[Bài Thơ] Đánh Vợ - Sở Lưu Hương

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Tài Phạm, 22 Tháng tám 2018.

  1. Tài Phạm 15 tuổi

    Bài viết:
    365
    Đánh Vợ

    Tác giả: Sở Lưu Hương

    Chớ nên có vội đánh người

    Thị phi nhân thế lắm lời dèm pha

    Cô ấy, mẹ của con ta

    Chứ đâu phải vợ người ta đâu mà

    Trải bao năm tháng thiết tha

    Hai bên tìm hiểu mới là kết hôn

    Hi sinh mơ ước vùi chôn

    Lấy chồng vất vã còn hơn ở nhà

    Nhưng nào có dám kêu ca

    12 bến nước đàn bà chịu thôi

    Ngày tháng không chút thảnh thơi

    Chỉ thấy cặm cụi khắp nơi trong nhà

    Thương chồng vất vả bôn ba

    Tự nhủ phải đảm để mà chăm con

    Ngờ đâu vẫn bị ăn đòn

    Bị chồng đánh đập ôm con khóc òa

    Vẫn còn những kẻ bê tha

    Ra tay đánh vợ như là ác nhân

    Uổng bao năm tháng tảo tần

    Uyên ương thắm thiết ái ân mặn nồng

    Tôi khuyên tất cả đàn ông

    Đừng đánh vợ chỉ cành hồng mà thôi

    Có vợ là sướng lắm rồi

    Hãy giữ hạnh phúc ở nơi gia đình

    Đừng để con cái học mình

    Tương lai nó lại như mình ngày xưa

    Đừng để ngày tháng nắng mưa

    Tương lai lẻ bóng vẫn chưa muộn màng

    Hãy yêu quý lấy các nàng

    Người chung chăn gối đảm đang của mình

    Béo, gầy, cao, thấp, xấu, xinh

    Chỉ cần chung thủy với mình mà thôi

    Hãy nghe tôi nhé bạn ơi!

    Hạnh phúc là thế ở nơi chính mình

    Mong ai cũng đủ thông minh

    Để đừng đánh mất nghĩa tình vợ con

    Nguồn: Sưu Tầm​
     
    Rùa Siêu Tốc thích bài này.
    Last edited by a moderator: 21 Tháng chín 2018
  2. Đăng ký Binance
  3. Tài Phạm 15 tuổi

    Bài viết:
    365
    #2

    Đừng vì áp lực đồng tiền

    Mà ra tay đánh vợ hiền con ngoan

    Đừng vì hai chữ giàu sang

    Mà theo vòng xoáy trái ngang cuộc đời




    Đừng nên nói nặng một lời

    Với người phụ nữ trọn đời mình yêu

    Cuộc sống gian khổ bao nhiêu

    Thì càng hiểu được tình yêu thế nào




    Làm ăn nhỡ có làm sao

    Liệu có giúp đỡ của bao bạn bè

    Hay là lúc chết cận kề

    Chỉ còn người vợ vỗ về cảm thông




    Đã là một gã đàn ông

    Chửi nhau với vợ là không tốt rồi

    Bao năm cơm vẫn một nồi

    Hồng,vàng,xanh vẫn thường ngồi bên nhau




    Đừng vì đôi chút khổ đau

    Mà vô tâm cướp của nhau nụ cười

    Đời không ai được điểm mười

    Xin đừng hành động như người lưu manh




    Đánh vợ như gã sở khanh

    Gia đình hạnh phúc biến thành đau thương

    Mái nhà tổ ấm uyên ương

    Bỗng dưng đổ vỡ ra phường ly hôn.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...