Chuyện cũ ngày xưa cũng lâu rồi Có một chàng trai rất giống tôi Đơn phương yêu thầm một cô gái Lặng lẽ ân cần cạnh bên thôi. Lắm lúc chàng trai muốn nói ra Những lời yêu chẳng quá xa hoa Nhưng sợ tình bạn chẳng thể giữ Đành thôi im lặng vẫn hơn mà. Những lần nàng khóc vì anh ta Chàng trai buồn lắm chẳng nói ra Lặng yên ngồi cạnh, lòng tan nát Cậu cứ khóc đi, có tôi mà! Rồi cũng đến lúc phải chia tay Ba năm chôn kín mối tình này Dặn lòng ngày cuối lời sẽ ngỏ Lưu bút hẹn mãi nhớ nơi đây. Hóa ra nàng biết nhưng giả ngây Khẽ ôm chầm, "cám ơn đã thích tớ" Lời xin lỗi khiến tim chàng vụn vỡ "Tớ với cậu, xin hãy đừng yêu nhau". Thôi thì đành, nén nỗi trái tim đau Anh xin cô cho anh được làm bạn Chỉ cần cùng vượt qua bao hoạn nạn Đối với anh, vậy cũng đủ lắm rồi. Ba tháng hè, thời gian chẳng ngừng trôi Anh và cô vào cùng trường Đại Học Nhận ra ngay, dẫu anh là chàng ngốc Rất nhanh chóng cô trở thành hoa khôi. Xin làm bạn, cạnh bên nhưng để rồi Càng đau đớn khi thấy cô đau khổ Vẫn bên cô đôi vai gầy bé nhỏ "Vai tớ này, cậu cứ việc khóc đi." Đã bao lần đôi mắt ướt hàng mi Đến bây giờ anh chẳng chịu nổi nữa Lòng căm hận bùng lên như ngọn lửa Anh đi tìm kẻ họ Sở tên Khanh. Rồi cô bỗng nhận tin dữ về anh Bị xe đụng, anh đang nằm hấp hối Đến bên anh, nhưng chẳng kịp nữa rồi Ngày hôm đó.. là ngày lễ tình nhân Đến cuối cũng chỉ là bạn thân Nắm chặt tay, anh mỉm cười "Đừng khóc!" Lời yêu cuối nói ra thật khó nhọc Chàng đã đi rời bỏ người mình yêu. Đến bây giờ trái tim cô mới hiểu Chẳng ai yêu cô được như anh ấy Cô nhớ anh da diết đến từng ngày Nhưng sao bằng nỗi đau anh gánh chịu. Có những thứ mất đi ta mới hiểu Là quý giá, thiêng liêng đến nhường nào Có những thứ trước mắt ta hờ hững Mất đi rồi, mới thấy buồn nôn nao. (14/2/2017)