Đơn Phương! Em gặp anh trong một chiều đầy gió Ngược lối em tìm, có anh vội bước qua Anh có biết rằng trong em cảm xúc lạ Một góc nhỏ trong tim, có bóng dáng mong chờ Rồi mỗi chiều em lại cảm thấy nhớ Bước thật chậm em mong gặp được ai Tự đứng trước gương soi, em làm mình thật xinh đẹp Mong ai kia một giây phút ngoái nhìn Em vẫn nghĩ rằng tình yêu luôn màu tím Mộng mơ, mơ mộng em vẫn tìm 'tình giản đơn' Có khi buồn, rồi giận dỗi, dỗi hờn Em cứ ghép bóng hình anh trong đó. Bỗng một ngày, bầu trời nào trở gió Gió lạnh tâm hồn, gió buốt qua tim Một góc đường quen, bóng dáng kia - em vẫn kiếm tìm Tay trong tay, bước song song cùng người ấy Có buồn không khi chỉ mình em thấy Thấy tim mình đập rộn rã, rồi lại lặng đi Dấu thật sâu, thật lâu, tình cảm đó thôi thì Đơn phương em biết, có là gì của nhau? [Ánh]