Đêm Tác giả: Tân Sinh Đêm dịu dàng Gió nhẹ nhàng nâng gót hồng bay nhảy Trăng nhoẻn miệng cười e ấp giữa song mây Em dịu dàng mở rộng vòng tay Xua tan bộn bề sau một ngày mệt nhọc. Đêm nồng nàn Hoa sữa trốn tìm trong những vầng xanh ngắt Gửi yêu thương theo con gió vơi đầy Anh nồng nàn giữ chặt một bờ vai Đem hơi ấm vỗ về sau gánh gồng bươn chải. Đêm hững hờ Cửa lỏng then trùng treo một mảnh trăng suông Khắc khoải dế kêu một mình lạc lõng Chẳng lối chặn tường che ngỡ đồng sàng dị mộng Phía cuối đêm heo hắt đón nhau về. Đêm điên cuồng Sấm sét rạch ngang trời, mưa gầm gào khát vọng Mắt anh say ngây ngất má em hồng Chẳng hẹn bao giờ mà cửa khép rèm buông.. Đêm Đã bao đêm dịu dàng anh nhỉ Mà đêm nồng nàn ngỡ còn nhiều hơn thế Đêm hững hờ chưa đến lại vội đi Mà đêm điên cuồng say mãi khúc tình si. (Ngày bộn bề, vợ chồng mỗi đứa một đường bươn chải. Tối về chờ bốn cái bóng đèn đi ngủ, Thế là Đêm, anh nhỉ)
Ngược dòng Tác giả: Tân Sinh Anh hãy đi cùng em về thành cổ Thắp một nén nhang cho một mối duyên sầu Bên chiếc áo lông một bức tượng không đầu Con trai nhỏ ngủ yên trong giếng ngọc. Anh có nghe tiếng Mỵ Châu đang khóc? Phận làm con chữ hiếu chưa tròn Phận bề tôi không trọn tiếng tôi trung Duyên chồng vợ muôn đời dang dở. Trọng Thủy ơi, bao giờ thôi trăn trở? Chữ hiếu trung chàng đã vẹn tròn Đem nghĩa tình gửi lại giếng trong Có gột sạch máu hồng trong sắc ngọc Sao anh lại rưng rưng nước mắt Tại khói hương hay tại mối duyên buồn? Em có khóc đâu. Em sẽ lại bình thường Và cuộc sống trở về với quy luật Lần đầu tiên cũng là lần duy nhất Em cùng anh đi ngược một con đường Ở ngã tư kia cuộc sống lại xuôi dòng...