Tên truyện: Ta có một ngôi nhà kinh dị Tên bản gốc: Ngã Hữu Nhất Tọa Khủng Bố Ốc Tác giả: Ngã Hội Tu Không Điều Translator: Hoa Mộc Du Thể loại: Kinh dị Văn án Chiếc xe tang bốc mùi dừng lại ở cửa, tiếng bi va chạm từ trần nhà, có ai đó đi đi lại lại trong hành lang, và căn phòng bên cạnh dường như đang cắt một thứ gì đó. Khóa cửa phòng ngủ khẽ run lên, tiếng gõ trong phòng tắm, tiếng vòi nước được siết chặt nhưng nó vẫn tích tắc. Mơ hồ ở dưới gầm giường như có một quả bóng lăn xung quanh. Dấu chân nhiễm vết nước cứ tiếp tục nổi trên sàn nhà, và đang tiến lại gần hơn. Lúc ba giờ sáng, Trần Ca trốn bên cạnh máy sưởi nhiệt, trong tay vừa ấn điện thoại. "Chủ nhà! Đây chính là cái ông nói ban đêm có hơi náo nhiệt sao?" Link thảo luận - góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Truyện Dịch Của Hoa Mộc Du
Chương 1.1: Ngôi nhà kinh dị trên bờ vực sụp đỗ Bấm để xem "Ngôi nhà ma ám không đáng sợ như vậy là lần đầu tiên tôi nhìn thấy." "Đạo cụ nhìn quá giả, đi dạo một vòng, không chỉ không cảm thấy sợ, mà còn có chút muốn cười." "Người không sợ hãi những thứ cấu tạo từ vật chất." (Câu này trong quick trans dịch là chủ nghĩa duy vật không sợ hãi, mình hiểu nôm na là thứ cấu tạo từ vật chất, tức là có tồn tại) "Đã sớm nói với các người rằng không có ý nghĩa gì, còn không bằng ở lại trong kí túc xá chơi game, tôi đã nâng cấp tài khoản lên 80 rồi." Ở trước ngôi nhà kinh dị nằm phía tây ngoại ô của thành phố Cửu Giang, một vài học sinh cùng nhau ngồi chung xe đạp rời đi mà không có một chút luyến lưu nào. Thấy cảnh này, Trần Ca cầm tờ thông tin nói về ngôi nhà ma mà có chút bất đắc dĩ. Để dọa người là một việc làm cần có kĩ thuật, nhưng người hiện đại đã trải qua nhiều lễ rửa tội khác nhau trong phim kinh dị, yếu tố tâm lý trở nên cực mạnh. Bước vào ngôi nhà ma ám lúc này giống như bước vào sân sau nhà của chính họ. "Ông chủ!" Đằng sau có một giọng nữ trong trẻo truyền đến, Trần Ca quay đầu lại nhìn, bắt gặp là một "thây ma" với dáng người nhỏ nhắn, vòng một khá ngạo nghễ đang nỗi giận đùng đùng, từ bên trong nhà ma chạy ra. "Làm sao vậy, Tiểu Uyển." Cô gái gọi là Từ Uyển, là một trong những diễn viên tạm thời bên trong nhà ma. "Vừa rồi mấy đứa nhỏ khốn nạn kia, nghĩ chiếm lợi ích của tôi!" Cô nghiến hàm răng, tay nắm chặt thành quyền. Thực tế là đến tố cáo. "Quá đáng, bọn chúng thậm chí ngay cả thây ma cũng đều không buông tha." Là một ông chủ, Trần Ca tự nhiên sẽ giúp Tiểu Uyển nói chuyện: "Tôi sẽ đến tìm quản lí công việc phản ánh tình hình và điều chỉnh giám sát một chút." "Không cần phiền như vậy, tại thời điểm tôi phát giác đối phương có ý đồ đã đánh đòn phủ đầu, đánh cho chúng dừng lại." Từ Uyển lắc những vết máu trên góc bộ đồng phục y tá: "Đây không phải là hóa trang nha." "Chà, không vấn đề gì, con gái nên biết tự bảo vệ mình." Trên trán Trần Ca toát mồ hôi lạnh, nhìn thoáng qua hoàng hôn: "Hôm nay đến đây thôi, đoán chừng cũng không có khách du lịch, thông báo cho những người khác, nghỉ làm sớm." Sau khi hắn nói xong, cô gái hóa trang thây ma đứng trước mặt hắn không đi. "Còn gì nữa không?" "Ông chủ.." Từ Uyển muốn nói lại thôi, từ trong túi chậm rì rì lấy ra một xấp phong thư: "Đây là thư từ chức của Đào Minh cùng tiểu Ngụy, ngài đối xử với bọn họ không tệ, cho nên bọn họ không muốn ở trước mặt ngài nói chuyện này, cho nên liền nhờ tôi chuyển cho ngài. " Bọn họ muốn đi? "Trần Ca hơi sửng sốt, nhận lấy phong thư:" Người có hướng đi riêng, cô cũng sớm chút tan tầm đi. " " Được được, tôi đi tháo trang sức đã. " Đưa mắt nhìn