Ngôn Tình [Edit] Dư Sinh Có Anh, Ngọt Ngào Và Ấm Áp - 囧 囧 Hữu Yêu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Min Anh, 24 Tháng sáu 2021.

  1. Min Anh

    Bài viết:
    3
    Dư Sinh Có Anh, Ngọt Ngào Và Ấm Áp

    [​IMG]

    Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

    Thể loại:
    Ngôn tình, Đô thị, Showbiz

    Link thảo luận góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Min Anh


    Nguồn raw : 余生有你, 甜又暖 (69shu.com)

    Văn án:

    Anh đột nhiên hôn mê bất tỉnh, cô bị trí nhớ gián đoạn. Chuyện tình của hai người sẽ đi đến đâu? Các bạn nhớ đón đọc nha
     
    Haly1009Hạ Như Kha thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 25 Tháng sáu 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Min Anh

    Bài viết:
    3
    Chương 1: Ánh mắt không kém như vậy

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâm Yên bước xuống xe, bước chân đến cửa phòng lớn bữa tiệc xa hoa.

    Vừa nhìn thấy cô, khách khứa trong sảnh lập tức ghê tởm đầy mặt, náo loạn không kịp tránh.

    "Tại sao người phụ nữ này lại xuất hiện rồi? Chắc không phải lại muốn khóc nháo, xin Hàn Dật Hiên chịu trách nhiệm chứ?"

    "Quả thật là buồn cười chết mất, Hàn Dật Hiên nổi như vậy, sẽ nhìn trúng loại tép riu như cô ta sao? Vậy mà ở bên ngoài nói Hàn Dật Hiên là bạn trai cô ta, e là cô ta mắc phải chứng hoang tưởng rồi nhỉ?"

    "Loại nghệ sĩ nhỏ này thích nhất là cọ hotsearch, Hàn Dật Hiên và Lâm Thư Nhã cũng đen đủi bị đồ huênh hoang khoác lác này quấn lên người!"

    * * *

    Thấy Lâm Yên vậy mà đuổi đến đây, Hàn Dật Hiên nhíu chặt lông mày, đáy mắt là chán ghét không thể che đậy.

    "Không phải tôi đã từng nói, chỉ cần là nơi có tôi thì không cho phép cô xuất hiện sao?"

    Bên cạnh Hàn Dật Hiên, Lâm Thư Nhã mặc một bộ sườn xám đơn giản mà trang nhã, dung mạo tươi đẹp dịu dàng, nghe vậy thì lắc đầu, mềm mại khuyên: "Dật Hiên, bỏ đi, hôm nay là sinh nhật em, em không muốn có xung đột.."

    Sắc mặt Hàn Dật Hiên lạnh lùng: "Thư Nhã, anh từng nói, cô ta làm gì với anh cũng được, nhưng không thể tổn thương em."

    Các nghệ sĩ bên cạnh nghe thấy, lũ lượt phụ họa: "Thư Nhã, cô quá lương thiện rồi, người phụ nữ này, không chỉ nghĩ đến người đàn ông của cô, còn bôi nhọ cô là tiểu tam! Loại người này cô cũng có thể nhịn sao?"

    Nếu như Lâm Yên bình thường nghe thấy những lời đảo ngược trắng đen này, nhìn thấy Lâm Thư Nhã dùng diện mạo giả dối khống chế dư luận, có lẽ lúc này đã vội vàng nhào lên giải thích.

    Nhưng mà lúc này, Lâm Yên giống như không nghe thấy gì, sắc mặt lạnh lùng liếc Hàn Dật Hiên và Lâm Thư Nhã, mặt không có biểu tình gì đi vào hội trường.

    Trong khách khứa hôm nay có không ít fan của Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên, lúc này đã là một mảng mắng chửi.

    "Một con tép riu tốt nghiệp cấp 3, chỉ biết cọ hotsearch, kĩ năng diễn nát bét, Hàn Dật Hiên sẽ bỏ Lâm Thư Nhã-thiên kim của Giải trí Khải Tinh, nhìn trúng cô ta sao?"

    "Đã như vậy còn đi cọ hotsearch, scandal, không cảm thấy bản thân quá đáng quá rồi sao?"

    * * *

    Lâm Thư Nhã là 1 trong 4 tiểu hoa đán của vòng giải trí, người đẹp hiền lành, là thiên sứ quốc dân được công nhận.

    Hàn Dật Hiên là người thừa kế của Tập đoàn Hàn thị, nếu không ở trong vòng giải trí thì sẽ về thừa kế gia sản hàng tỷ.

    Hai người trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối, không lâu trước sau khi tuyên bố, nhanh chóng lên hotsearch, trên mạng một tràng chúc phúc.

    Mà Lâm Yên, tép riu không bối cảnh không có trình độ học vấn không có kỹ năng diễn xuất, quay toàn là cẩu huyết thối nát, vậy mà dám nói mình là bạn gái của Hàn Dật Hiên, Hàn Dật Hiên cũng bác bỏ rồi, cô ấy không lấy ra được chứng cứ, còn quấy rầy không ngừng, đương nhiên là dẫn đến một đám cười nhạo.

    "Tôi nói này Lâm Yên, cô quậy đủ chưa? Còn muốn chạy đến đây nói Thư Nhã giành bạn trai cô?"

    Đối mặt với tiếng chửi mắng xung quanh, lần này, Lâm Yên không chửi lại, cũng không than khóc kêu gào khản cổ.

