Lời thoại: - Ngươi tên gì? - Đường Vô Dực - Thật dễ nghe - Chẳng phải cái tên tốt lành gì, không có như ngươi.. Là chim ưng lại không thể cất cánh bay tựa như tên của hắn cả đời này sẽ không có người thật lòng muốn giúp đỡ, không có bạn bè, lại càng không có yêu. Lần đầu tiên gặp nàng, Dương Châu bỗng đổ cơn mưa nhỏ mà nàng tay cầm dù đỏ bước tới dáng vẻ thật xinh đẹp. Hôm nay hắn trông thấy vẫn là cây dù đỏ nhưng người bước tới lại chẳng phải là nàng. - Đường Vô Dực. Ngươi sẽ không quay trở lại, có phải không? - Ừ Hắn chẳng thể khiến nàng vì hắn mà phản bội sư môn. Còn hắn lại chẳng thể buông bỏ thiên hạ. Hắn mong rằng nàng hãy sống thật tốt và quên hắn đi nhưng những lời này chỉ có thể giữ trong lòng Đường Vô Dực đứng trên núi đá, phía trước là mộ bia của Cảnh Lan, xung quanh dựng lên hàng rào tre treo đầy đồng tâm khóa. - Từ đầu đến cuối, cũng chỉ có mình nàng mà thôi. Lời dịch: Là chim ưng không cánh chỉ có thể oán hận hư không Là mưa điểm điểm hoa dương chia ly khiến người rơi lệ Trên giấy viết thư đỏ đôi dòng chữ nhỏ tỏ hết ý tình Giữa muôn vạn ái tình lại chỉ có mình ngươi Là tuyết trong khoảnh khắc tựa như hoa anh đào rơi Là gió triền miên mấy ngàn dặm Khóa lại một đoạn ý tình mong mỏi thấu hiểu lẫn nhau Tâm nguyện ngàn phương cũng chỉ vì mình ngươi Thấp thỏm rồi lại lo sợ phải chăng là sai khi gửi gắm thâm tình không người tin có thể dài lâu Gặp gỡ còn có chia ly phải chăng đồng tâm khóa đồng tâm xưa nay vốn khó cầu Muốn nói lại thôi lại không có cách nào để nhắc lên sự ôn nhu đó Sau khi ngươi rời đi ta chính là cái gì cũng không có Thấp thỏm rồi lại lo sợ phải chăng là tình ý chỉ là lời chưa định không người tin có thể lâu dài Gặp gỡ còn có chia ly phải chăng đồng tâm khóa đồng tâm xưa nay vốn khó cầu Muốn nói lại thôi lại không có cách nào để nhắc lên nỗi khắc khoải của ái tình Thiên sang bách khổng dùng một kiếm đổi lấy cho ngươi tất cả