cô gái thây ma nhỏ đáng yêu rời đi, Trần Ca lặng lẽ châm điếu thuốc. Sáu tháng trước, bố mẹ hắn biến mất một cách kỳ lạ, chỉ còn lại ngôi nhà kinh dị này. Để tiếp tục duy trì, Trần Ca đã bỏ công việc của mình và toàn tâm điều hành ngôi nhà ma ám, muốn làm mọi thứ tốt hơn. Thật không may, thời đại thay đổi quá nhanh, nhà ma bị cạnh tranh gay gắt, lại ít được quan tâm đến, vẫn tồn tại rất nhiều khuyết điểm. Cảnh tượng kinh dị tương tự, sau một lần nhìn qua, sẽ trở nên nhàm chán, và nếu" không ngừng thay đổi sẽ cần rất nhiều tiền. Bắt đầu từ mấy tuần trước, việc kinh doanh của nhà ma hoạt động không đủ, vé trong một ngày còn không đủ cho phí điện nước. "Tôi không biết có thể giữ cho nó tồn tại đến khi nào." Dập tắt khói thuốc, Trần Ca đang trở lại nhà ma, một người đàn ông trung niên mặc trang phục thiên đường thế kỉ mới xuất hiện. Nhìn thấy ông ta, Trần Ca như chuột nhìn thấy mèo, mau chóng đi nhanh hơn. "Giả bộ như nhìn không thấy sao?" Người đàn ông trung niên một phát bắt được bả vai Trần Ca. "Hôm nay chúng ta đem việc này nói rõ ràng, tiền điện nước và tiền thuê địa điểm cậu đã thiếu đến hai tháng. Bên trên hối thúc, làm cho tôi cảm thấy áp lực rất lớn. " Chú Xu, không phải tôi không trả, gần đây tài chính thật sự khó khăn, chú cho tôi thêm một tháng thời gian. " " Tháng trước cậu cũng đã nói như vậy. " " Tôi bảo đảm với chú, tháng này tuyệt đối là tháng cuối! "Trần Ca vỗ vỗ ngực, khuôn mặt thành khẩn. " Nghề nhà ma này hiện tại doanh thu kém, không hấp dẫn đến khách du lịch, tôi muốn nói cậu cũng khó có thể duy trì thêm được nữa. "Người đàn ông trung niên được gọi là chú Xu nhìn thấy phong thư trong tay Trần Ca, lực đạo trên tay từ từ giảm:" Cậu còn trẻ như vậy, làm chút gì đó tốt hơn, cần gì phải sống mệt mỏi như thế? " " Chú Xu, tôi biết chú muốn tốt cho tôi, nhưng việc kinh doanh nhà ma này đối với tôi có ý nghĩa riêng, đây như là tâm huyết bố mẹ để lại cho tôi. "Giọng Trần Ca trầm thấp, như là không muốn để nhiều người nghe thấy. Sự tình về cha mẹ Trần Ca, người đàn ông trung niên làm quản lý khu vui chơi im lặng, ông ta không có trả lời, qua vài giây đồng hồ khẽ thở dài, cũng hơi mềm lòng:" Tôi ít nhiều cũng hiểu được ý nghĩ của cậu, vậy được, tôi sẽ tận lực giúp cậu kéo dài thêm mấy tuần nữa. " " Cám ơn chú. " " Đừng cảm ơn tôi, cậu vẫn là trước tiên, đem vé vào nhà ma bán đi nhiều hơn chút. " Đưa tiễn quản lý khu vui chơi, Trần Ca trực tiếp vào bên trong nhà ma, bắt đầu lặp lại công việc mọi ngày, kiểm tra thiết bị tổn hại, gìn giữ đạo cụ, quét dọn vệ sinh. Huyết tương nhân tạo trong phòng sửa chữa gần như đã sử dụng hết, vì vậy chúng tôi phải mua một lô khác. Lối đi này nghiêng vào bên trong, có thể chặn lại điểm mù của khách du lịch tốt hơn. Con rối bị trầy xước, cần trang điểm lại. Chết! Còn đèn thủ công của tôi ở đâu, ai đã ăn cắp nó? Trong mắt người ngoài, hắn ông chủ của ngôi nhà kinh dị, và hắn cũng là một người trẻ đầy triển vọng để bắt đầu việc kinh doanh của bản thân. Thực tế nỗi buồn đằng sau việc đó cũng chỉ có mình hắn biết. Ngôi nhà ma là một loại tiêu thụ" kinh dị". Trong hoàn cảnh bên trong, cơ bắp và tinh thần của mọi người sẽ rất căng thẳng. Sau khi được ra ngoài sẽ giống như xoa bóp, phương thức này sẽ khiến người ta hài lòng trong thời gian ngắn. Đồng thời, nhà ma cũng chỉ là loại hình tiêu thụ một lần. Nhiều ngôi nhà ma trên thị trường áp dụng việc thay đổi phương pháp trong thành phố và liên tục hấp thụ cái mới. * * *