    Cô không nhanh không chậm tạm dừng bước chân, ánh mắt lạnh lẽo khác thường quét qua mọi người, lạnh lùng mở miệng nói: "Tin đồn mà thôi, tôi không có quan hệ gì với Hàn Dật Hiên."

    Khiến mọi người đều không ngờ đến là, lần này Lâm Yên không tiếp tục khóc nháo, thậm chí nói.. mình không có quan hệ với Hàn Dật Hiên. "

    Dựa vào phong cách của Lâm Yên, điều này làm sao có thể?

    Lúc mọi người đang hoài nghi không hiểu, giây tiếp theo, nghe thấy Lâm Yên tiếp tục mở miệng:" Ánh mắt của Lâm Yên tôi, không tệ như vậy."
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng sáu 2021
  4. Min Anh

    Bài viết:
    3
    Chương 2: Cô Lâm, đợi lâu rồi!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngay lúc lời nói của Lâm Yên truyền ra, cả hội trường chết lặng.

    Vừa.. vừa nãy tép riu này nói cái gì?

    Ý của cô là nói.. Hàn Dật Hiên rất kém?

    Người phụ nữ này có phải điên rồi không?

    Mọi người vừa mới nãy chỉ chú ý hóng chuyện, lúc này hình như đột nhiên chú ý đến, Lâm Yên hôm nay có vẻ hơi khác thường.

    Lâm Yên bình thường đều ăn mặc lôi thôi lếch thếch, cả mặt tiều tuỵ, mỗi lần xuất hiện đều giống với oán phụ mắc chứng cuồng loạn.

    Nhưng hôm nay, trên người Lâm Yên chỉ mặc một bộ quần áo giản dị vô cùng bình thường, nhưng lại tỏ ra sạch sẽ chỉnh tề, khí thế hùng mạnh.

    Lúc mở miệng trả lời phỏng vấn của phóng viên, gương mặt nhỏ thuần khiết của cô biểu tình lạnh lùng, mang theo sự lười biếng thờ ơ.

    Giống như.. hoàn toàn biến thành một người khác..

    Không biết qua bao lâu, cuối cùng mọi người cũng lấy lại tinh thần, ồn ào ngay tại chỗ.

    "Đồ huênh hoang khoác lác này có ý gì! Vậy mà nói Dật Hiên rất kém, cô ta không nhìn nổi?"

    "Không cọ hotsearch được liền bôi đen người ta, tại sao lại có người phụ nữ thấp hèn như vậy?"

    "Ồ, khẩu vị rất lớn, một con tép riu, lại không vừa mắt Hàn Dật Hiên? Lẽ nào cô ta còn muốn cọ hotsearch của đỉnh lưu vòng giải trí Bùi Nam Nhứ sao?

    * * *

    " Bảo vệ đâu? "

    Hàn Dật Hiên bên cạnh đen mặt, tìm trợ lý qua đây:" Trần Hạo, cậu làm việc thế nào vậy, người nào cũng có thể cho vào, còn không mâu đuổi người không quan trọng ra ngoài? "

    Trợ lý nhỏ nghe thấy, mặt lộ vẻ chần chừ, khó xử mở miệng nói:" Anh Hiên, cái này.. sợ rằng không được.. lúc nãy em đi điều tra rồi.. cô ta lấy thiệp mời đến đây.. "

    Sắc mặt Hàn Dật Hiên thay đổi, nhíu mày nói:" Tại sao cô ta có thể có thiệp mời? "

    Vốn dĩ hắn không thể phát thiệp mời cho Lâm Yên.

    Hàn Dật Hiên theo tiềm thức nhìn Lâm Thư Nhã bên cạnh, Lâm Thư Nhã lắc đầu, tỏ ra mình cũng không gửi thiệp mời cho Lâm Yên.

    " Em từng gọi điện cho chị, mời chị ấy đến đây, nhưng chị ấy đã từ chối.. "Lâm Thư Nhã mở miệng nói.

    Trợ lý nhỏ cũng không thể nghĩ thông trong một lát, gãi đầu nói:" Có thể là bạn gái vị khách nào đó ngồi ở đây đưa đến? Nhưng em vẫn chưa kịp hỏi, cô ta cầm là thiệp mời của vị khách nào, có cần em đi hỏi một chút không? "

    Bạn gái?

    Một số khách mời bên cạnh nghe thấy lời này cả mặt đều không tin tưởng.

    Khách khứa trong hội trường đều là nghệ sĩ nổi tiếng của vòng giả trí và người kiệt xuất ở mọi giới, ai lại đưa người phụ nữ này theo làm bạn gái của mình chứ?

    Lúc mọi người đang thảo luận sôi nổi, ở cử đột nhiên truyền đến một trận kinh hô kích động-

    " Aaa! Bùi.. Bùi Nam Nhứ! "

    " Trời ơi! Bùi Nam Nhứ vậy mà lại đến tiệc sinh nhật của Thư Nhã! Thư Nhã cũng có mặt mũi quá rồi! "

    " Chồng tôi hôm nay cũng quá soái rồi aaa! Đây là nhan sắc thần tiên gì! "

    * * *

    Cửa sảnh bữa tiệc, Bùi Nam Nhứ mặc một bộ vest màu xanh ngọc, tôn lên vai rộng mông cong, thân hình cao lớn.

    Khoé miệng giương lên như gió xuân, đôi mắt long lanh dưới đèn pha lê như vì sao, ngũ quan tinh xảo như được tạo ra từ tay Thượng Đế, quả thật là kích thích.

