Huyền Ảo Con Thỏ Muốn Ăn Cỏ Gần Hang - Mây Mùa Đông

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Mây Mùa Đông, 13 Tháng chín 2020.

  1. Mây Mùa Đông

    Bài viết:
    6
    Tác phẩm: CON THỎ MUỐN ĂN CỎ GẦN HANG

    Tác giả: Tuệ Vân

    Thể loại: Hài hước, huyền ảo

    Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm sáng tác của Mây Mùa Đông

    [​IMG]

    Văn án: Một câu chuyện hài hước về chú thỏ và bụi cỏ nhỏ gần hang. Thỏ ngày ngày mong chờ cỏ mau mau lớn nhanh để ăn. Còn cỏ, cô nàng vẫn ngây thơ không hề hay biết, anh thỏ của cô đang thèm thuồng cô đến chừng nào.

    Chuyện đọc chỉ để giải trí, không logic, không khoa học

    Lần đầu viết chuyện, mong mọi người góp ý nhẹ nhàng ạ
     
    Tiên NhiPhan Kim Tiên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng chín 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Mây Mùa Đông

    Bài viết:
    6
    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở một nơi xa xa phía tây thôn xóm nhỏ, có một dãy núi tên là núi Thanh Sơn. Trong núi có rất nhiều quả núi to nhỏ khác nhau. Ở một gò núi nhỏ của dãy núi có một hang động sạch sẽ, sáng sủa.

    Ngoài cửa động hoa mọc rải rác khắp nơi, cỏ xanh mơn mởn từng bụi, từng bụi. Gió vi vu thổi, cỏ cây đong đưa từng nhịp, từng nhịp. Khung cảnh bình yên đến lạ. Ánh nắng chan hòa của buổi sáng mai xuyên qua kẽ lá chiếu xuống cửa động cũng chiếu lên khuân mặt tươi cười rực rỡ của chàng thiếu niên đang nhẹ nhàng, tiêu sái từ trong động bươc ra. Thiếu niên dạo bước đến bên bụi cỏ nhỏ gần hang nhất, đôi mắt thiếu niên sáng rực, ánh lên vẻ thèm thuồng nhưng vẫn cố nhịn xuống và nói:


    - Tiểu cỏ, hôm nay nhìn em vui vẻ vậy?

    - Hihi, hôm nay gió thổi thật dễ chịu a. Anh Thỏ ơi, anh đi đâu sơm vậy ạ? -Tiếng trả lời thanh thúy từ bụi cỏ phát ra (bạn không đoc nhầm đâu ạ và tôi cũng không viết nhầm đâu, nhân vật chính của chúng ta chính là bụi Cỏ nhỏ và chú Thỏ đó)


    Đôi măt thiếu niên càng trở nên sáng rực hơn khi nghe thấy giọng nói của Cỏ nhỏ: "A giọng cỏ cỏ thật dễ nghe mà"

    - Hôm nay đẹp trời, anh ra ngoài tản bộ nha

    - Ai da, anh Thỏ thật thảnh thơi nha. Anh không đi tìm thức ăn sao ạ?

    - Có chứ, chỉ là tý nữa anh mới đi

    Chú Thỏ chớp chớp đôi mắt to tròn đen láy của mình nói với Cỏ nhỏ:

    - Cỏ Cỏ này, hôm qua ra ngoài anh vô tình đạp phải hòn đá kênh bị ngã xuống nên chân anh bị thương.. mất.. rồi..

    Chú thỏ chưa kịp nói xong, Cỏ nhỏ đã lên tiếng đầy vẻ lo lắng:

    - Ôi, anh Thỏ có đau lắm không ạ? , Anh đã băng bó chưa ạ? A thỏ đừng để bị nhiễm trùng nha

    - Cảm ơn Cỏ Cỏ nha, chỉ là vết thương nhỏ thôi. Anh đã băng bó rồi. - Cậu trả lời, lại bày ra vẻ mặt khó xử - chỉ là anh đang đói nhưng lười đi ra ngoài kiếm ăn quá.

    - Vậy phải làm sao bây giờ a? - Cỏ nhỏ nghiêng đầu hỏi.