Chương 1.2: Ngôi nhà kinh dị trên bờ vực sụp đổ Bấm để xem Đồng thời nhà ma cũng chỉ là loại hình tiêu thụ một lần. Nhiều ngôi nhà ma trên thị trường áp dụng việc thay đổi phương pháp trong thành phố và liên tục hấp thụ cái mới, thu hút khách du lịch đến thăm. Nếu giống Trần Ca đặt ngôi nhà ma ám cố định ở một nơi, trừ khi nó có tiếng tăm đặc biệt lớn, có thể thu hút được mọi người đến đây, nếu không nó sẽ không thể tồn tại lâu dài. Hắn có thể chống đỡ một thời gian dài như vậy đã là một điều không dễ dàng. Sau khi kéo những con rối, Trần Ca bước vào phòng sửa chữa. Hắn học thiết kế và sản xuất đồ chơi ở trường đại học. Nhiều con rối và cơ quan trong ngôi nhà ma ám được hắn thiết kế. Quá trình sữa chữa rất phức tạp và nhàm chán, cần phải đem da con rối khâu lại, sơn thêm một lần nữa và làm nó cũ đi. "Cần thêm chút máu, tôi nhớ trên gác mái có hàng tồn kho." Ngôi nhà ma ám được chia thành ba tầng, tầng một và tầng hai được sử dụng để trang trí cảnh kinh dị, và tầng ba là phòng tiện ích. Cánh cửa gỗ bụi bặm được đẩy ra, và căn gác chứa đầy các loại thiết bị lỗi thời, hầu hết đều được giữ lại khi bố mẹ hắn điều hành ngôi nhà ma ám. Nhìn mọi thứ lại nhớ bố mẹ, vì vậy Trần Ca rất ít khi đến đây. "Nửa năm trôi qua." Nhìn những thiết bị quen thuộc, Trần Ca nhớ lại thời thơ ấu của mình. Vào thời điểm đó, họ điều hành một ngôi nhà ma ám di động. Bố mẹ đưa hắn đi khắp thành phố. Đôi khi, hai vợ chồng bận rộn, vì vậy họ đã ném Trần Ca vào hậu trường một mình, kèm theo nhiều đạo cụ ma khác nhau và được nuôi dưỡng từ khi còn nhỏ. Nó cũng dẫn đến sự can đảm của Trần ca. Dù sao khi các bạn cùng lứa đang chơi với các câu đố bảng chữ cái, hắn đã bắt đầu chạy khắp nơi với mô hình đầu người. "Đó là tất cả những kỷ niệm." Vô thức, Trần Ca đi đến chiếc hộp gỗ nơi cất giữ di vật của bố mẹ anh. Bên trong là một con rối xù xì và một chiếc điện thoại di động màu đen. Con rối là đồ chơi đầu tiên của Trần Ca khi anh còn nhỏ, nhưng anh không có ấn tượng gì với điện thoại di động. Hai vật này đã được cảnh sát tìm thấy trong một bệnh viện bỏ hoang ở ngoại ô. Về lý do tại sao bố mẹ của Trần Ca đến đó vào đêm khuya, không ai biết tại sao cả. "Cũng đã quá lâu rồi, các người đang ở đâu vậy?" Trần Ca nhặt con rối lên, nhéo nhéo mặt nó và khẽ thở dài: "Tôi vẫn đang tìm kiếm huyết tương nhân tạo, nếu tôi không thể sống sót trong ngôi nhà kinh dị ế ẩm này, có lẽ nó sẽ bị đóng cửa để chuyển nhượng." Trần Ca chỉ đang tự nói chuyện với chính mình, nhưng khi hắn nói về việc đóng cửa và chuyển nhượng thì điện thoại di động màu đen trong hộp gỗ đang không có động tĩnh gì thì bỗng nhiên màn hình nhấp nháy và phát ra ánh sáng lạnh mờ. "Tình huống này là gì? Công nghệ đen? Một hiện tượng siêu nhiên?" Nếu một người bỗng thấy sự thay đổi, nhịp tim có thể nhanh hơn, nhìn xung quanh, đổ mồ hôi trong lòng bàn tay, nói một cách tương đối thì phản ứng của Trần Ca rất trực tiếp. Hắn nhấc điện thoại lên, đặt trước mắt và bắt đầu xác nhận lần thứ hai. "Cái điện thoại di động này trước kia tôi đã thử đến một trăm lần đều không có mở được, tại sao hôm nay lại tự mình khởi động lại? Cái này được tìm thấy từ nơi bố mẹ tôi mất tích. Có phải vì họ biết rằng tôi bây giờ rất khó khăn, nên họ liên lạc với tôi?" Kiềm chế lại kích động trong lòng, Trần ca vuốt màn hình điện thoại, chỉ có một ứng dụng trên màn hình điện thoại và hình ảnh ngôi nhà ma ám được sử dụng làm biểu tượng. "Nó không giống như trong tưởng tượng của tôi, nhưng cái biểu tượng này khá quen thuộc, nó giống như cánh của ngôi nhà kinh dị của riêng tôi." Trần Ca cau mày và mở ứng dụng, và một dòng chữ bằng màu