DUYÊN TRỜI * Thơ: Hoàng Minh Tuấn Ảnh: Internet Có cô nàng lần đầu tôi gặp Nét mi cong, môi thắm, vai gầy, Để rồi tôi cứ ngất ngây, Để rồi tôi đắm tôi say cô nàng! Ôi cái anh chàng trông đáng ghét, Sao nhìn mình như giết mình luôn, Ra về đêm ấy lòng buồn, Ra về đêm ấy rỗi, hờn, nhớ, mong! Phải chăng đấy là trong duyên phận Chàng gặp nàng ấy vận lương duyên Họ cùng chung một con thuyền DUYÊN TRỜI định trước kết duyên vợ chồng! Hà nội, 7/7/2018 * * * * Bài thơ trên được sáng tác sau khi đọc xong 2 bài thơ cùng tên THIÊN DUYÊN của 2 tác giả Moon Anh và Tony Bui sau đây: THIÊN DUYÊN (Thể song thất lục bát) Thơ: Moon Anh Men ngọt ngào tương giao đằm thắm Khi nồng nàn lúc đắm chìm say Ngẩn ngơ mộng trải tháng ngày Thả hồn bay bổng cuồng quay đất trời Tay trong tay thấy đời hạnh phúc Đưa nhau về đích thực tình yêu Đồng tâm sẽ đạt mọi điều Nghĩa ân bền chặt phiêu diêu mặn nồng Chàng đâu còn tim đông lạnh giá Thiếp hết ngày xứ lạ lòng côi Thuyền neo ở bến hạnh rồi Trăm năm thiên định giữa Tôi với Chàng Mc: 3/7/2018 * * * Hoàng Minh Tuấn - CLB VHNT Nguyễn Nguyệt Anh - CLB VHNT