Xuyên Không [Edit] Công Lược Tra Nam - Đường Mật

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Y Chi, 9 Tháng bảy 2021.

  1. Y Chi

    Bài viết:
    0
    [Xuyên nhanh] Công Lược Tra Nam

    [​IMG]

    Tác giả: Đường Mật

    Editor: Y Chi

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, OE, Tình cảm, Xuyên việt, Hệ thống, Nữ phụ, Sảng văn, Ngược tra.

    Số Chương: 240

    Tình Trạng: Chưa xong

    Lịch đăng: 1 tuần 2 chương (hoặc nhiều hơn)

    Văn án:

    Dung Tự: Giới tính nữ, thuộc tính tra, thường đi đêm, rốt cuộc cũng gặp ma.

    Vì mạng sống, trói định với hệ thống.

    Cùng tra nam so tài.

    Nam chính, nam phụ, nhân vật phản diện, pháo hôi, người qua đường ai là tra nam đều là đối tượng công lược.

    Ngươi ngược ta ngươi đều sẽ yêu ta, để cho ta không vui ngươi cũng sẽ phải yêu ta, mặc kệ như thế nào ngươi cũng yêu ta.

    Nữ chính yêu diễm tiện hóa, giả bộ Bạch liên hoa, chơi đóng vai trà xanh, trêu xong liền chạy thật kích thích.

    Toàn văn cẩu huyết ô ô ô~​
     
    thuyduyenÁnh Trăng Sáng thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng bảy 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Y Chi

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Thế thân.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiện nhân đi chết đi!"

    Dung Tự chỉ vừa kịp nghe câu nói hung tợn đó, nháy mắt bên tai vang lên tiếng thắng xe chói tai, tiếp đó là toàn thân đau nhức, xương cốt cả người giống như tan rã, mở mắt cũng phải dùng hết sức lực.

    Ý thức quay trở lại, cô nhận thấy cả người nhẹ đến đáng sợ, vội vàng quay đầu qua xem tiện nhân đã đẩy mình là ai, lại chỉ thấy một cái bóng dáng vội vàng chạy trốn.

    Người dây dưa, chửi bới mình gần một tháng, dù ả có hóa thành tro cô cũng có thể nhận ra được, càng đừng nói tới chỉ là một cái bóng dáng.

    Ở trạng thái trong suốt phiêu diêu diêu giữa không trung, Dung Tự nhìn nữ nhân kia vội vàng chạy trốn, chỉ cảm thấy hận đến ngứa răng.

    Cái thế giới lớn như vậy tại sao lại để cho cô gặp phải loại người bệnh thần kinh như thế?

    Ở cái ma đô* to như vậy, Dung Tự cũng coi là có tiền, có phòng có xe, lại tìm được công việc tốt, có thể tính là ngày tháng trôi qua tương đối thoải mái.

    (ma đô: Chắc là xếp sau thủ đô)

    Năm nay vừa qua khỏi 30 tuổi, chưa lập gia đình, nhưng thích yêu đương, đáng tiếc tính tình cô có mới nới cũ, hầu như mỗi một lần yêu đương đều duy trì trong vòng một đến hai tháng.

    Từ khi cô mười sáu tuổi mới biết yêu, có bản vẫn luôn duy trì tình trạng này.

    Tựa như chỉ là một hai tháng cảm giác mới mẻ liền trôi đi, cô liền cảm thấy khuôn mặt của người đàn ông đi cùng trở nên đáng ghét, thành một món ăn vô vị, giống như bã mía bỏ đi không đáng tiếc, từ nhỏ cô đã không phải là người chịu đựng ủy khuất, không còn cảm giác đương nhiên sẽ không miễn cưỡng bản thân, lúc đầu vẫn chỉ là giả chết đơn phương chia tay, về sau lớn tuổi một chút, liền có thể trực tiếp mở miệng nói rõ, sau đó thì nói trước với người đàn ông sắp yêu đương, nói rõ cô chỉ yêu đương một tháng nhiều nhất là hai tháng, đồng ý thì hẹ hò, không nguyện ý thì coi như chấm hết.

    Không nghĩ tới sau khi cô nói rõ ý đồ, những người đàn ông đó càng giống như con thiêu thân đâm đầu vào lửa dâng lên trước mặt cô, giống như những thiếu nữ nghĩ mình sẽ trở thành người trong lòng của nam chính phong lưu lãng tử.