máu xuất hiện trên màn hình - bạn có tin rằng có ma trong thế giới này không? Trên thế giới này có ma hay không? Đây là một câu hỏi triết học về siêu hiện thực. Đối với một nhà khoa học như Trần Ca, câu hỏi này có độ khó rất cao. "Chắc là có.." Trần Ca đưa ra lựa chọn của mình, và sau vài giây mấychữ viết mới xuất hiện trên màn hình điện thoại. "Những gì bạn nghĩ là câu trả lời. Từ giờ phút này, bạn sẽ chính thức thay thế tôi làm chủ sở hữu mới của ngôi nhà ma ám. Tất nhiên, đây không phải là một điều đáng để ăn mừng. Trong giai đoạn cuối của hướng dẫn người mới, tôi muốn đưa nó cho bạn. Một lời khuyên, tự tử là hành vi hèn nhát nhất, xin hãy cố gắng sống sót!" "Lượng thông tin hơi lớn, nhưng làm thế nào để giọng nói thứ hai của người này có điểm giống với bố tôi?" Trần Ca một lần nữa mở ứng dụng ngôi nhà ma ám và một giao diện mới xuất hiện: Ngôi nhà kinh dị ở vùng ngoại ô phía Tây thành phố Cửu Giang. Tình trạng: Trên bờ vực thất bại. Khen ngợi: Không. Lượt truy cập hôm nay: 4. Số lượng khách trong tháng: Mười. Thành viên đội ma của tôi: Không. Thư viện chống đỡ của tôi: Không có. Mở khóa thành tích: Không có. Hiện trường cơ sở hiện tại: Đêm phục sinh cương thi (đạo cụ xấu, diễn viên xấu, không có câu chuyện và logic, không có chỉ số la hét), âm hôn (lúc còn sống không phải là một cặp vợ chồng, chết trong cùng một mộ, vợ ma đuổi theo linh hồn, kêu gào chỉ số nửa ngôi sao). Cảnh kinh dị có thể mở khóa: Trốn thoát nửa đêm (một bệnh nhân tâm thần nguy hiểm sống trong một tòa nhà chung cư đổ nát, anh ta đang cầm kéo và búa, lang thang ngoài cửa phòng bạn, la hét đạt chỉ số một ngôi sao), phòng bệnh thứ ba (Bệnh viện bỏ hoang này sẽ phát ra những âm thanh lạ vào đêm khuya, và bạn với tư cách là một phóng viên báo chí sẽ vào để kiểm tra, la hét đạt chỉ số ba sao), xe tang tuyệt vọng (phiên tòa mang xác chết đã đi trên đường, nếu bạn rời đi trong vòng một giờ, bạn sẽ bị bỏ lại trong xe mãi mãi, la hét đạt chỉ số hai sao). Nhiệm vụ hàng ngày: Hoàn thành các nhiệm vụ hàng ngày của ngôi nhà ma ám sẽ cho phần thưởng tương ứng và mở khóa nhiều cảnh kinh dị hơn. Điều kiện mở rộng ngôi nhà bị ám: Số lượng khách trong tháng vượt 100 trở lên, và tỷ lệ khen ngợi đạt hơn 60% (sau ba lần như vậy, ngôi nhà kinh dị sẽ được nâng cấp thành một mê cung run rẩy). Băng chuyền kinh dị (sự sợ hãi do khách du lịch trong ngôi nhà ma ám tạo ra có thể làm chuyển động bàn quay) : Sự sống và cái chết là do trời định, sự giàu do trời định, có những trái cây thiêng liêng làm tăng tuổi thọ và có những bóng ma dữ dội đầy thù hận! Các tính năng khác: Không được mở khóa. Hết chương 1..
Chương 2: Nhiệm vụ hàng ngày khác nhau Bấm để xem Ứng dụng trên điện thoại là biểu tượng cánh cửa của ngôi nhà ma ám, rất giống với biểu tượng trò chơi kinh doanh phổ biến trên thị trường, nhưng nó không phải là một nhà hàng, thủy cung, công viên thú cưng, mà là một ngôi nhà ma ám. Trần Ca nhìn chằm chằm vào màn hình, hắn không thể hiểu tại sao lại có một trò chơi nhỏ kỳ lạ như vậy trong điện thoại di động do bố mẹ hắn để lại. Hắn cẩn thận nhìn vào giao diện ứng dụng. Tất cả thông tin trong đó trùng khớp với ngôi nhà ma ám của hắn, bao gồm số lượt truy cập hàng ngày và cảnh các cơ sở trong ngôi nhà. Trò chơi này mang đến cho Trần Ca một cảm giác kỳ lạ, ngôi nhà ma ám được vận hành trong trò chơi này cũng giống như ngôi nhà ma ám trong thực tế của hắn. Giữa hai ngôi nhà đều tương tự nhau là đang trên bờ vực thất bại, đang gần như là đóng cửa, và cùng có quá nhiều điểm tương đồng. "Trò