    Dựa vào vẻ ngoài mê hoặc hàng ngàn thiếu nữ, kỹ năng diễn xuất bậc thầy, thái độ kính nghề, Bùi Nam Nhứ vừa ra mắt liền hot một vùng trời, hơn nữa đến nay vẫn sừng sững không ngã như cũ, là đỉnh cấp lưu lượng của vòng giải trí, tuỳ tiện chụp tấm ảnh nhìn không rõ mặt cũng là đầu đề hotsearch.

    Giữa lúc này, người của cả sảnh tiệc đều sôi nổi.

    Không ngờ rằng Lâm Thư Nhã có mặt mũi như vậy, đến cả Bùi ảnh đế cũng đến nịnh nọt tiệc sinh nhật của cô ta.

    Quả thật Lâm Thư Nhã từng gửi thiệp mời cho Bùi Nam Nhứ, nhưng vốn dĩ chưa từng hi vọng Bùi Nam Nhứ sẽ đến, dù sao Bùi Nam Nhứ hầu như chưa từng tham gia loại tiệc riêng này.

    Vì vậy bản thân Lâm Thư Nhã cũng không đoán được sự xuất hiện của Bùi Nam Nhứ, hồi lâu mới lấy lại tinh thần.

    Ngay lập tức, Lâm Thư Nhã lộ ra nụ cười phóng khoáng khéo léo, ưu nhã đi lên phía trước chào hỏi:" Bùi ảnh đế, thật không ngờ rằng anh sẽ đến.. "

    Mọi người đang hưng phấn, nhưng lúc này lại nhìn thấy, Bùi Nam Nhứ không để ý đến vượt qua người của Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên đang đợi đến chào hỏi, từng bước đi đến hướng Lâm Yên..

    Dưới tầm mắt của mọi người, Bùi Nam Nhứ đi thẳng đến đứng trước mặt Lâm Yên, mỉm cười nói:" Cô Lâm, đợi lâu rồi!"
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng sáu 2021
  5. Min Anh

    Bài viết:
    3
    Chương 3: Trí nhớ gián đoạn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngay lúc lời của Bùi Nam Nhứ truyền ra, dường như mọi người đều hít một ngụm khí lạnh. Đây.. đây là ý gì?

    Bùi Nam Nhứ không phải đến tham gia tiệc sinh nhật của Lâm Thư Nhã, mà là đến tìm Lâm Yên!

    Lẽ nào.. Lâm Yên là bạn gái của Bùi Nam Nhứ?

    Điều này làm sao có thể!

    Nhưng khiến mọi người ngạc nhiên hơn còn ở đằng sau.

    Lâm Yên đối mặt với Bùi Nam Nhứ ở trước mắt, vẻ mặt không hề dao động, lạnh lùng liếc nhìn thời gian trên điện thoại, mặt không có biểu tình gì nói: "10 phút."

    Bùi Nam Nhứ ho nhẹ một tiếng, sắc mặt nhìn có vẻ hơi cẩn thận: "Xin lỗi, tôi đến muộn rồi, trên đường hơi kẹt xe!"

    Mọi người càng sững sờ: "..."

    Đây là tình huống gì?

    Bùi Nam Nhứ không chỉ mời Lâm Yên làm bạn gái mình, thái độ đối với cô ta còn thân thiết như vậy.

    Không đúng..

    Nghiêm túc mà nói, không chỉ là thân thiết, thậm chí.. có thể gọi là tôn kính..

    Thái độ của Bùi Nam Nhứ với Lâm Yên là tôn kính?

    Điên rồi sao?

    Bùi Nam Nhứ nóng tính tiếp tục nói: "Cô Lâm, còn gì cần tôi ra sức phục vụ không?"

    Lâm Yên đối mặt với vị ảnh đế nam thần này, vẻ mặt bình tĩnh không dao động, giống như là nhìn một người không quá quen thuộc, tuỳ ý nói với anh: "Mệt rồi, đưa tôi về đi."

    Đừng nói mọi người, đối với thái độ của Lâm Yên, đến Bùi Nam Nhứ cũng không che dấu được kinh ngạc.

    Nhưng Bùi Nam Nhứ không nói nhiều, tất cả nghe theo sắp xếp của Lâm Yên, trực tiếp đưa Lâm Yên xuyên qua đám người, đi ra ngoài cửa: "Được thôi, cô Lâm, mời bên này!"

    Mọi người: "..."

    Người phụ nữ này, vậy mà tuỳ ý sai khiến Bùi Nam Nhứ như vậy, mà Bùi Nam Nhứ còn nghe theo..

    Phải biết rằng, Bùi Nam Nhứ không chỉ là một nghệ sĩ, anh còn có một thân phận, em trai ruột của Bùi Duật Thành-tổng tài chấp hành của Tập đoàn JM.

    Người có hậu đài và bối cảnh phong phú như vậy, người ở vòng giải trí khoản của ai cũng có thể không mua, lại có thái độ cung kính như vậy với một nghệ sĩ nhỏ hạng dưới?

    Rất nhiều khách khứa ngồi ở đây đều là người có địa vị cao, cũng không có ai không biết Bùi Nam Nhứ, vì vậy cũng vô cùng kinh ngạc với chuyện này.

    "Tại sao Bùi Nam Nhứ lại quen biết với một nghệ sĩ nhỏ này?"

    "Quan trọng là thái độ của Bùi Nam Nhứ đối với người phụ nữ này, cũng quá kì lạ rồi?"

    "Còn có người phụ nữ này cũng rất kì lạ, cô ta vừa đến liền đi, rốt cuộc là có mục đích gì?"