    Những người đàn ông đó cũng nghĩ như vậy mà đi chinh phục cô, thậm chí còn cho rằng việc khiến cho cô một lòng một dạ là vinh quang, nhưng đáng tiếc đến bây giờ vẫn chưa có một người nào có thể khiên cho Dung Tự phá hủy ràng buộc của bản thân. Rất nhiều người ngay từ đầu chắc chắn rằng mình sẽ là người kết thúc tình sử yêu đương của Dung Tự, thậm chí chắc chắn mình sẽ không bao giờ thật lòng với cô, sau một hai tháng yêu đương, những người đó trên cơ bản đều là cười khổ một tiếng rồi rời đi, nói hối hận vì đã gặp cô, nói không biết là sau bao lâu vết thương mới có thể bình phục. Người trực tiếp mở miệng uy hiếp không phải là không có, nhưng cuối cùng vẫn là phải đỏ vành mắt rời đi.

    "Em sẽ gặp báo ứng, Dung Tự.."

    Đây là câu mà rất nhiều người đàn ông vết thương chồng chất trước khi đi để lại.

    Báo ứng? Thật xin lỗi, cô lớn như vậy rồi đều là thuận buồm xuôi gió mà sống đến nay còn chưa biết cái gì gọi là báo ứng. Cô còn tưởng rằng cô có thể tiếp tục sống tiêu tiêu sái sái như vậy mấy chục năm, rồi một thân một mình chết đi, thì thời điểm vả mặt đến.

    Cô gặp một người bệnh thần khinh, à không, là một đôi bệnh tâm thần, một đôi trời đất tạo thành bệnh tâm thần.

    Thời điểm ngày lễ ở nước ngoài cô gặp phải người đàn ông này, khi đó cô vừa kết thúc một trận yêu đương, nhưng đáng tiếc trong nhà người đàn ông kia có chút thế lực nhỏ, anh ta cũng rất tùy hứng, phóng đãng mấy năm rồi mới gặp cô, nói qua hai tháng liền kết thúc, ai biết đối phương không nguyện ý buông tay, còn nói cái gì muốn cưới cô, về sau sẽ đối tốt với cô, muốn hồi tâm trở về tiếp quản công việc gia đình để Dung Tự về sau không phải lo vấn đề cơm ăn áo mặt vân vân, cho phép cô không nhớ còn có bao nhiêu lời ba hoa chích chòe.

    Tất cả những cái đó đối với Dung Tự giống như là đánh rắm, ai muốn lời hứa của anh ta? Ai muốn gả cho anh ta? Áo cơm không lo dựa vào cô cũng có thể mà? Cô không muốn về sau phải ở trong nhà, thì một nữ nhân không quen không biết ôm một đứa bé tới trước cửa, khóc lóc kể lể đây là kết tinh tình yêu của chồng cô với một người khác, anh ta trước khi ở bên ngoài chơi có bao nhiêu điên cuồng không phải cô không biết, nói mình sẽ hồi tâm, thật xin lỗi, cô không tin.

    Ban đầu tiêu tiêu sái sái, bây giờ anh ta nghĩ hồi tâm, cô còn chưa có nghĩ đâu.

    Nhưng anh ta có chút thủ đoạn nhỏ, vì tránh anh ta, không còn cách nào khác Dung Tự liền đi nước ngoài, gặp được một người đàn ông nhìn qua ôn tồn lễ đô, là một người đàn ông có phẩm vị, rời xa quê hương ở nơi đất khách quê người, hai ngươi chỉ cần nhìn một chút liền vừa mắt.

    Nhưng ai mà biết Dung Tự trải qua ngàn buồm cũng có lúc nhìn lầm, khó khăn mới ở bên nhau được một tuần lễ, thì cô phát hiện ra anh ta lại có vợ con, cái này xin lỗi, cho tới bây giờ người đàn ông có chủ cô đều không có động vào, đặt biệt là có con, nghiệp chướng của người lơn dựa vào cái gì bắt trẻ nhỏ chịu tội, bọn chúng đâu có làm gì sai?

    Vì thế lúc ấy cô liền cùng anh ta chia tay, ai biết đối phương không chịu cũng không có làm loạn lên, anh ta nói qua một tháng mới kết thúc vì sao bây giờ lại nói kết thúc? Việc có vợ con không liên quan đến việc anh ta theo đuổi tình yêu đích thực.

