Đêm Cháy Khi màn đêm nuốt lấy em và anh Hai con tim coi tình yêu là tất cả Khi lý trí bị đẩy đến phương xa Chẳng nghĩ đúng sai hai thân hình trần trụi Lao vào nhau lửa nồng chẳng tàn lụi Cháy hết mình dạt dào trong cảm xúc Say men tình thì thào trong đôi lúc Người dũng mãnh, kẻ yêu kiều, hòa vào nhau Những con người chưa biết nghĩ trước sau Phút thăng hoa chẳng ai còn suy tính Mặc ánh sáng gõ cửa lúc bình minh Tựa vào nhau, lửa cháy lại thêm nồng. Vong Ưu