    Vốn dĩ Lâm Yên đã muốn rời khỏi, nghe đến đây liền dừng bước, bỗng nhiên quay người, liếc nhìn mọi người trong sảnh bữa tiệc.

    "Mục đích?"

    Cô gái hơi ngừng lại, ngay lập tức liền lười biếng cười cười, mở miệng nói: "Không nhìn ra sao? Mục đích đương nhiên là.. phá hội trường rồi."

    Một đám khách khứa không hiểu trợn mắt há hốc mồm, và sắc mặt của Lâm Thư Nhã cùng Hàn Dật Hiên vô cùng khó coi, cô xoay người rời khỏi..

    * * *

    Ngoài cửa khách sạn.

    Lâm Yên đi theo Bùi Nam Nhứ mấy bước, lúc này, một cơn gió lạnh thổi đến, cô bị lạnh rùng mình một cái, bỗng nhiên tỉnh táo lại.

    Hả?

    Trí nhớ mới vừa rồi, vẫn là đang đứng ở ngoài cửa khách sạn, xa xa nhìn thấy Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên đang tú ân ái, ngay sau đó, tại sao lại đứng ở cửa lớn khách sạn rồi?

    Còn có người trước mặt này?

    Lâm Yên đột nhiên che miệng lại!

    Trời ơi!

    Bùi Nam Nhứ!

    Thần tượng Bùi Nam Nhứ của cô?

    Ảnh đế Bùi Nam Nhứ có thực lực cô ngưỡng mộ nhất?

    Tại sao cô lại mặt đối mặt đứng cùng với Bùi Nam Nhứ!
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng sáu 2021
  6. Min Anh

    Bài viết:
    3
    Chương 4: Bùi Duật Thành tỉnh rồi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cả người Lâm Yên sững sờ, cả nửa ngày mới mở miệng nói lắp: "Bùi.. Bùi ảnh đế.. anh thật sự là Bùi ảnh đế? Tại sao anh lại ở đây.. tôi.. tại sao tôi cũng ở.. không phải vừa nãy tôi ở cửa sảnh bữa tiệc sao?" Đối với việc cô đột nhiên kích động và lời nói không mạch lạc, ánh mắt của Bùi Nam Nhứ hơi hoài nghi, chuẩn bị nói, lúc này, chuông điện thoại của anh bỗng nhiên vang lên.

    Cũng không biết Bùi Nam Nhứ nghe thấy cái gì, sắc mặt gấp rút thay đổi: "Cái gì? Anh tôi tỉnh rồi? Được! Tôi lập tức trở về!"

    "Hơ, Bùi ảnh đế.."

    Lâm Yên bên cạnh còn chưa kịp nói chuyện, Bùi Nam Nhứ đã lái xe mà đi.

    Lâm Yên: "..."

    Đây.. rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

    Lẽ nào là vận may của cô bùng nổ, đã gặp gỡ với Bùi ảnh đế?

    Nhưng tại sao cô không nhớ nổi một chút gì?

    Hình như ở giữa thiếu mất một đoạn trí nhớ..

    Từ sau khi về nước, chưa từng gặp được một chuyện tốt, thật không dễ dàng tối nay mới có thể tiếp xúc khoảng cách gần với nam thần, cô lại không có ấn tượng gì..

    Cô còn có thể xui xẻo hơn nữa sao?

    Gần đây, cô thường xuyên xuất hiện ảo giác thính giác, giống như trong đầu có một ý thức khác đang nói chuyện, cơ thể cũng sẽ ngẫu nhiên không chịu khống chế..

    Lúc Lâm Yên đang ủ rũ rời khỏi khách sạn, vô ý nhìn thấy màn hình lớn trên cao ốc đối diện, lúc này đang phát tin tức kinh tế tài chính gây chấn động nhất gần đây.

    Cao tầng của tập đoàn JM đa quốc gia-đầu não thương nghiệp biến động hỗn loạn, chủ tịch chấp hành Bùi Duật Thành hôn mê nhiều lần, nghi ngờ bệnh tình nguy hiểm.. "

    Lâm Yên nhận ra được liền liếc mắt.

    Trên tin tức lại nổ ra một tấm ảnh của Bùi Duật Thành.

    Trong phòng bệnh cao cấp rộng rãi sáng sủa, một người đàn ông vô cùng tuấn tú đang nằm.

    Người đàn ông có một khuôn mặt hại nước hại dân, ngũ quan tinh xảo hoàn mỹ như được tạo ra từ tay thượng đế, cặp lông mày giống như rừng sâu ngăn cách bởi làn sương, cho người ta một loại cảm giác lạnh lùng xa cách.

    Chủ tịch Tập đoàn JM Bùi Duật Thành?

    Đây không phải anh trai của nam thần Bùi Nam Nhứ nhà cô sao?

    Đang êm đẹp, tại sao bỗng nhiên mắc bệnh nguy hiểm?

    Vừa nãy lúc Bùi Nam Nhứ nhận điện thoại hình như cô nghe thấy, đã nói một câu gì mà anh trai anh ấy tỉnh rồi..

    Bùi Duật Thành tỉnh rồi?

    Bảo sao Bùi Nam Nhứ vội vàng rời đi..

    Chốc lát sau, Lâm Yên lắc đầu, cô đã không lo nổi cho mình rồi, đâu còn có tinh thần đi quan tâm chuyện sống chết của người khác.

