Lệ Màn đêm buông xuống Lệ dài tuôn rơi Ngước mặt lên trên Tự hỏi trời cao Vì sao lệ rơi? * * * Trời cao dửng dưng Ta cũng im lặng Thế nhưng trong lòng Máu không ngừng chảy Một dòng máu nóng Từ nơi tim ta Thổn thức bi sầu * * * Bóng đêm bao phủ Con tim lí trí Chẳng còn khác nhau Chợt một tiếng nói Từ nơi máu chảy Đau đớn cất lên "Lệ rơi vì tình Bất lực vì tình Thổn thức vì tình" * * * Mọi thứ sụp đổ Chấp nhận sự thật Hai mươi xuân xanh Cuối cùng cũng thấu Tình yêu là gì Lệ không chảy nữa Mà ngược vào tim * * * Những kẻ si tình Nhớ lấy điều này Yêu càng nhiều Lệ càng đắng Sầu đau miên man Ai có thể hiểu? Sweet Lemon
Thiên sứ đen Bốn bức tường trắng Ngục tù trái tim Một vết thương lớn Không ngừng rỉ máu Trong góc căn phòng Một thiên thần nhỏ Vẫn đang cúi mặt Thì ra gương mặt Đã đẫm lệ nhòa * * * Cánh của thiên thần Đang dần chuyển đen Ngơ ngác tự hỏi Chuyện gì xảy ra Nhìn lại thật kỹ Nơi chứa trái tim Của thiên thần nhỏ Chỉ còn một khoảng trống * * * Nước mắt khô dần Gương mặt lạnh lẽo Với đôi cánh đen Đôi mắt vô hồn Trái tim trống vắng Đôi cánh cất lên Bay vào trời đêm Nơi đôi cánh chạm đến Màu đen tuyệt vọng Bao phủ tất cả * * * Lại một thiên sứ Sa ngã vì tình..
Chấp niệm Ngày đó, người say ta Vì một ánh mắt Còn ta đáp lại Bằng cả chân tình Một đoạn nhân duyên Từ đó bắt đầu * * * Ngày tháng vui vẻ Hạnh phúc ngập tràn Chẳng được bao lâu Nay tình đang tan Trái tim sắp vỡ Tự hỏi tại sao Lại ra như vậy * * * Chàng lạnh lùng đáp "Khi đã hết yêu Còn cần gì nữa" Từng câu từng chữ Xé nát tim ta Người ta khuyên nhủ Sao ta ngốc quá Một thời kiêu hãnh Nay lại vì tình Trở lên bi lụy Ta cười đáp trả "Nhân gian mấy ai Yêu mà không đau" * * * Ta cười Trong nước mắt và máu Người đã hết yêu Sao ta còn cố Ta tự hỏi mình Tại sao như vậy * * * Thì ra là vì Ta vẫn còn yêu Yêu sinh chấp niệm Mê muội một kẻ Không còn cần ta * * * Tự ép mình buông Trái tim lí trí Tranh đấu lẫn nhau Cuối cùng vẫn là Chấp niệm ngàn năm * * * Thương thay một tấm chân tình Lại bị chà đạp Bởi 1 kẻ đào hoa Sweet Lemon
Nắng Tam giới rộng lớn Lại không một ai Cùng ta sánh bước Chỉ có tia nắng Của buổi chiều buồn Cùng ta làm bạn * * * Còn nhớ ngày nào Cũng có tia nắng Rọi chiếu hồn ta Dù chỉ thoáng chốc Vậy mà có thể Làm ta tan chảy * * * Thế nhưng chỉ là Một tia nắng nhỏ Chẳng thể cùng ta Đi hết con đường Cuối cùng ta vẫn Đơn độc một mình * * * Nhiều lần tự hỏi Nhân gian vạn người Nào ai có thể Bao dung đón nhận Cố chấp yêu thương Một kẻ như ta