chơi này dựa trên ngôi nhà ma ám của tôi mà xây dựng phải không? Nếu tôi thay đổi ngôi nhà ma ám trong trò chơi, thì tôi có thể được lợi trong thực tế không?" Trần Ca tiếp tục nhìn xuống. Khung cảnh cơ sở hiện tại trong ngôi nhà kinh dị đã hoàn toàn xuống cấp. Đêm phục sinh cương thi là vô ích, và đã từng đăng báo, thậm chí gây ra một dự án âm hôn nhân giật gân. Nhưng nó chỉ được đánh giá nửa sao trong trò chơi mà thôi. "Ngay cả cảnh âm hôn cũng chỉ được đánh giá nửa sao. Tôi không thể tưởng tượng được mở khóa được cảnh kinh dị trong ứng dụng sẽ khủng khiếp như thế nào?" Hắn cố gắng nhấp mở thêm cảnh kinh dị. Sau khi chạm vào tùy chọn này, màn hình xuất hiện một dòng nói rằng tôi cần phải hoàn thành một số nhiệm vụ hàng ngày nhất định để đủ điều kiện mở khóa. "Dường như các nhiệm vụ hàng ngày là nền tảng của mọi thứ. Chỉ khi liên tục hoàn thành các nhiệm vụ hàng ngày, chúng ta mới có thể mở khóa những cảnh kinh dị. Nhiều cảnh kinh dị hơn có thể thu hút một lượng lớn khách du lịch đến thăm, tăng số lượng tour và chúng ta có thể mở rộng ngôi nhà ma ám, tăng địa điểm để tạo thành một khu vực nhộn nhịp." Trần Ca đã chơi nhiều trò chơi di động trong thời gian rảnh rỗi và hắn nhanh chóng nhận ra các quy tắc của trò chơi - việc hoàn thành các nhiệm vụ hàng ngày, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của toàn bộ ngôi nhà bị ma ám. Nhấp vào tác vụ hàng ngày, ba tùy chọn xuất hiện trên màn hình: Độ khó đơn giản: Ba yếu tố thiết kế nhà ma - câu chuyện, cảnh, cảm xúc, ngôi nhà ma ám không có câu chuyện sẽ không có linh hồn, xin hãy hoàn thiện câu chuyện hậu trường của hai cảnh kinh hoàng về đêm thây ma sống lại và cuộc hôn nhân ma. Độ khó bình thường: Trước nửa đêm, sửa chữa mô hình của con búp bê trong ngôi nhà kinh dị. Độ khó ác mộng: Tôi tin rằng bạn vẫn phải tự hỏi liệu có ma trên thế giới hay không? Hãy chơi một trò chơi nhỏ. Sự thật sẽ được biết ngay vào lúc bạn mở mắt ra. Nhiệm vụ hàng ngày được làm mới mỗi sáng và chỉ có thể nhận được một nhiệm vụ mỗi ngày, với độ khó khác nhau và phần thưởng khác nhau. (Chú ý! Nhiệm vụ cá nhân cực kỳ nguy hiểm, vui lòng chọn cẩn thận) Sau khi đọc các nhiệm vụ hàng ngày, Trần Ca hơi ngạc nhiên: "Các nhiệm vụ trong trò chơi thực sự cần mọi người hoàn thành trong thực tế. Điều này có gián tiếp giải thích rằng trò chơi này có thể ảnh hưởng đến thực tế không?" Để xác minh dự đoán trong lòng, hắn quyết định nhận một nhiệm vụ để thử. Các nhiệm vụ hàng ngày được phân loại theo độ khó. Chỉ có thể chọn một nhiệm vụ mỗi ngày. Nếu bạn muốn lợi ích cao hơn, phải chọn độ khó cao nhất. Nhưng những gợi ý về nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm đằng sau khiến Trần Ca có chút sợ hãi. "Thật khó để lựa chọn. Mô tả về nhiệm vụ độ khó ác mộng là rất mơ hồ. Thoạt nhìn, đó là một hố lớn. Nếu tôi bắt đầu với khó khăn thông thường, trước 12 giờ phải tu bổ lại tất cả mô hình thây ma là điều đáng lo lắng, nhưng cũng không phải không thể làm được." Trần Ca là một người rất quyết đoán. Hắn sẽ hành động ngay lập tức khi đưa ra quyết định. Không lãng phí thời gian, mang theo hộp dụng cụ và một thùng máu nhân tạo chưa mở, hắn ta bắt đầu kiểm tra đạo cụ thây ma trong toàn bộ ngôi nhà bị ma ám. Đêm tối, Trần Ca đi một mình trong ngôi nhà kinh dị lớn. Để tiết kiệm điện, hắn thậm chí không bật đèn hành lang. Hắn cầm đèn pin trên tay và kéo những thây ma cần bảo trì. Nếu cảnh này được nhìn thấy bởi một người ngoài cuộc không rõ nguyên nhân, tôi sợ rằng cũng sẽ trực tiếp sợ hãi đến báo cảnh sát. "Tôi kiệt