    Trước tiên là bị cấm, bị ép chấm dứt sự nghiệp đua xe của cô, sau đó là Hàn Dật Hiên và Lâm Thư Nhã phản bội, liên tiếp mang đến đả kích quá lớn cho cô, khoảng thời gian này cô vẫn luôn bực bội, mắc chứng trầm cảm, công việc cũng gác lại hoàn toàn.

    Thảm nhất là, không ngờ rằng đến bây giờ tinh thần của cô hình như cũng xảy ra vấn đề..

    * * *

    Đêm khuya, bệnh viện tư nhân nào đó ở Thủ đô.

    Bùi Nam Nhứ nhanh chóng đến phòng bệnh cao cấp trên tầng cao.

    Lúc này, một đám cao tầng vây quanh bên ngoài chật như nêm cối, mọi người đều sốt ruột nhìn vào trong phòng bệnh.

    Nhìn thấy Bùi Nam Nhứ, đám người mới nhường một con đường, cung kính hô:" Nhị thiếu gia! "

    Bùi Nam Nhứ không có thời gian để ý mấy người này, lập tức vào phòng bệnh.

    " Cạch"một tiếng, mở cửa phòng ra.

    Trong phòng bệnh trắng như tuyết hơi lạnh lẽo, đầu giường đặt một chậu hoa tường vi màu trắng, mấy cánh hoa rơi xuống rải rác ở mép giường.

    Trên giường bệnh, chỉ thấy một người đàn ông đang ngồi dựa ở đó, trong tay lật một phần văn kiện.

    Dung mạo người đàn ông vô cùng tuấn tú, nhưng sắc mặt lại rất lạnh, kính mắt đơn giản khiến trên mặt lộ ra hơi thở cấm dục, mà cặp mắt sau tấm kính kia, sâu thẳm như biển nhưng lại nguy hiểm..
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng sáu 2021
  7. Min Anh

    Bài viết:
    3
    Chương 5: Bưu kiện kỳ lạ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rõ ràng người đàn ông chỉ là im lặng ngồi dựa ở trên giường bệnh, nhưng quanh thân đều tỏa ra cảm giác áp bức cực lớn, giống như không khí trong cả phòng bệnh đều loãng rồi. Lúc này, anh đặt văn kiện ở một bên, đỡ trán, dường như đang tập trung suy nghĩ về cái gì, đáy mắt gợn sóng lên xuống.

    "Anh hai.." Bùi Nam Nhứ thấy người đàn ông đã tỉnh, trên mặt luôn trầm ổn lộ ra mấy phần kích động.

    Ngay lúc nhìn Bùi Nam Nhứ, ý lạnh trong đáy mắt người đàn ông mới tiêu tan mấy phần: "Khoảng thời gian này, công ty như thế nào?"

    "Tình huống không quá tốt, nhưng mà, em đã ngừng tất cả thông báo, mấy ngày nay đều đóng giữ ở Tập đoàn, tạm thời không xảy ra chuyện lớn gì."

    Bùi Duật Thành: "Vất vả rồi."

    Hốc mắt Bùi Nam Nhứ ửng đỏ: "Anh tỉnh rồi thì tốt! Trước đây anh đột nhiên hôn mê không tỉnh, chúng ta đều không có chuẩn bị gì, khó giải quyết nhất chính là, bác sĩ lại không tra ra nguyên nhân anh hôn mê, em đã tìm tất cả chuyên gia có thể tìm, bọn họ cũng đều bó tay không biện pháp."

    Mắt Bùi Duật Thành bình tĩnh giống như mặt biển sóng ngầm mãnh liệt: "Trong lúc anh hôn mê, từng xảy ra chuyện gì đặc biệt chưa?"

    Bùi Nam Nhứ nghe vậy sửng sốt, đột nhiên nghĩ tới: "Đúng rồi anh hai, thật sự có chuyện rất kì lạ, em đang muốn nói với anh.

    Tài khoản của anh bị trộm rồi, gửi cho em một bưu kiện rất kì lạ, nhưng em không tra ra được bất kì dấu vết có người xâm phạm nào.

    Giống như.. giống như là bản thân anh dùng mật mã gửi.."

    Ánh mắt Bùi Duật Thành hơi dao động: "Bưu kiện kì lạ?"

    Bùi Nam Nhứ gật đầu: "Phải.. nội dung bưu kiện là.."

    Bùi Duật Thành: "Bảo em đi giúp đỡ một cô gái tên Lâm Yên."

    Không đợi Bùi Nam Nhứ mở miệng, Bùi Duật Thành liền nói ra lời đằng sau.

    Bùi Nam Nhứ hơi kinh ngạc: "Anh hai, tại sao anh biết? Bởi vì chuyện này không hợp với lẽ thường lắm, em vì tra ra rốt cuộc là người nào sau lưng làm, lại là mục đích gì, vì vậy em đi giúp đỡ cô gái kia như trên bưu kiện nói.

    Vốn dĩ em chuẩn bị thăm dò cô gái kia một chút, kết quả nhận được điện thoại nói anh tỉnh rồi, chỉ có thể nhanh chóng trở về trước..

    Lẽ nào bưu kiện thật sự là anh gửi? Nhưng, không phải anh vẫn luôn hôn mê.. vừa mới tỉnh sao?"

    Lúc này, đáy mắt gợn sóng của Bùi Duật Thành đã từ từ bình ổn lại, giống như là cuối cùng cũng hiểu chuyện gì, sau đó nói: "Giữa đường tỉnh lại một lần."

    Bùi Nam Nhứ vẫn luôn tin tưởng vô điều kiện với Bùi Duật Thành, vì vậy không nghi ngờ lời anh nói chút nào.

