Tình yêu của em dành cho anh cứ cố chấp mãi, giống như khi trên một con đường ngược chiều, chỉ có thể tiến về phía trước mà không thể quay đầu lại. Khi bắt đầu yêu nhau, anh và em cũng đã từng có vài mối tình; lúc mình ngập ngừng cầm tay, anh nói "muốn quên đi một người, chỉ cần tìm một người mới để yêu nhiều hơn". Chính câu nói đó đã làm cho em luôn cố gắng yêu anh nhiều hơn, nhiều hơn nữa – để hai chúng ta cùng quên đi quá khứ buồn bã kia và có thế hạnh phúc bên nhau đến cuối cùng. Lời bài hát Anh ơi có biết điều gì thật đau Trong cuộc sống muôn màu Để em nói cho anh nghe nhé Rằng nơi em đã từ lâu có cảm xúc lạ Mỗi khi anh kề bên được nghe anh nói cười. Mình đã biết nhau từ lâu Nên em chẳng nói ra hết những lời này Sợ anh đi mất Lặng im thấy anh cùng ai Dần khoảng cách với em bao ngày Anh đâu nào hay. ĐK: Lòng em đau nhói trong góc tối Khi nhìn anh với cô ta trao nụ hôn đầu Em ước gì anh thấy em khóc. Vì em cố chấp nên cố gắng theo tình yêu ấy Nên hôm nay em đành chấp nhận, rời xa kỷ niệm Em mong anh sẽ luôn vui. Rap: Em! Xin đừng nhắc nữa trời đang lất phất mưa Đường xưa đôi ta đã từng qua, em giờ xa vậy kỉ niệm giờ vất chưa? 2 năm là xa lắm tay em giờ cho người ta nắm Anh đang Nhìn em ở ngày đây từng ngày mà cứ như là' đang ở xa lắm Anh lau bờ mi nhé A chỉ muốn được hôn bờ môi em Nhận ra rằng Em xa dần anh mơ 1 chút mà thôi em Anh tin anh ta là tốt nhất em cũng hạnh phúc anh chúc phúc còn tim anh gói gém Nước mắt a gửi ở nơi em còn lại mọi thứ nơi anh thì tối đen Cố quên nhưng tiếc giờ anh không quên Tim' còn tha thiết Anh biết anh viết còn tiếc nên đêm về đem khói thuốc này ra siết A gửi tiếng yêu bài ca ghi hết tha thiết anh viết vào ngày hạ Em ơi đời anh rơi là chơi vơi không tới nơi a chi biết mình em thôi Anh viết mùi hương còn vương đây anh viết. Cả vấn vướng và nhớ thương còn đong đây Anh viết hôm qua ở đâu đây nhưng hôm nay mỗi em anh không thấy Khi Trang giấy ngày ấy phai nét mực Anh từng phải thức hiện thực đã đổi thay Anh muốn không thấy, em nơi này vì anh đã từng hẹn em ở nơi đây. ĐK. Rap: Y-ah Y-ah Oh! Đường một chiều còn nhiều lắm Y-ah Y-ah Oh! Đường một chiều còn mình anh (không nghe rõ) Y-ah Y-ah Oh! Đường một chiều của đôi ta Y-ah Y-ah Oh! Anh vẫn chưa hề từng biết (Y-ah) - em nhưng có người từng nói Anh vẫn hỏi liệu em có ngừng đợi (không nghe rõ) Mình từng nói nếu một ngày em sẽ buồn và đau lắm Y-ah Chuyện một mình còn dài lắm Một chiều còn gặp nhiều người lắm Dù còn yêu nhiều bao nhiêu năm Quên anh đi em cho ký ức đấy xa xăm. Anh biết không, thực ra em vẫn nghĩ rằng chúng ta có thể bên nhau đến cuối cùng thật đấy. Chúng ta hợp nhau như vậy cơ mà, chúng ta ấm áp đến vậy cơ mà. Mỗi khi bên nhau, em thấy hạnh phúc thật giản đơn, chỉ cần có anh vẫn cùng em cùng bước đi trên đường đời là đủ. Em nói em không cần cuộc sống sang giàu mà bận bịu, anh nói anh cũng chỉ muốn một cuộc sống vừa đủ -một ngôi nhà có 2 phòng ngủ cho chúng ta và đứa nhỏ. Em nói, em rất thích hai chúng ta cùng nấu cơm, cùng ăn rồi cùng dọn dẹp; anh nói, vậy mỗi tối anh sẽ về sớm rồi chúng ta làm cùng nhau. Em với anh