Hoàng Hôn Mặt trời hạ xuống đỉnh Tiên Sơn Đời lên lại xuống cháy căm hờn Loé ánh hào quang rồi lại tắt Lại về một cõi đỉnh Tiên Sơn Chiều Tà Thị Nại đầm loang máu chiều tà Điệp trùng lấp lánh ngỡ xa hoa Thẳm sâu, lạnh lẽo bồi con sóng Thị Nại đầm, tâm chóng rời xa. Đầu Đêm Trăng về trăng ngắm bãi Nữ Hoàng Sao về sao nhớ bãi bờ hoang Là ai nỡ gây nên vết xước? Nhớ thương nhan sắc bãi Nữ Hoàng. Giữa Đêm Sương đêm quay xoáy đồi Thi Sĩ Hồn Hàn quanh quẩn nỗi sầu bi Hồn cùng với ta say chút rượu Đồi Thi Sĩ nhớ người ra đi. Bình Minh Một tia le lói đất Qui Nhơn Ngày mới sóng lên ánh nắng vờn Một tia nắng nhiệt trong tâm bão Cần gì hơn cho đất Qui Nhơn?