    Chỉ là, cậu hơi không hiểu.

    "Anh, anh quen biết cô gái này sao? Tại sao đột nhiên bảo em đi giúp đỡ cô ấy? Anh với cô gái này.. là quan hệ gì?" Trầm ổn như Bùi Nam Nhứ cũng đã hơi tò mò.

    Dù sao bên cạnh anh cậu từ trước đến nay chưa từng có người phụ nữ nào, cô gái tên Lâm Yên này cậu cũng chưa từng nghe qua.

    Đối với câu hỏi này, Bùi Duật Thành suy nghĩ một lát, giống như đang chọn lọc từ ngữ, sau đó mở miệng nói: "Quan hệ thân mật nhất trên thế giới này."

    Bùi Nam Nhứ: "..."
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng sáu 2021
  8. Min Anh

    Bài viết:
    3
    Chương 6: Làm rõ một chuyện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bùi Nam Nhứ rõ ràng không dự đoán được, Bùi Duật Thành lại trả lời như vậy. "Quan hệ.. thân mật nhất?"

    Vào lúc cậu hoàn toàn không biết, anh hai đột nhiên phát triển đến bước này cùng một người phụ nữ sao?

    Bùi Nam Nhứ không nhịn nổi nói: "Anh hai, chuyện từ lúc nào, từ trước đến giờ chưa từng nghe anh nhắc đến!"

    Bùi Duật Thành: "Ừm, anh cũng mới biết."

    Bùi Nam Nhứ: "..."

    Tại sao lời anh hai nói sau khi tỉnh lại, đến một chữ cậu cũng không hiểu?

    Cái gì gọi là anh cũng vừa mới biết?

    Bùi Nam Nhứ nghi ngờ nói: "Anh hai, anh biết thân phận và bối cảnh của cô gái này không? Có cần em giúp anh điều tra cẩn thận một chút nữa không?"

    Ngón tay thon dài của Bùi Duật Thành tuỳ tiện cầm lên một cánh hoa màu trắng rơi ở bên tay, lạnh lùng nói: "Không cần."

    Thế giới này, có lẽ không có ai hiểu Lâm Yên hơn anh.

    "Nam Nhứ, chuẩn bị xe giúp anh, anh muốn đến một nơi."

    Nghe thấy lời này, Bùi Nam Nhứ kinh ngạc: "Anh hai, cơ thể anh vừa mới tỉnh lại, lúc này muốn đi đâu?"

    Bùi Duật Thành: "Đi làm rõ.. một chuyện."

    * * *

    Chung cư cao cấp nào đó ở Thủ đô.

    Sau khi Lâm Yên rời đi từ khách sạn, liền ngồi xe công cộng về chỗ của mợ.

    Sau khi đến nhà, cô lập tức tắm rửa thay quần áo.

    Tắm nước ấm, Lâm Yên cảm thấy tinh thần tốt hơn rất nhiều, đến tâm trạng hình như cũng tốt hơn không ít.

    Không biết vì sao, cô có loại cảm giác kì lạ, giống như nhổ ra một ngụm ác khí vậy, áp lực tích tụ trong lòng cho tới này đã tiêu tan không ít.

    Rõ ràng không lâu trước còn đau lòng vì Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên tú ân ái, tại sao tâm trạng bây giờ lại rất tốt?

    Gần đây thần kinh cô thật sự hơi rối loạn..

    Cho dù như nào, tâm trạng thay đổi tốt thì luôn là điều tốt.

    Lâm Yên vực dậy tinh thần, quyết định tiếp tục tuần tra một chút tin tức thông báo tuyển dụng của tổ phim.

    Cho dù Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên có thế lực trong vòng giải trí, cũng không thể một tay che trời, luôn có nơi tay của bọn họ không duỗi đến được.

    Vừa mở máy tính ra xem tin tức, tiếng gõ cửa đã vang lên.

    Lâm Yên đứng dậy đi mở cửa: "Mợ!"

    Mợ thò đầu nhìn trong phòng cô, hơi không vui: "Tại sao lại dùng máy tính, không biết phí điện bây giờ rất đắt sao?"

    Nói xong, tức giận nói với Lâm Yên: "Ta nói này Tiểu Yên, tháng này cũng sắp đến cuối tháng rồi, rốt cuộc lúc nào con mới đưa tiền nhà!

    San San học đại học là nơi tiêu tiền, còn phải nuôi người rảnh rỗi như con, ngày tháng của chúng ta sắp không qua nổi nữa rồi!"

    Lâm Yên nhíu chặt lông mày: "Xin lỗi, mợ, có thể hoãn hai ngày nữa không, người cũng biết, thu nhập bây giờ của con không bằng lúc trước.."

    Vương Xảo Tuệ liền nâng cao âm lượng: "Vậy cũng không thể ở lại nhà của chúng ta, để cô nhi quả phụ chúng ta nuôi ngươi chứ! Thật sự chưa từng thấy người da mặt dày như cô! Mẹ cô dạy cô thế nào vậy?"

    Sắc mặt Lâm Yên lạnh lùng: "Mợ, người đừng quên, căn nhà này, lúc đầu là mẹ con mua thay cho cậu, mà tiền của nhà này, là con lấy cho mẹ đi giúp cậu! Lúc trước con ở đây, cũng lấy không ít tiền trợ cấp chi phí trong nhà cho người!"