    Đôi mắt Thỏ ta loé lên

    - Cỏ cỏ em thật thơm nha, chắc ăn thật ngon, hay là Cỏ cho anh cắn một miếng nhé? Ực - Tiếng nuốt nước bọt của Thỏ ta vang lên

    Nghe tiếng nuốt nước bọt của chú Thỏ, sự hoảng sợ hiện lên trong đôi mắt cỏ nhỏ, cô nghĩ: "Huhu, anh Thỏ sao lại muốn ăn mình nha"

    Bèn khắc chế hoảng sợ có nới với cậu:

    - Hic hic, không được, không được. Anh Thỏ ơi, em còn nhỏ, em ăn không ngon đâu.. huhuhu

    - Hắc hắc hắc. -Thỏ ta thấy Cỏ nhỏ mếu máo càng cười khoái trá. - được rồi, anh đùa em thôi, hôm nay không ăn em.

    Cỏ nhỏ nhẹ hỏi:

    - Thật không ạ?

    - Đương nhiên rồi em có thấy anh nói dối bao giờ không? - Thỏ ta đáp lời

    Cỏ nhỏ sợ sệt lắc lắc đầu. Cậu cười hì hì đưa tay lên vuốt ve đầu cô nàng:

    - Ngoan

    Nói xong cậu quay người đi tìm thức ăn, vừa đi còn vừa lẩm bẩm.

    - Ài. Khi nào cỏ cỏ mới lớn lên đây, thật muốn một ngụm cắn cỏ cỏ vào bụng mà

    Cỏ nhỏ ở phia sau nghe được loáng thoáng, càng sợ hãi thêm, đôi mắt vẫn còn đọng nước mắt mở càng to, nhìn kỹ bóng dang màu trắng linh hoạt chạy ngày càng xa kia nghĩ vu vơ: "Ơ, không phải anh Thỏ bi đau chân sao?"

    Cô nàng Cỏ Cỏ à, sao cô còn có thể nghĩ mấy vấn đề này chứ. Chuyện quan trọng không phải là nhanh nhanh chuyển nhà đi sao, ngươi ta cũng đã muốn ăn cô luôn rồi đó.

    Còn có, Thỏ nha, chẳng phải lông cậu màu trắng sao? Sao câu lại đen quá vậy
     
    Tiên NhiPhan Kim Tiên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng chín 2020
  4. Mây Mùa Đông

    Bài viết:
    6
    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngày lại qua ngày, cỏ nhỏ vẫn là cỏ nhỏ, thỏ ta vẫn là thỏ ta. Có thể cỏ nhỏ đã cao lên mấy cm hay là xanh non thêm một chút hoặc là thỏ ta lại lớn thêm một chút, khao khát muốn ăn cỏ nhỏ lại nhiều thêm một tý.

    Phóng mắt ra xa, quanh khu vực cửa hang đã bớt đi mấy bụi hoa xinh đẹp vì bi thỏ ta dẫm lên hoa của nó không thương tiếc nên nó đã chuyển nhà đi đến nơi an toàn hơn. Haizz thỏ ta thật không biết thương hoa tiếc ngọc mà. Vài bụi cỏ xanh tươi cũng không thây đâu bởi vì chúng đã bị thỏ ta ăn mất với lý do rất ư là chính đáng

    - Chúng thật đáng ghét lại nhiều sâu nữa, sâu sẽ bò vào hang và leo lên cỏ cỏ, nên anh phải ăn chúng. Anh còn không thích ăn chung đâu.

    Thỏ ta nói với vẻ bất đắc dĩ xong, lại còn bĩu môi rồi bảo với cỏ nhỏ

    - Ăn còn chẳng ngon miệng gì cả

    Chúng cỏ gào thét: Không ngon sao còn ăn chúng tôi chứ, mau nhả ra, nhả ra. Hừ hừ

    Dúng là được lợi con khoe mẽ mà.

    Hôm nay thỏ ta vẫn ra khỏi hang như mọi ngày, vẫn đi đến bên cỏ nhỏ như mọi khi, gió vẫn thổi cỏ vẫn lay. Mây vẫn bay và bầu trời vẫn xanh.

    Cỏ nhỏ thấy thỏ đang đi tới, vui vẻ vẫy tay chào:

    - Anh thỏ, chào buổi chưa a

    - Cỏ cỏ, chào buổi chưa nha

    - Anh thỏ ơi, anh không ngủ chưa sao ạ?

    - Không á, anh ra nói chuyện với em nha

    - Thật ạ?

    - Ừm..

    - A a, anh Thỏ anh Thỏ. - Cỏ nhỏ la toáng lên, giọng nói có điểm vội vã, chú Thỏ đang nói chuyện cũng giật bắn mình

    - Cỏ Cỏ, sao vậy? Em bị kiến cắn hay sâu cắn à. Chúng ở đâu để anh đập chết chúng, hừ, dám động vào cỏ cỏ của thỏ đại vương ta sao. - Thỏ ta vừa hỏi vừa nhìn quanh Cỏ nhỏ.

