Why she disappeared When she fell, she fell apart. Cracked her bones on the pavement she once decorated As a child with sidewalk chalk When she crashed, her clothes disintegrated and blew away With the winds that took all of her fair-weather friends When she looked around, her skin was spattered with ink Forming the words of a thousand voices Echoes she heard even in her sleep: "Whatever you say, it is not right." "Whatever you do, it is not enough." "Your kindness is fake." "Your pain is manipulative." When she lay there on the ground, She dreamed of time machines and revenge And a love that was really something, Not just the idea of something. When she finally rose, she rose slowly Avoiding old haunts and sidestepping shiny pennies Wary of phone calls and promises, Charmers, dandies and get-love-quick-schemes When she stood, she stood with a desolate knowingness Waded out into the dark, wild ocean up to her neck Bathed in her brokenness Said a prayer of gratitude for each chink in the armor She never knew she needed Standing broad-shouldered next to her Was a love that was really something, Not just the idea of something. When she turned to go home, She heard the echoes of new words "May your heart remain breakable But never by the same hand twice" And even louder: "Without your past, You could never have arrived- So wondrously and brutally, By design or some violent, exquisite happenstance * * *here." And in the death of her reputation, She felt truly alive. Dịch thơ: Sao nàng ta lại biến mất Nàng ta ngã, sụp đổ Xương tủy rạn nứt nơi vỉa hè đã từng tự tay trang trí Khi còn là đứa trẻ cầm viên phấn kẻ Rơi từ trên cao xuống, trang phục lộng lẫy của nàng ta bị cuốn đi mất Mang theo những người bạn "tốt" của nàng đi Nhìn kĩ lại mình, làn da đã vấy bẩn màu mực Tạo thành ngàn vạn câu từ Vang trong từng giấc ngủ: "Ngươi có nói gì cũng là sai trái Dù ngươi làm gì cũng không đủ Lòng tốt của ngươi là giả dối Nỗi đau của ngươi đã bị thao túng" Nàng nằm đó trên nền đất Mơ về cỗ máy thời gian và sự trả thù Và tình yêu là thứ gì đó thật sự hiện hữu Không phải là một ý nghĩ vẩn vơ Khi cuối cùng nàng cũng đã trỗi dậy, chậm rãi.. Tránh xa những ám ảnh ngày xưa và lướt qua mấy đồng xu sáng lóa Cảnh giác về những cuộc gọi và lời hứa hẹn Sự quyến rũ của vẻ ngoài bảnh bao và kế hoạch yêu đương chóng váng Nàng ta đứng lên, ôm một nỗi cô đơn trong tiềm thức Chìm sâu nơi bóng tối, đại dương hoang dã dâng trào lên đến cổ Đắm chìm sâu thẳm trong nỗi đau thương Tỏ lòng biết ơn đến từng vết trầy nơi áo giáp Nàng chưa bao giờ hiểu được thứ nàng cần Bờ vai rộng luôn kề bên Là tình yêu và là thứ hiện hữu duy nhất Không còn chỉ là một ý nghĩ vu vơ Khi quay về mái ấm của mình Tiếng vọng lại những lời hoàn toàn khác "Có thể trái tim ngươi sẽ bị đập vỡ tan lần nữa Nhưng sẽ chẳng bao giờ trên cùng một bàn tay" Và tiếng vọng lại rõ hơn nữa: "Nếu không có quá khứ Ngươi đã không bao giờ tiến bước Thật tuyệt diệu và dã man Bằng quyết tâm hay mãnh liệt cùng những tình huống tinh tế nhất Nơi đây" Và khi thanh danh của mình lụi tàn Nàng ta cảm thấy được sống thật sự - Taylor Swift-