    Vương Xảo Tuệ giống như bị giẫm phải đuôi, liền kích động xoa thắt lưng: "Aiya, Lâm Yên, cô đây là ý gì! Căn nhà này lúc đầu là mẹ con tự tặng chúng ta! Tặng chúng ta rồi, vậy đương nhiên chính là của bọn ta, ta không cần biết tiền là ai cho! Hơn nữa cô trợ cấp chi phí trong nhà cũng là nên làm!

    Cậu cô mới chết bao lâu, cô lại bắt nạt cô nhi quả phụ chúng ta như vậy, còn giành nhà với bọn ta! Nha đầu cô tại sao lại ác độc như vậy?

    Cô nghe rõ cho ta, nếu như cô không đưa tiền thuê nhà, tháng sau liền cuốn gói cút ra ngoài cho ta!"
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng sáu 2021
  9. Min Anh

    Bài viết:
    3
    Chương 7: Sức kéo kì lạ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong tiếng mắng chửi của mợ, Lâm Yên đã rời khỏi nhà. Mỗi lần lúc cô muốn đứng lên, cuộc sống sẽ luôn cho cô một kích trí mạng.

    Vận mệnh xui xẻo này của cô, chắc là sẽ theo cô cả đời..

    Không có cách nào, cuối cùng, Lâm Yên chỉ có thể gọi điện cho người bạn duy nhất trong nước có thể giúp đỡ mình, Uông Cảnh Dương.

    "Alo, Lâm Yên? Khách ít đến nha! Tại sao lại có thời gian rảnh chủ động tìm tớ?"

    "Cẩu Tử.. tháng sau, tớ có thể đến chỗ cậu mấy ngày không?"

    Đầu kia điện thoại, giọng nói Uông Cảnh Dương hơi dừng lại: "Làm sao vậy? Không phải cậu đang ở với người mợ kia của cậu sao?"

    "Tháng này không đưa nổi tiền nhà." Lâm Yên cười khổ.

    "Cái gì? Căn nhà kia của mợ cậu không phải cậu cho tiền mua sao?"

    "Phải.." Lâm Yên không biết làm sao.

    Uông Cảnh Dương lập tức giậm chân: "Mẹ nó, bà già lương tâm chó sói này! Tớ nói này Lâm Yên, rốt cuộc cậu mù mắt bao nhiêu, cậu xem thử một đám người bên cạnh cậu toàn là bạch nhãn lang gì đó!"

    Lâm Yên cười cười: "Làm sao có thể, không phải còn có cậu sao?"

    Uông Cảnh Dương sững sờ, sau đó hừ hừ một tiếng, âm thanh rõ ràng vui sướng không ít: "Cậu biết thì tốt! Tớ ở gần đại học thành phố, cậu qua đây tìm tớ đi, tiểu gia mời cậu xiên que!"

    Lâm Yên: "Được."

    Lâm Yên nhìn điện thoại đã tắt máy, đáy mắt hiện lên một mạt ấm áp.

    Buổi đêm mùa hè.

    Cổng đại học thành phố, chính là lúc quán nướng làm ăn tốt nhất.

    Lâm Yên từ xa đã nhìn thấy Uông Cảnh Dương đeo khuyên tai màu đen, nhuộm tóc màu tím đang ngồi ở đó uống bia.

    Dựa vào giá trị nhan sắc cao, thật là muốn làm gì thì làm..

    Nếu như đổi lại là người khác nhuộm màu này, có thể dọa chết người, nhưng cậu ta thật đúng là khống chế lại rồi.

    Ngũ quan soái khí của thanh niên như ánh mặt trời, trong ánh mắt mang theo vài phần bướng bỉnh không nghe lời, thân hinh cao ngất, hai chân thon dài, tuỳ tiện mặc một áo T-shirt màu đen và quần bò rách, được cậu ta mặc ra cảm giác người mẫu quảng cáo, giống như nam chính đi ra từ trong truyện thiếu nữ.

    Cho dù là đặt ở trong vòng một số tiểu thịt tươi cực hot bây giờ, cũng không thua kém chút nào..

    Quán nướng không ít nữ sinh đại học, các cô gái mấy bàn bên cạnh luôn cầm điện thoại lặng lẽ chụp trộm cậu ta.

    Đại khái là đã nhận ra cô, ánh mắt của Uông Cảnh Dương sáng lên, lắc lắc chai rượu trong tay: "Lâm Yên, ở đây!"

    Lâm Yên cũng vẫy tay, lập tức cất bước đi qua, ngồi đối diện với Uông Cảnh Dương.

    Hôm nay Lâm Yên mặc một chiếc váy liền áo màu trắng, tóc đen dài bóng mượt thuận theo buông ở trên vai.

    Uông Cảnh Dương quét nhìn Lâm Yên từ trên xuống dưới, khoé miệng hơi giật, rõ ràng rất ghét bỏ.

    "Cậu có thể đừng mặc thành dáng vẻ quỷ quái này nữa được không? Lâm Thư Nhã mặc như vậy là cô gái nhỏ tươi mát, cậu mặc như vậy, thật giống như là tớ lừa cậu từ trong núi ra!"

    Lâm Yên đầu đầy hắc tuyến: "..."

    Đây là so sánh quỷ quái gì?

    Được thôi, quả thật cô không biết ăn mặc trang điểm.

    Lúc trước làm đua xe không cần trang điểm.

    Bình thường lúc ở trước mặt Hàn Dật Hiên, cô mặc theo phong cách anh ta thích.

    Sau này vào vòng giải trí, Lâm Thư Nhã bảo cô mặc thế nào, cô liền mặc thế ấy.

    Còn về bản thân cô, hoàn toàn không có yêu cầu với những thứ này, khoác cái túi nilon cũng được.

