Tên bài thơ: Đừng nhìn lại Tác giả: Tháp Nhân Con đường cũ và người nay cũng cũ Chở nặng sầu mây òa khóc như mưa Phố co ro đứng nghiêng mình ủ rũ Đợi ai về nhặt chiếc lá thu xưa. Em về đây mà người sao khuất dạng Gió lặng thinh như mặc niệm cuộc tình Ai hẹn hứa dẫu sông mòn biển cạn Mà thuyền em giờ lạc bến điêu linh. Em vẫn là em của mùa thu trước Mặc lá thu rơi rụng đã bao lần Ai xui khiến người đành tâm cất bước Quay gót rồi chẳng một chút phân vân.