    Cỏ nhỏ lắc đầu bảo

    - Không phải ạ. Không có bị cắn ạ. - Rồi Cỏ lại cười tươi rói

    - Hì hì, ái chà hẳn Thỏ đại vương cơ, thật là oai phong đó nha anh Thỏ

    - He he. - Thỏ ta vươn tay gãi đầu cười cười đầy ngại ngùng

    Cỏ nhỏ gương mặt bát quái hỏi

    - Anh Thỏ, anh biết tin gì chưa?

    - Tin gì nha?

    - Chính là vợ chồng nhà Sóc ở bên kia sườn núi vừa li hôn nha. Nghe chị chích choè bảo là anh sóc ngoại tình nên chị sóc đòi li hôn á. Chị Sóc thật đáng thương, sao anh Sóc có thể làm thế được chứ, Bỏ vợ con để đi với người tình. Hừ thật khốn nạn, chị Chích Chèo bảo chị Sóc thật buồn, còn khóc suốt. 2 anh em Sóc còn đòi bố nha.. hàizz. Anh Sóc thật không xứng làm chồng, làm bố a. Không biết nhà họ làm sao đây? - Cỏ nhỏ cảm thán.

    - Đúng vậy, đúng là không đáng mặt đàn ông mà. Hư. Cỏ cỏ, anh sẽ không bao giờ như vậy đâu - nói rồi còn tự mình gật đầu cái 'rụp ' ra chiều khẳng định

    - Vâng ạ, em tin anh thỏ

    - À, anh Thỏ này, hôm qua Sâu Xanh cùng bạn trai cãi nhau á, thât ầm ĩ làm em không ngủ đươc nha.

    - Thật sao, nếu không em vào hang của anh ở đi, thật thoái mái lai không ầm ĩ nha. - Thỏ ta nói, đôi mắt léo lên sự tính kế

    Cỏ nhỏ đắn đo nhưng cũng từ chối, ngoài đây tuy ầm ĩ nhưng cũng rất vui vẻ nha. Còn hóng được thật nhiều chuyện nữa. Chú Thỏ có vẻ thất vọng đồng ý. Đôi bạn trẻ lại tiếp tục tám chuyện trên trời, dưới đât.

    - À, anh Thỏ ơi, lúc sáng chị Chích Choè qua mời chúng ta đi ăn cưới chi ý đó

    - Gì? Chị Chích Choè muốn kết hôn? Ai lại nghĩ quẩn mà muốn lấy chị ấy vậy? - Thỏ ta thật bất ngờ. Bằng chứng là giọng nói đã đạt quãng tám rồi.

    Nhưng thật không may, vừa lúc Chích Choè bay ngnag qua nghe thấy, thế là thỏ ta gặp bi kịch. Chích Choè lao xuống vừa đánh, vừa đạp, vùa mổ, vừa mắng:

    - Thằng nhóc này to gan đấy, lại dám nói chị đây như thế à? Sao nào hả? , chị mày không được có người yêu à? Không được lây chồng hả hả hả?

    - A đau, a đau, chi chích choè tha mang. - Cậu vừa chạy vừa né, vừa kêu nhưng trông chẳng đau gì cả, ma gương mặt còn hiện lên sự vui vẻ nữa

    - Hừ, chi lớn rồi, không thèm chấp thằng nhóc như mày - Nói rồi chị cũng buông cậu ra

    - Hắc hắc.. chứ không phải chị không đánh lại em à. - Cậu nói đầy đắc ý

    - Thằng nhóc này. - Chích choè 1 tay chống nạnh, 1 tay dí trán thỏ ta

    - Chị ơi, em hỏi thật nhé, sao chồng chị lại lấy chị vậy? Có phải chị có bầu nên anh ấy mới bắt buộc láy chị không, sao chị lừa anh ấy lên giừờng hay vậy? - Thỏ ta hỏi xong biết laf ở lại thế nào cũng bị dạy dỗ nên nhanh chóng chạy ra xa

    - Cái thằng oắt con, có giỏi mày đừng chạy, hừ hừ, mày đứng lại cho chị.. -chích choè thở phì phò


    - Chị, chị bình tĩnh, đừng tức giận.

    Cỏ nhỏ bên cạnh cười đã, mới lên tiếng khuyên ngăn. Chích choè quay lại liêc xéo cô nàng một cái, chuẩn bị bay đi. Cỏ nhỏ tò mò nghiêng đầu hỏi:

    - Thế chị ơi, chồng chị.. - cỏ nhỏ chưa kip nói hết câu chích choè đã gằn lên:

    - E cứ coi như mắt anh ấy bi mù đi.