    Lâm Yên đang muốn mở miệng nói chuyện, cơ thể đột nhiên nảy lên một cảm giác kì lạ, nhận thức được liền nhìn xung quanh.

    Ánh mắt của cô từ từ quét một vòng, cuối cùng, dừng ở dưới bóng cây đường lớn đối diện đường lớn.

    Một chiếc xe màu đen đang lẳng lặng đỗ ở đó.

    Lâm Yên nhìn chằm chằm cửa kính xe màu đen, tự nhiên tầm mắt không di chuyển được, có một loại sức lực kì lạ đang kéo mình..
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng sáu 2021
  10. Min Anh

    Bài viết:
    3
    Chương 8: Sóng điện não thay đổi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Lâm Yên! Lâm Yên? Nhìn cái gì đấy?" Đến khi Uông Cảnh Dương gọi mình, Lâm Yên mới sững sờ lấy lại tinh thần: "Cái gì.."

    "Cậu không sao chứ?"

    "Không, thất thần thôi, cậu nói cái gì?"

    Cùng lúc đó.

    Trong chiếc xe màu đen dưới gốc cây kia.

    Trên ghế sau, đáy mắt của người đàn ông hiện lên một ý cười nhàn nhạt, nhẹ giọng lẩm bẩm nói: "Phát hiện rồi sao?"

    Bùi Nam Nhứ bên cạnh trong ánh mắt lúc này tràn đầy lo lắng: "Anh hai, anh vừa mới tỉnh lại, cơ thể thật sự không sao chứ?"

    Sau khi Bùi Duật Thành tỉnh lại, bác sĩ đã làm kiểm tra toàn thân cho anh, cơ thể tất cả đều bình thường, nhưng phải nằm viện quan sát thêm mấy ngày.

    Nhưng, Bùi Duật Thành vừa mới tỉnh lại, việc đầu tiên là đến tìm cô gái tên Lâm Yên này.

    Bùi Nam Nhứ nhìn theo ánh mắt của Bùi Duật Thành, nghĩ thế nào cũng không hiểu, rốt cuộc cô gái này đặc biệt ở chỗ nào, lại có thể để Bùi Duật Thành chú ý như vậy.

    Bùi Duật Thành không nói gì, ánh mắt lạnh lùng từ từ nhìn đến trên người Uông Cảnh Dương ở đối diện Lâm Yên, ý cười ở đáy mắt không dễ nhận ra tiêu tan đi mấy phần..

    Ngón tay của người đàn ông có quy luật gõ ở trên trán: "Nam Nhứ, anh nhớ, lúc em du học ở nước ngoài, từng nghiên cứu điện từ cơ học của sinh vật."

    Bùi Nam Nhứ không biết tại sao Bùi Duật Thành đột nhiên chuyển đến đề tài này, gật đầu nói: "Phải, thầy hướng dẫn của em dùng máy móc đặc biệt phân tích sóng điện não của người sau đó phát hiện, điện lưu của sóng điện não có thể hình thành điện từ trường đặc biệt, ông ấy cho rằng, mỗi người đều là một thế giới nhỏ, có tần số từ trường thuộc về mình."

    Ánh mắt của Bùi Duật Thành giấu kín như bưng: "Vậy thì, sóng điện não của một người có thể thay đổi và khống chế người khác không?"

    Bùi Nam Nhứ càng không hiểu: "Anh, tại sao đột nhiên anh lại hỏi mấy thứ này?"

    Bùi Duật Thành: "Không có gì."

    Quán nướng.

    Rất nhanh, ông chủ lục tục bưng bia và xiên nướng lên.

    Mở bia dùng không dễ, Uông Cảnh Dương thử mấy lần cũng không được.

    Lâm Yên nhìn cậu ta một cái, dùng bàn tay nhỏ trắng nõn mềm mại lấy bia từ trong tay cậu ta ra, sau đó đặt ở bên miệng, "rắc," trực tiếp dùng răng cắn nắp chai ra, sau đó đưa lại trong tay Uông Cảnh Dương.

    Uông Cảnh Dương lặng lẽ nhìn cô mặc váy dịu dàng, làm ra động tác lưu loát không gì sánh nổi này: "..."

    Sau khi nghẹn một lúc lâu, Uông Cảnh Dương cạn lời mở miệng: "Lâm Yên, không phải tớ nói cậu, cậu có hôm nay cũng không thể hoàn toàn trách em gái cậu và tên tra nam kia, hoàn toàn là vì thói quen của cậu mà ra!

    Tỉnh táo một chút đi, đừng khăng khăng một mực nữa, cậu xem Lâm Thư Nhã là người thân nhất người đáng tin nhất, cô ta hút cạn máu của cậu vẫn chưa đủ, còn huỷ hoại sự nghiệp của cậu, cuối cùng đến người đàn ông của cậu cũng muốn giành, cô ta chẳng qua xem cậu là một đứa ngốc.."

    Lâm Yên cả mặt đau buồn ngẩng đầu 45 độ nhìn lên bầu trời đêm, mỉm cười cắt đứt lời cậu ta: "Cẩu Tử, nếu cậu còn nói thêm một chữ nữa, có tin tôi đánh gãy chân chó của cậu không?"

    Dáng vẻ Lâm Yên mỉm cười nói như vậy, còn đáng sợ hơn dáng vẻ hung thần ác sát năm đó của cô.

    Uông Cảnh Dương lập tức trầm lặng, lẩm bẩm co lại ở đó lặng lẽ ăn xiên.
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng sáu 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...