũng luyến tiếc để tới uy một con cẩu?

    Chuyện này tuyệt đối không có khả năng a!

    Sát, làm cẩu không nhân quyền a!

    Chu Lỗi bi phẫn, nếu không có tiền, chẳng phải điều này có nghĩa là hắn về sau mỗi ngày đều ' hưởng thụ ' tay nghề nát bét của Quân Duệ Ngôn?

    Không được, hắn nói cái gì mà muốn kiếm linh thạch, chẳng sợ không phải vì ăn cơm, cũng là muốn mang trên người phòng thân.

    Trong sách, nam chủ Quân Duệ Ngôn cũng giống hắn là một cô nhi, bất quá so với hắn tốt hơn một chút, cha mẹ hắn không đem hắn ném ở cổng lớn cô nhi viện, mà là ở trên đường về quê đụng phải sơn tặc, vì bảo hộ hài tử, hai vợ chồng cùng thiệt mạng.

    Sau lại, vừa vặn có một vị tu sĩ cửa Lăng Không Kiếm Môn đi ngang qua, phát hiện trên người Quân Duệ Ngôn có linh căn, liền đem mang về Lăng Không Kiếm Môn.

    Đáng tiếc, trải qua thí nghiệm cẩn thận, Quân Duệ Ngôn tuy rằng là Song linh căn, theo lý thiên phú như vậy cũng xem như không tồi, lại cố tình là Kim Hỏa song linh căn, thuộc tính linh căn tương khắc làm tốc độ tu luyện của hắn so đệ tử Tam linh căn bình thường chỉ nhanh một chút.
     
    Gill thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...