    Chính choè giận quá đập cánh bay thẳng còn nghe mang máng cỏ nhỏ thì thầm

    - Hóa ra chồng chị bị mù, chứ không phải chị có bầu nha. Ai ai. Mình phải nói với anh thỏ mới được

    Cánh chim lảo đảo tý nữa ngã như chó ăn phân, chích choè mệt mỏi nghĩ: "Cô bé à, em ngây thơ thật hay giả vờ đấy hả"

    Tôi nghiệp chích choè nhà ta, đi mời cưới thôi mà, con gặp phải hai đứa không bình thường.
     
    Tiên NhiPhan Kim Tiên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng chín 2020
  5. Mây Mùa Đông

    Bài viết:
    6
    Chương 3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giọt sương trên lá cây Sồi già "tí tách, tí tách" nhẹ rơi, phía đông, ông mặt trời lười biếng từ từ ló mặt ra báo hiệu một ngày mới lại đến.

    Vạn vật được đánh thức bởi những tia nắng ban mai. Trên thảm cỏ, loang lổ từng đốm sáng của những tia nắng xuyên qua kẽ lá chiếu xuống. Ẩn nấp dưới bụi cỏ, vài con Dế Mèn đang tinh nghịch vui đùa, những chú Kiến Càng nho nhỏ đang nối đuôi nhau thành một đường tàu dài thật dài nhìn tư thế chắc là đi kiếm thức ăn đây mà. Phía xa, một con Cún nhỏ đang thích ý đuổi theo bươm bướm chạy vòng vòng. Cây cối vươn cành thức giấc. Cạnh bên, dưới dòng suối nhỏ nước trong veo có thể thấy những con cá to nhỏ khác nhau đang quẫy đuôi bơi qua bơi lại, mặt nước khẽ gợn, tiếng nước chảy qua kẽ đá róc ra, róc rách. Một cơn gió vô tình thổi qua, lá cây sào sạt đu đưa, tiếng nước chảy, tiếng lá cây, tiếng chim hót líu lo hòa vào nhau tạo nên một bản tình ca tuyệt đẹp. Xa hơn chút nữa là vài chú Ong Mật chăn chỉ lang thang trong những khóm hoa dại đang nở rộ ngát hương khoe sắc trong gió nhẹ. Kia vàng, đây trắng, đó xanh tạo nên khung cảnh trong lành và yên bình.

    Lúc này, một tiếng gào kinh thiên động địa, quỷ thần kiếp sợ từ phía xa truyền đến làm cho cỏ cây giật mình, chim muông, thú điểu bay tứ tán. Bên cạnh hang động, dưới tán cây Sồi già nọ một bụi cỏ xanh tươi đang vươn vai ngáp dài cũng giật mình khựng lại vì tiếng gào (vâng, bụi cỏ kia chímh là cỏ cỏ nhà chúng ta đó ạ). Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy đằng xa một thân ảnh yểu điệu, thướt tha khoác trên mình bộ da đỏ như lửa điểm xuyến những vằn trắng trông như những bông hoa đang uốn éo vòng eo con rắn cố hết sức trườn qua. Nhìn đến thân ảnh nọ mọi người liền vỡ lẽ, tiếng than thở liền nổi lên bốn phía: "Hóa ra là Hoa Hoa", "A, Hoa Hoa đi du lịch vêc rồi sao?", "con bé này lúc nào cũng to mồm như vậy, haizz". Đọc đến đây hẳn bạn cũng biết Hoa cô nương nhà ta nổi tiếng ra sao rồi đương nhiên nổi tiếng không phải nhờ bộ da đỏ lửa hoa vằn đó mà là do cái khoản gào thét không thua bố con thằng nào của cô bạn. Biết là tiếng gọi của Hoa Hoa mọi người cuối cùng cũng chỉ thở dài rồi quay đi ai làm việc nấy thôi.

