Dân tộc Việt Nam vốn coi trọng đạo lí làm người, nhất là chữ hiếu. Chữ hiếu mà ta nói đến chính là lòng kính yêu của con cái đối với cha mẹ. Phận là con ta phải có bổn phận hiếu kính với cha mẹ. Mẹ chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau ; cha nặng vai gánh vác nuôi nấng ta nên người. Suốt cuộc đời mẹ cha tận tụy hy sinh tính tháng tính ngày.. Vậy đạo làm con phải biết giữ gìn chữ hiếu. Thờ mẹ kính cha không phải chỉ là lời nói suông mà cần được thể hiện bằng thái độ và hành động cụ thể. Khi còn nhỏ, ta biết vâng lời cha mẹ những công việc nhà, cố gắng học tập để làm rạng danh, là niềm tự hào của cha mẹ. Khi ta trưởng thành thì cha mẹ đã già yếu, ta phải chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ với tấm lòng kính trọng của mình. Đã có biết bao tấm gương hiếu thảo với cha mẹ: Thú Kiều phải bán mình chuộc cha ; Mục Kiều Liên ngàn dặm xa xôi hái thuốc cho mẹ.. Tuy nhiên bên cạnh những người con hiếu thảo ta vẫn thấy những đứa con bất hiếu, đối xử tệ bạc với cha mẹ, đó là những hành vi xấu đáng lên án và phê phán. Công ơn cha mẹ là vô cùng to lớn và vĩ đại, phận làm con chúng ta phải giữ tròn chữ hiếu. Lê Gia Hoài giới thiệu.