    Dung Tự nghe được lời này kém chút nữa phun ra, cút mẹ mày đi chân ái, thật sự là không biết xấu hổ đến cực hạn.

    Cô còn tưởng rằng anh ta đã đủ cực phẩm, ai biết vợ hắn càng là người bị bệnh thần kinh!

    Cô ta không những trực tiếp tìm đến trước nhà của cô, còn trước mặt hàng xóm quỳ xuống nói cầu cô bỏ qua cho cô ta, buông tha cho con của cô ta, đừng có quấn lấy chồng cô ta nữa.

    Thật xin lõi, tôi và chồng của cô đã chia tay hai tuần lễ, không phải tôi quấn lấy anh ta, mà là anh ta quấn lấy tôi.

    Nhưng cô ta làm như không nghe thấy, tiếp tục quỳ trên mặt đấy không chịu đứng dậy.

    Dung Tự liền phát hỏa, lão nương không hầu hạ ngươi nổi, ngươi cứ việc tiếp tục quỳ.

    Nhưng ai biết cô ta thế nhưng ở trước cửa nhà cô quỳ suốt một đêm, buổi sáng lúc Dung Tự thức dậy kém chút nữa bị người trước cửa hù chết, về sau người này càng giống như là con đĩa quấn lấy cô.

    Ở công ty, cô ta ở trước mặt giám đốc chi nhánh khóc lóc kể lể, giám đốc chi nhánh đầu trọc nhìn cô không tán đồng. Về đến nhà, cô ta mang theo cái băng ghế nhỏ trước nhà hàng xóm ngồi khóc lóc kể lể, chỗ ăn cơm, uống cà phê, liên hoan, thậm chí đàm phán hợp đồng, người này đều âm hồn không tan.

    Dung Tự cũng thật sự phục cái người bệnh thần kinh này rồi.

    Báo cảnh sát mấy lần, cô ta trực tiếp bị cảnh sát mang đến cục cảnh sát lại còn khóc lóc kể lể.

    Thanh danh của Dung Tự hầu như bị cô ta hủy hết, cho tới bây giờ thế giới đều không công bằng. Đàn ông chơi đùa ngàn người về sau cưới một cô gái tốt gọi là lãng tử quay đầu, phụ nữ yêu đường nhiều lần gả cho một cái nam nhân tốt gọi là tìm người thành thật để gả, không nói đến, phụ nữ đối với phụ nữ còn hà khắc, thời gian này Dung Tự bị người chỉ chỉ trỏ trỏ nhiều rồi, các loại bạn trai cũ cũng dồn dập hóa trang chuẩn bị lên sân khấu.

    Dung Tự bị những người này ép đến không còn cách nào khác, không thể trêu vào, cô còn không biết trốn sao?

    Thật không nghĩ tới cô vừa ra khỏi nhà chuẩn bị bắt xe taxi ra sân bay xuất ngoại giải sầu, một lực lớn từ sau lưng cô truyền đến, trực tiếp cả người liền lao tới dưới bánh xe taxi.

    Dưới mặt đất máu thịt be bét, Dung Tự không đành lòng nhìn.

    Còn may trước khi đi cô còn đâm cô ta một đao, đem chứng cứ đối phương nhục mạ mình, uy hiếp, thậm chí là chứng cứ cô ta thừa dịp mình không chú ý muốn tạt axit cô thành năm phần cho 5 cái địa chỉ, gửi cho cha mẹ, cha mẹ chồng, chồng, công ty của cô ta và gửi cho cục cảnh sát, chính là dù cô ta có trốn cũng trốn không được pháp luật trừng trị.

    Không nghĩ đến ngay lúc này, tiếng thắng xe đột nhiên vang lên, Dung Tự đang lở lửng trên không trung khinh ngạc nhìn thấy người phụ nữ kia cũng nằm trong vũng máu giống cô, chiếc Lamborghini màu vàng sáng kia giống như là không trông thấy, nhắm ngay thi thể đối phương nghiền ép nhiều lần, những người xung quanh hét lên chói tai, thậm chí có người nhát gan bị một màn máu tanh này dọa đến ngất đi.

    Chờ đến lúc người phụ nữ kia chết đến mức không thể chết thêm một lần nào nữa, Dung Tự nhìn thấy một người từ trên xe đi xuống, trên mặt tỉnh táo mà nghiêm túc, giống như mang theo sự thành kính, chậm rãi đi tới bên Dung Tự.