    - CỎ CỎ.. - Hoa cô nương vừa trườn vừa vui vẻ gọi

    - A A, HOA HOA - Cỏ nhỏ thấy là Hoa Hoa bèn vui vẻ vẫy tay đáp lại

    Tốn gần hai phút thời gian của cuộc đời cuối cùng Hoa Hoa cũng trườn được đến bên cạnh Cỏ nhỏ, cô bạn thở dốc đầy nặng nhọc:

    - Hộc.. Hộc.. Cỏ.. C.. ỏ

    - Á, cậu mau điều hoa hơi thở đi đã- Cỏ Cỏ khuyên bảo cô bạn

    Sau khi hô hấp ổn định, không còn thở dốc nữa Hoa Hoa bắn liên thanh nguyên một tràng dài thật dài:

    - Cỏ Cỏ a, tớ mới đi du lịch có hơn chục ngày thôi đó mà tớ đã nhớ cậu ghê gớm luôn rồi, Hic cậu có nhớ tớ không nè. Mới bằng đấy thời gian thôi mà giờ cậu đã lớn như thế này rồi, càng ngày càng xanh tươi mọng nước nha.

    Không chờ Cỏ nhỏ trả lời cô bạn lại bắn thêm một tràng nữa:

    - A, tớ đi đây, đi đó biết thêm thật nhiều kiến thức đấy, còn thấy rất nhiều chuyện buồn cười, hay ho nữa tớ kể cho cậu nghe nha? Mau nói xem mấy ngày này ở đây có chuyện gì vui, mà cậu có nhớ tớ không đó?

    - Ai zã, HOA HOA, cậu bình tĩnh đi đã, cậu hỏi nhiều quá tớ làm sao trả lời hết được chứ - Cỏ cỏ cố gắng chen vào nói, ài tính Hoa Hoa chính là như vậy đó nóng nảy hấp tấp quá đi.

    - Vậy thì cậu cứ trả lời từng câu đó hì hì - Hoa Hoa nói

    - Được rồi - Cỏ cỏ thở dài trả lời- Tớ cũng rất nhớ cậu đó Hoa Hoa ạ, ở đây mấy ngày nay đều như thế chẳng có chuyện gì mới mẻ đâu.

    - Hí hí, tớ biết mà, thế nào cậu cũng nhớ tớ cho xem. Tớ có đem quà về cho cậu đó nhưng tớ sang đây vội quá tớ quên mất rồi, hức hức - nói rồi cô bạn còn nhăn nhăn cái mũi vờ đáng thương

    - Tớ biết ngay mà - Cỏ cỏ giả vờ trừmg mắt tức giận với cô bạn

    - Hi hi hi, cho tớ ôm một cái nào, nhớ cậu quá à - Hoa Hoa làm nũng rồi lao lại dùng sức ôm Cỏ Cỏ, cái đầu thì cọ cọ, đầu lưỡi hồng hồng vươn ra liếm mặt cô nàng

    - Ách, cậu ôm nhẹ thôi, tớ không thở được - Cỏ nhỏ khó thở dãy dụa hòng thoát khổ cái ôm chặt quá mức của Hoa Hoa.

    Đúng lúc này Hoa Hoa đinh mở miệng nói gì đó thì "bịch" một tiếng va chạm nặng nề vang lên.

    - AAAÁ.. ĐỨA NÀO DÁM ĐẠP BÀ? - Hoa Hoa bị đau gào lên thảm thiết. Cỏ nhỏ còn đang hoang mang thì Hoa Hoa đã buông lỏng cô nàng ra rồi. Hoa Hoa quay ngoắt qua tìm thủ phạm chỉ thấy một con thỏ trắng đang tư thế thu chân lại:

    - CON THỎ ĐỰC CHẾT BẦM KIA, LÀM GÌ MÀ MI ĐẠP BÀ HẢ? HẢ? HẢ? , CÓ TIN BÀ ĐÂY CẮN CHẾT MI KHÔNG? - Cô bạn gào lên hỏi

    - Hừ hừ, con RẮN ĐỎ HOA VẰN kia, Cỏ Cỏ là của bổn đại vương, có ăn thì cũng là bổn đại vương ăn, mi lại dám la liếm đòi ăn, khôn hồn thì mau cút đi. Nghe thấy không? - Hóa ra Thỏ ta từ trong hang động lững thững bước ra, nghiêng đầu ngó qua bụi Cỏ nhỏ nhà mình như mọi ngày không ngờ lại thấy một con rắn đang quấn lấy Cỏ nhỏ, đầu lưỡi vươn ra như tính ăn cô nàng, không kịp suy nghĩ gì nhiều cậu liền chạy nhanh dùng sức đạp con rắn nọ nên mới có hình ảnh ban nãy. Cơ mà thỏ ta quên mất rắn ngươi ta cũng không phải động vật ăn cỏ đâu.

    Quay lại với hiện tại, Thỏ ta và cô bạn rắn nào đấy vẫn còn khẩu chiến và đang có xu thế lao vào quần ