FA thì sao? FA luyện mãi cũng thành kỹ năng chuyên nghiệp Vẫn ngẩng cao đầu khi có người dị nghị: "Nói bố mẹ mãi chẳng khuyên con gái lấy chồng" Vẫn mỉm cười xinh khoe son môi tươi mới Chuyện mình FA như chuyện dưa cà mắm muối thôi. Người FA chẳng sợ bệnh Cô Đơn Cô Đơn ở đâu mỗi khi tan giờ làm việc Ngồi thảnh thơi lướt mạng ngắm thần tượng Lại buôn chuyện trên trời dưới đất với FA. FA lâu ngày nên da mặt thành miễn nhiễm Lễ tình nhân rủ mấy đứa giống như mình Quẩy một bữa tưng bừng xả stress Mặc thiên hạ người nào môi kề môi. FA chẳng bận tâm vì mấy hạt chứng cá Kệ cho chúng buông thả đến vài ngày Đợi tiểu cô nương hoàn thành xong kế hoạch Còn chưa đi sẽ tính sổ gọn gàng. FA chẳng có gấu nên chẳng lo giữ gấu Chẳng có cãi cọ bởi một tiểu tam không bao giờ xuất hiện Càng chẳng sợ thất tình tan nát tim đau. FA cũng có hội của FA Cùng nhau tụ tập khi ăn không cần làm dáng Chẳng may bị cúm có ăn chút hành tỏi Cũng chẳng sợ mùi vì mình nào có hôn ai.
Buổi sáng tình cờ Chập trùng đồi lại núi Mây giăng giăng mờ che Là mây hay là sương Nhuộm trời đông lạnh gió. Có cô em dưới núi Vội vàng gùi trên lưng Gượm đã trời còn sương Chờ tôi đi chung đường. Hoa cải vàng như nắng Sưởi ấm đôi bàn chân Em cúi xuống lặt bông Cài Mặt trời lên tóc. Dường như là em biết Có người đi theo lưng Dường như là em muốn Liếc xem ai chung đường. Hoa cải vàng như nắng Hương cải thoáng đâu đây Núi đồi thôi ngủ nướng Chim trên cành líu lo. Đoạn đường sao ngắn thế Còn chưa kịp làm quen Để mơ cùng sóng bước Trong hơi thở mùa xuân. Chợ phiên kìa thấp thoáng Nghiêng khói trời mờ sương Tôi như chàng thư sinh Tỉnh mộng giữa non bồng. Bóng cô em áo trắng Thấp thoáng trong gùi mây Để lòng tôi nhung nhớ Mông lung tháng năm dài..
Nợ em lời xin lỗi Qua sa mạc mênh mông Tha thiết yêu hạt nước Qua đêm dài tĩnh mịch Thương thời gian đơn côi Qua trùng trùng điệp điệp Ta đã ngoài ba mươi Mỉm cười hỏi tay trắng "Đường tình" em có chờ Công danh còn dang dở Điện thoại trống dòng tin Danh bạ ngỏ bóng hình Người thương nơi quê nhà.. Qua biển xanh lộng gió Thèm hơi ấm đất liền Qua bình minh cánh trắng Hải Âu đề phong thư Người cũ thêm tên lạ Hơn một dòng "xin lỗi" Hoàng hôn ngang qua trời Từng có người.. cùng với ta.. Qua những ngày mưa dài Thêm yêu những ngày nắng Qua con đường thanh vắng Yêu thương hơn ánh đèn Là ta mới nợ người.. Nợ tháng năm lời hứa danh vọng Nợ em lời yêu lưng chừng chưa nói Nợ thanh xuân.. Là ta mới phải nói.. "xin lỗi em"!