Tạm xa một tuần thôi anh nhé! Thử có nhớ thương hay mong chờ Trời đang trở gió mặc ấm nhé! Ghé thăm vài nhà đừng có nhậu Cậu Gì Cô Bác mừng chúc tụng Cũng nhớ vợ nhà đừng bê tha Đừng ngắm người ta khi vắng vợ Lỡ kết duyên rồi đừng xa hoa Hãy gọi về nhà khi đêm đến. * * * Đà lạt nắng nhiều lạnh cũng nhiều Chiều chiều êm ả cơn gió lạnh Cành hoa xanh thắm khắp mọi nhà Đừng dại mà ngắm sẽ bị ghiền. * * * Đã nói bao lần đừng có đi Vẫn cứ lì lì đi cho được Ở nhà tui nhớ biết làm sao Không lẽ đâm đầu gọi điện mãi Ngại lắm chồng ơi. Ơi chồng già! * * * Dặn dò thì la sao nói lắm Không lẽ ngậm không chẳng có đành Thôi thì mặc kệ danh "Thánh nói" Dỗi hờn cũng mặc cứ nói thôi Chứ mai đi rồi nói cùng ai. * * * Chưa ra khỏi nhà đã thấy vắng Không biết đi rồi sẽ thấy sao? Đau đầu, đau tai, tim cũng nhói Dối lòng tuần lễ có là bao. Hết.