đã cùng trải qua những ngày bình yên như thế, cùng cố gắng cho giấc mơ của hai người. Thế nhưng khi giấc mơ còn chưa đạt được thì hạnh phúc ấy đã theo anh đi mãi. Em nhớ, ngày hôm đó cũng là một ngày cuối đông, trời vẫn còn thấm cái se lạnh – mưa phùn ướt mái. Buổi sáng anh vẫn đèo em trên con đường Thanh Niên trong lành ấy, đứng trước cửa công ty anh nói buổi tối anh lại qua đón em về. Cùng chào nhau, vẫy vẫy tay tạm biệt, em nhìn anh cười thật sáng rỡ. Lại nhớ lần đầu gặp nhau em đã đổ rạp trước nụ đó, ấn tượng đầu tiên với anh là một người con trai khuôn mặt thật bình thường nhưng lúc anh cười lên lại khiến cho xung quanh như được thêm đầy sức sống. Điều đó làm một đứa con gái đầy u buồn như em cũng vô thức tươi sáng hơn. Ôm hình ảnh nụ cười anh lên phòng làm việc, mỗi ngày em thật mong đến chiều tan làm để lại gặp anh lần nữa, thật giống như anh là động lực giúp em cố gắng gấp mấy lần đề hoàn thành công việc trong một ngày vậy. Nhưng giữa buổi chiều hôm đó, em bỗng nhận được điện thoại của anh.. Em đã nghĩ thật lạ, thật hiếm khi anh gọi cho em vào giờ đó, bởi anh làm nghề bán hàng nên gần như trong giờ làm lúc nào anh cũng bận bịu, chỉ có 1 lần duy nhất anh liên lạc như vậy đó là khi anh báo tin ông Ngoại anh mất đột xuất, anh gọi để hai đứa xin phép về quê. Lúc đó em tự nhiên có cảm giác xảy ra chuyện gì đó, em nhấc máy, đầu bên kia vang đến giọng một người xa lạ. Từ ngày hôm đó đến giờ, cũng đã tròn hai năm.. Hôm ấy, là lần cuối em nhìn thấy anh, thấy anh nụ cười của anh, nghe giọng nói của anh. Tất cả mọi chuyện xảy ra đến bây giờ em vẫn cứ ngỡ ngư một cơn mơ, anh đi để lại mỗi em ngơ ngác giữa cuộc đời. Hôm nay em vẫn tan làm như mọi khi, vẫn đi về trên con đường Thanh Niên đó, nhưng đã không còn anh đi cùng nữa. Buổi tối em cũng bỏ mất thói quen tự mình nấu cơm mà gọi nhanh một xuất cơm bụi. Em vẫn đi bộ ra ngồi chỗ quán cafe quen thuộc ngày xưa, nhưng đối diện em cũng chỉ là một chiếc ghế trống. Đôi khi em vẫn còn nghĩ, anh vẫn còn ngồi đấy, im lặng và an tĩnh nghe em kể lể truyện gia đình, bạn bè. Anh có trách em khi không nghe lời anh không? Qua từng đó thời gian mà em vẫn chưa tìm được một người khác để yêu người ta nhiều hơn anh, vẫn chưa bỏ được những ký ức có anh trong đó. Cuộc đời mỗi người giống như đi trên con đường một chiều, đã đi trên đó rồi thì chỉ có thể tiến về phía trước. Những gì đã đi qua thì chẳng thể quay lại để gặp lại một lần nữa. Mà trên con đường của cuộc đời em, anh dừng lại, còn em vẫn phải bước tiếp. Sẽ có một ngày em gặp một người khác, trên con đường một chiều ấy em và người ấy sẽ cùng bên nhau. Em biết, anh sẽ mãi ở phía sau vui mừng và chúc phúc cho em. Cám ơn anh đã từng ghé qua cuộn đời em như thế! Cám ơn anh đã cho em một quãng thời gian đầy ắp cả nước mắt và nụ cười. Anh à, Em vẫn chưa quên được anh!
Có một câu status: Đi sai đường nhớ phải quay đầu lại Yêu sai người nhớ phải buông tay. Nhưng sau khi đọc bài viết này tôi lại nghĩ: Đường một chiều làm sao quay đầu lại Yêu đúng người nhưng vẫn phải buông tay. Chúc tác giả của bài viết này sớm tìm được hạnh phúc mới.