sức, tôi không nghĩ cùng lúc nhiều thây ma như vậy có vấn đề, có vẻ như việc bảo trì trước đó không được thực hiện tốt!" Vào lúc 11: 45 tối, Chen Ge nhận được lời nhắc hoàn thành nhiệm vụ trên điện thoại di động của mình - "Bạn đã hoàn thành các nhiệm vụ hàng ngày với độ khó thông thường và tập trung vào các chi tiết để tạo ra một bầu không khí kinh dị hoàn hảo. Xin chúc mừng phần thưởng của bạn cho ca khúc nền tảng nhiệm vụ" Thứ sáu đen tối. " " Không phải "Thứ Sáu Đen" là một bài hát bị cấm ở nước ngoài sao? Có tin đồn rằng có nhiều ý nghĩ tự tử hơn và bản nhạc gốc đã biến mất từ lâu. "Trần Ca tìm thấy một thiết kế CD trong thư viện của điện thoại di động:" Làm sao cái này được xem như một phần thưởng, sẽ không phải là trò đùa gì chứ? " Hắn nhấn vào biểu tượng đĩa CD, và một giai điệu mà hắn chưa bao giờ nghe thấy vang trong tai. Âm thanh dường như được sinh ra trong bóng tối, cô đơn và thê lương. Trần Ca cảm thấy mọi thứ đang rời xa mình. Anh dường như chìm vào đáy đại dương, như thể đang đi trong một đường hầm vô tận. Vào cuối bài hát, lưng của Trần Ca ướt sũng. Hắn rất vui vì hắn đã không chọn chơi nó trong một vòng lặp. Nếu không, hắn thực sự không biết liệu hắn có thể thoát khỏi bài hát này không. " Thật vậy! Nó chính là phiên bản gốc! " Hoàn thành các nhiệm vụ trong trò chơi có thể nhận được phần thưởng trong thực tế, điều này khiến Trần Ca thấy một lối tắt có thể thay đổi hiện trạng của ngôi nhà kinh dị. Tắt nhạc và lưu cẩn thận. Sau khi xử lý mọi việc, Trần Ca đã vào phòng chờ của nhân viên. Nằm trên giường, hắn rất mệt, nhưng hắn không cảm thấy buồn ngủ. Những gì hắn trải qua ngày hôm nay, đối với bất kỳ người bình thường, cần thời gian để tiêu hóa. Vô thức, đã quá nửa đêm và Trần Ca vẫn ngây người nhìn lên trần nhà. " Tôi không thể ngủ được chút nào! "Hắn lại cầm chiếc điện thoại màu đen:" Đã quá nửa đêm rồi, các công việc hàng ngày có thể được làm mới không? " Nhấp vào phần mềm ứng dụng, cột các nhiệm vụ hàng ngày thực sự thay đổi. Độ khó đơn giản: Nếu bạn muốn cung cấp cho khách du lịch trải nghiệm rất đáng sợ, trước tiên hãy chú ý đến nhịp điệu của chuyến tham quan. Sự xuất hiện của các diễn viên và tổ chức quá sớm hoặc quá muộn sẽ dẫn đến mất hứng thú du lịch, vì vậy tôi khuyên bạn nên cài đặt máy dò âm thanh và theo dõi trong ngôi nhà ma ám, luôn kiểm soát sự tiến bộ của khách du lịch. Độ khó bình thường: Một người rất khó hỗ trợ. Một ngôi nhà ma ám tốt đòi hỏi một đội ngũ xuất sắc để vận hành. Tuyển dụng thêm nhân tài và họ sẽ giúp bạn vượt qua những khó khăn. Độ khó ác mộng: Tôi tin rằng bạn vẫn phải tự hỏi liệu có ma trên thế giới hay không? Hãy chơi một trò chơi nhỏ. Sự thật sẽ được biết vào lúc bạn mở mắt ra. Nhiệm vụ hàng ngày được làm mới mỗi sáng và chỉ có thể nhận được một nhiệm vụ mỗi ngày, với độ khó khác nhau và phần thưởng khác nhau. (Chú ý! Nhiệm vụ cá nhân cực kỳ nguy hiểm, vui lòng chọn cẩn thận) Ba nhiệm vụ hàng ngày mới xuất hiện đã khiến Trần Ca có phần vướng mắc. Nhiệm vụ đơn giản là cài đặt máy dò âm thanh và màn hình trong ngôi nhà ma ám. Nhiệm vụ này có thể được hoàn thành miễn là có tiền, nhưng thật khó chịu khi Trần Cabị hạn chế kinh phí và không đủ khả năng chi trả nhiều tiền như vậy. Các nhiệm vụ khó khăn bình thườn cũng rất không thân thiện với Trần Ca. Các nhân viên cũ đi cùng anh qua cơn mưa chỉ đề nghị từ chức ngày hôm qua. Hôm nay, anh sẽ tuyển người mới. Hãy cho tôi biết liệu chúng tôi có thể tuyển dụng họ không. Việc đào tạo mất rất nhiều thời gian và khi những người mới đến có thể ở một mình, ngôi nhà kinh dị được ước tính là lạnh. Không bao gồm các nhiệm vụ đơn giản và bình thường, Trần Ca tập trung sự chú ý của mình vào nhiệm vụ hàng ngày cuối cùng. " Độ khó càng cao, phần thưởng càng phong phú. Tôi có nên thử một nhiệm vụ cấp độ ác mộng không?" Hết chương 2.
