Đề thi thử 3 ngữ văn 2021 bộ gdđt

Thảo luận trong 'Học Online' bắt đầu bởi Thanh Trắc Nguyễn Văn, 20 Tháng sáu 2021.


  1. ĐỀ ÔN TẬP 3

    I. Đọc – hiểu (3,0 điểm)

    Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu


    Hãy đứng lên từ nơi em vấp ngã
    Biết ăn năn và sửa đổi sai lầm
    Cuộc đời sẽ không tuyệt đường ai cả
    Em nhớ rằng hạnh phúc đến từ tâm..




    Mình sức trẻ nên nề chi gian khổ
    Phàm là người ai chẳng muốn thảnh thơi..
    Đời tuy rộng nhưng đời không có chỗ
    Cho những người sống chỉ biết ham chơi..




    Em thấy đấy, cây tìm nguồn lòng đất
    Loài chim muông cũng lặng lội kiếm mồi
    Mình cao thượng mình coi thường vật chất
    Nhưng không tiền thì chết đói..vậy thôi !!!


    (thobuon.net/hay-dung-len-tu-noi-em-vap-nga.html)

    Câu 1: Văn bản được viết theo thể thơ nào ?

    Câu 2: Hãy chỉ ra hai câu thơ trong bài có nội dung khuyên nhủ.

    Câu 3: Những dòng thơ sau đây giúp anh(chị) hiểu như thế nào về ý tưởng của tác giả ?

    Cuộc đời sẽ không tuyệt đường ai cả
    Em nhớ rằng hạnh phúc đến từ tâm..


    Câu 4: Anh (chị) có đồng tình với quan điểm của người viết trong hai câu thơ:

    Mình cao thượng mình coi thường vật chất
    Nhưng không tiền thì chết đói..vậy thôi !!!


    II. Làm văn (7,0 điểm)

    Câu 1 :(2,0 điểm)

    Dựa vào văn bản phần Đọc hiểu, anh (chị) hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày những suy nghĩ về sự cần thiết của việc đứng lên từ nơi vấp ngã.

    Câu 2 :(5,0 điểm)

    Trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ, nhà văn Tô Hoài viết:

    Ở lâu trong cái khổ, Mị quen khổ rồi. Bây giờ thì Mị tưởng mình cũng là con trâu, mình cũng là con ngựa,(...).Con ngựa, con trâu làm còn có lúc, đêm nó còn được đứng gãi chân, đứng nhai cỏ, đàn bà con gái nhà này thì vùi vào việc làm cả đêm cả ngày

    Mỗi ngày Mị càng không nói, lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa. Ở cái buồng Mị nằm, kín mít, có một cái cửa sổ một lỗ vuông bằng bàn tay. Lúc nào trông ra cũng chỉ thấy trăng trắng, không biết là sương hay là nắng, Mị nghĩ rằng mình cứ chỉ ngồi trong cái lỗ vuông ấy mà trông ra, đến bao giờ chết thì thôi.

    Ở một đoạn khác, nhà văn lại viết:

    Mị đứng lặng trong bóng tối.

    Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm. Nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy, chạy xuống tới lưng dốc, Mị nói, thở trong hơi gió thốc lạnh buốt:

    - A Phủ cho tôi đi.

    A Phủ chưa kịp hỏi, Mị lại nói:

    - Ở đây thì chết mất.

    A Phủ chợt hiểu.

    Người đàn bà chê chồng đó vừa cứu sống mình.

    A Phủ nói: "Đi với tôi". Và hai người lẳng lặng đỡ nhau lao chạy xuống dốc núi.

    (Vợ chồng A Phủ - Tô Hoài, Ngữ Văn 12, tập 2)

    Cảm nhận nhân vật Mị trong hai đoạn trích trên. Từ đó, anh/chị hãy rút ra tư tưởng nhân đạo mới mẻ, tiến bộ của Tô Hoài.
     
    Admin, Thùy Minh, Tiên Nhi1 người nữa thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...