ĐÊM KHUYA Đêm khuya ai nảy tiếng đàn Mênh mông niềm nhớ miên man nỗi chờ Điệu thanh âm họa cung tơ Phím thương bỏ nhịp nốt mơ buông mành. Đêm khuya dưới ánh trăng thanh Bóng ai cởi áo treo cành hoa sen Mát trong hồ nước ai đem Ngọc ngà thả xuống dòng êm khỏa trần Đêm khuya ngồi họa hình xuân Bông hồng bạch cánh trắng ngần đợi mưa Bút lông chấm mực nhẹ đưa Thả xanh bãi cỏ non xưa bên hồ Chu Long