Chương 3: Nhiệm vụ cấp ác mộng Bấm để xem "Ta biết ngươi vẫn còn tò mò trên thế gian rốt cục có quỷ hay không, hãy cùng chơi một trò chơi nhỏ đi, chân tướng sẽ hiện ra ngay lúc ngươi mở mắt." Tóm tắt về nhiệm vụ ác mộng vô cùng mơ hồ, căn bản không nói rõ nên làm gì, khiến người ta cảm thấy bí ẩn quỷ dị. "Xem trên giới thiệu nhiệm vụ, hẳn là muốn mình chơi trò chơi, nhưng chỉ chơi một cái trò chơi mà bị liệt vào độ khó ác mộng sao?" Vì phải hoàn thành nhiệm vụ bình thường, liên tục mấy giờ hắn chưa được nghỉ ngơi mới miễn cưỡng sửa chữa xong toàn bộ con rối. Lật qua lật lại điện thoại, Trần Ca càng xem càng tò mò: "Không thì thử một lần?" Ý nghĩ vừa xuất hiện tựa như dây leo không thể kiềm chế, từ từ lan tràn khắp đầu óc. "Phần thưởng cao nhất là của nhiệm vụ ác mộng, huống hồ lần reset hôm nay chỉ ra ba nhiệm vụ này, mình không tin mình có thể hoàn thành được nhiệm vụ đơn giản so với bình thường, chi bằng thử cược một lần." Không sống nổi qua mùa ế khách, nhà ma chỉ có thể đóng cửa chuyển nhượng, trong lòng Trần Ca biết rõ tình cảnh hiện tại, vất vả lắm mới tìm ra con đường cải tiến, hắn sẽ không lãng phí bất kỳ cơ hội nào. "Quyết định vậy đi, dù sao sớm muộn cũng phải xem nhiệm vụ ác mộng đó cái gì." Ngồi dậy trên giường, Trần Ca chạm vào nhiệm vụ cuối cùng. "Chắc chắn việc nhận nhiệm vụ hàng ngày độ khó cao? Sau khi nhận nhiệm vụ, có khả năng xảy ra tình huống bất ngờ." "Chắc chắn." Màn hình điện thoại loé sáng, chi tiết về nhiệm vụ nổi lên. "Muốn nhìn thấy một thế giới khác, cần có dũng khí hơn người, vận khí khác người, cùng mộtít trợ giúp. Trò chơi sau đây tên là Trong gương có ngươi: Rạng sáng 2 giờ 4 phút một mình vào phòng tắm, khóa cửa, tắt đèn, mặt nhìn gương, ở giữa ngươi và gương đốt một ngọn nến. Sau đó nhắm mắt, tập trung tinh thần, chậm rãi nhẩm tên của mình." "Trong bóng tối chuyện gì cũng có thể xảy ra, có lẽ trong gương ngươi sẽ thấy được gương mặt của người xa lạ nào đó, hoặc ở góc khuất nào sẽ xuất hiện một cặp mắt đỏ tươi tình mò, có lẽ từ vách tường cùng khe cửa sẽ chảy ra máu tươi, việc ngươi cần làm là đứng yên tại chỗ, không cử động phía trước gương." "Nửa giờ sau nhiệm vụ phán định thành công, điều kiện trên hết là, không cần biết trong khi thực hiện phát sinh sự cố gì, tuyệt đối không được mở mắt." Xem hết phần giới thiệu nhiệm vụ, Trần Ca phát run: "Chẳng lẽ là có một thế giới người thường không thấy được thật sao?" Còn lâu mới đến 2 giờ 4 phút, hắn cũng không vội đi thực hiện, lên mạng tra cứu thông tin liên quan tới loại trò chơi này. Không lâu sau Trần Ca tìm được một chút thông tin, có người sau khi chơi trò này bị vận rủi quấn thân, diễn tả không quá chi tiết, có mấy người bị huỷ mặt, thậm chí mất tích ngay trong nhà mình, nghi ngờ là do bị kéo vào thế giới bên kia. "Mỗi chuyện đều nói rất thật, rất kỹ càng giống chuyện ma." Trần Ca càng xem càng thấy tò mò, bản thân hắn là ông chủ nhà ma, mỗi ngày chỉ nghĩ xem làm sao dọa người khác sợ, làm sao làm cho khách tham quan sợ hãi trong phạm vi an toàn của nhà ma. Nhìn qua giới thiệu trò chơi, hắn có linh cảm cánh cửa thế giới khác đang mở ra. "Nửa đêm một mình trong nhà ma chơi gọi hồn, công nhận là vô cùng phấn khích!" Hắn kiểm tra pin điện thoại, cảm thấy thời khắc lịch