Bài hát: Duyên Định Người Lặng Thinh Ca sĩ: Lâm Tuấn Minh Lời bài hát: Em cứ níu chân anh bao lần Nước mắt rơi trong mệt nhoài Xin một lần ôm lấy em Đau thương yêu nhau anh rời Người ơi người có hay Thế là hết yêu nhau rồi, Người dần buông đôi bàn tay tôi rồi Lâu lắm chưa thấy em hồi âm Và từng dòng tin nhắn nói quan tâm, Bên nhau đâu rồi.. Ngỡ sẽ mãi bên nhau trọn một đời, Mà nào ngờ hôm nay mình anh chơi vơi. Giữa muôn ngàn cơn sóng khơi như hoa tả tơi chờ đợi. Để em nói một lời rằng mình hết duyên Duyên đã định cớ sao người cứ lặng thinh về hướng vô tình. Bao tháng ngày ở bên cạnh nhau Nhưng sao tim anh nghe đau nhói Chẳng phút giây nào anh có thể quên, Quên được em không phân vân, yêu em rất nhiều, Chỉ mong muốn hai ta luôn gần bên nhau. Đôi mắt hao gầy sầu bi dẫu biết rằng trong thâm tâm em Có ai thế thay để anh phải đau thế này. Những nỗi đâu này anh cố che giấu, Nhưng quan trọng được bao lâu, Năm tháng bên nhau cố níu giữ Nhưng hôm nay càng xa hơn. Đã có bao giờ em đã tự hỏi Câu duyên phận như mây trôi, Anh đã có lỗi hay đã khiến tim em trật trội mất rồi. Duyên đã định cớ sao người cứ lặng thinh về hướng vô tình. Bao tháng ngày ở bên cạnh nhau Nhưng sao tim anh nghe buốt nhói Chẳng phút giây nào anh có thể quên, Quên được em không phân vân, yêu em rất nhiều, Chỉ mong muốn hai ta luôn gần bên nhau. Đôi mắt hao gầy sầu bi dẫu biết rằng trong thâm tâm em Có ai thế thay để anh phải đau thế này. Những nỗi đâu này anh cố che giấu, Nhưng quan trọng được bao lâu, Năm tháng bên nhau cố níu giữ Nhưng hôm nay càng xa hơn. Đã có bao giờ em đã tự hỏi Câu duyên phận như mây trôi, Anh đã có lỗi hay đã khiến tim em trật trội mất rồi. Bao năm qua ta bên nhau đâu nào hay biết Trong tình yêu hai ta nay chia xa Đau buồn những nỗi đau dài Khiến ta mệt nhoài Những nỗi đâu này anh cố che giấu, Nhưng quan trọng được bao lâu, Năm tháng bên nhau cố níu giữ Nhưng hôm nay càng xa hơn. Đã có bao giờ em đã tự hỏi Rằng câu duyên phận như mây trôi, Anh đã có lỗi hay đã khiến tim em trật trội mất rồi. Buốt nhói con tim xuyên thấu bao đêm lặng câm