    Bộ dáng người này cô quen thuộc, cô quá quen thuộc, này không phải là con nhà giàu muốn cưới cô sao? Thời điểm cô gặp phải cái người phụ nữ bị bệnh tâm thần này, anh ta không chỉ một lần tìm đến cô, nói chỉ cần cô nguyện ý gả cho anh ta, anh ta nhất định sẽ giúp cô giải quyết phiền phức này.

    Trong đầu Dung Tự đột nhiên dâng lên một dự cảm không tốt, có lẽ..

    Cô nhìn người khi cách thi thể mình càng ngày càng gần, mãi cho đến khi đi đến bên cạnh thi thể cô, mới đột nhiên dừng lại, châm rãi ngồi xổm xuống, đưa tay run run đem cô toàn bộ ôm chặt trong ngực của mình, càng ôm càng chặt, càng ôm càng chặt, ngay cả Dung Tự đang lơ lửng trên không trung nhìn cái ôm kia cũng cảm thấy mình kìm nén đến hoảng.

    Sau đó cô nghe thấy người kia mở miệng.

    "Em nhìn đi, nếu em ngoan ngoãn gả cho tôi sẽ không có xảy ra chuyện như vậy? Nếu em nghe lời ngoan ngoãn đi cũng với tôi, cũng sẽ không gặp phải loại người như vậy? Vì sao em không nghe lời, vì sao không nguyện ý gả cho tôi.. Nhưng như vậy cũng tốt, sau này, sau này em cũng sẽ chỉ thuộc về một mình tôi, là của một mình tôi, ai cũng không thể đoạt được.."

    Người đàn ông mê mang nói, toàn thân khắc chế không được run run gọi Dung Tự.

    Ánh mắt của anh ta vừa đỏ vừa lạnh lẽo, bởi vì động tác kịch liệt, điện thoại trực trực tiếp rơi từ trong túi xuống, cũng không biết rơi ở chỗ nào, cũng tự động bắt đầu phát ra âm thanh.

    "Đúng vậy, tìm người làm cho Dung Tự ăn khổ, để cho cô ấy biết rõ ai mới là người tốt với cô ấy nhất. Vị Lâm phu nhân kia bởi vì mỗi ngày chồng mình ở bên ngoài tìm kím tình yêu đích thực, cô ta trạng thái tinh thần không được tốt lắm.."

    "Tìm người giúp cô ta đổi thuốc đi, bảo bạn thân của cô ta tiếp tục châm ngòi thổi gió bên tai.."

    "Cái gì? Dung Tự muốn rời đi? Không được, không được, không được! Lâm phu nhân, chỉ cần đem cô ta dẫn tới chỗ Dung Tự, bất kể như thế nào cũng phải giữ cô ấy lại, dù có chết cũng phải giữ lại.."

    * * *

    Ha ha, thì ra cô gặp không chỉ là một đôi bệnh tâm thần mà là ba.

    Sao số của cô lại khổ như vậy?

    Dung Tự giơ ngón giữa với ông trời, trong đầu đột nhiên vang lên một câu nói thường xuyên được nghe.

    "Cô sẽ gặp báo ứng, Dung Tự.."

    Ha ha, báo ứng con mẹ mày, kiếp sau cô nhất định hờ hững vô tình đối với đàn ông!

    Một cơn gió thổi qua, linh hồn của Dung Tự nhún nhảy một chút.

    Tôi sặp phải biến mất sao? Không muốn..

    Đúng lúc này, trong đầu Dung Tự trùng hợp đột nhiên vang lên một tiếng "đinh".

    Thì lập tức trong đầu cô vang lên một giọng nói không phân biệt rõ nam hay nữ.

    "Phát hiện tinh thần thích hiện sống nhờ, hệ thống khóa lại bên trong.."

    "Ba, hai, một. Kết thúc khóa lại, hệ thống kích hoạt, mở ra nhiệm vụ vị diện."

    Sau khi kết thúc một trận đinh đinh đinh, thì đau đầu hoa mắt, Dung Tự mở mắt ra lần nữa, thì đột nhiên cảm giác được cằm đau đớn.

    "Cô cho rằng cô là ai? Cô dựa vào cái gì mà so với cô ấy? Cùng lắm chỉ là một cái thế thân mà ta tìm để giết thời gian thôi, cô còn cho rằng tôi với cô đang yêu đương à? Ha, cũng không tự xem mình xứng hai không?"
     
    Ánh Trăng Sáng thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng mười một 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...