sử này nên được quay video lại. "Chút nữa mình muốn thu lại toàn bộ quá trình, nếu quả thật kinh dị đến mức đó, có lẽ nhà ma nên mở thêm hạng mục kinh doanh mới." Hắn lục tìm nến cùng bật lửa, chờ đến rạng sáng hai giờ, cầm đồ vật mới chuẩn bị xong đến nhà vệ sinh ở tầng một nhà ma. Sở dĩ vì sao lại chọn nhà vệ sinh lầu một để chơi, Trần Ca đã nghĩ rất kỹ, lỡ đâu trong lúc chơi thực sự có cái gì kinh khủng xuất hiện, hắn cũng có thể leo cửa sổ trốn đi. Nhà ma vào đêm khuya đặc biệt tĩnh mịch, người trẻ tuổi vì tiết kiệm điện mà cả mạng cũng không cần nào đó, cầm nến cùng đèn pin, tiến vào nhà vệ sinh nhỏ hẹp chật chội khóa lại không chút do dự. "Không gian tối và kín có thể dẫn phát nỗi sợ trong nội tâm con người, nhà vệ sinh lại là nơi nhiều âm khí nhất trong tòa nhà, gương, cửa, bồn nước mấy thứ này thoạt nhìn bình thường nhưng lại là thứ dễ gây cho người khác tâm lý ám chỉ nhất trong số các vật dụng sinh hoạt. Người thiết kế trò chơi này rất thông minh, hắn nắm chắc nỗi sợ sâu trong nội tâm con người, lợi dụng hoàn cảnh đơn giản nhất, tạo ra sự kinh dị ấn tượng sâu nhất." Trần Ca đối với mấy thứ kinh dị có loại nhận thức khác biệt với người thường, vừa phân tích vừa học tập. "Chân chính sợ hãi không cần dùng đạo cụ đắt đỏ, chỉ cần phóng đại nỗi bất an sâu trong nội tâm con người, họ sẽ bị ta đánh bại." Trần Ca hít sâu, mở chức năng quay video trên điện thoại, nói với màn hình: "Tôi không biết trò chơi này sẽ gây ra hậu quả gì, nếu như xuất hiện sự cố ngoài ý muốn, xin người nhặt được chiếc di động này chú ý, hãy giữ gìn tốt đoạn video này, nó chính là một chiếc chìa khóa, chìa khóa mở ra thế giới khác. Nói xong, Trần Ca dựa điện thoại bên bồn rửa tay, từ góc độ này có thể vừa vặn quay được Trần Ca cùng tấm gương đối diện hắn. " 2 giờ 03, còn 1 phút. " Chờ đợi cái chết so với trực tiếp chết đi càng đáng sợ hơn, nhà vệ sinh vô cùng yên tĩnh, bất kì âm thanh gió thổi cỏ lay nào đều bị phóng đại, theo thời gian dần trôi, nhịp tim của Trần Ca cũng ngày càng nhanh. Nhìn thời gian trên màn hình điện thoại, ngay khi điểm bốn phút, hắn tắt đèn pin, thắp nến, đặt nến ngăn giữa người và gương. Ánh lửa chập chờn trở thành nguồn sáng duy nhất trong đêm, đứng giữa tấm gương và hiện thực, giống như ngọn đèn dẫn hồn, muốn dẫn thứ gì đó trong gương ra ngoài. Trần Ca nhìn thoáng qua bản thân trong gương, cảm thấy hơi quái dị:" Bắt đầu trò chơi rồi sao? " Hắn từ từ cúi đầu xuống, nhắm hai mắt lại, chậm rãi nhẩm tên của mình: " Trần Ca, Trần Ca, Trần Ca.. " Tự nhẩm tên của mình không ngừng, sẽ từ từ xuất hiện một cảm giác xa lạ đối với hai chữ đó, giống như viết đi viết lại mấy chữ Hán, viết đến cuối cùng, ngay cả mình còn không nhận ra các chữ này đều giống nhau. Để tránh trường hợp này xuất hiện, Trần Ca mỗi lần nhẩm xong tên mình đều sẽ đếm thầm ba giây, hắn làm như thế cũng là để tính toán thời gian. Dù sao, để nhiệm vụ thành công thì điều kiện tiên quyết chính là trong vòng nửa giờ bất kể chuyện gì xảy ra cũng không được mở mắt. " Hơn hai giờ sáng, một mình ở trong nhà ma nhắm hai mắt đứng trước gương chơi trò chơi. Nếu không phải mình tự thân trải nghiệm, mình nhất định sẽ không bao giờ tin có người rảnh như vậy. "Trần Ca yên lặng nhẩm tên mình, cố gắng kiềm chế không nghĩ linh tinh. " Cái trò chơi này toàn dùng tâm lý ám chỉ, chỗ khó nhất không phải là những câu chuyện ma quái, mà phải kiềm chế chính mình. Chỉ cần không mở mắt thì sẽ không gặp nguy hiểm." Nói thì dễ mà làm mới khó, sau mười phút đầu tiên, sự cố ngoài ý muốn, xuất hiện rồi.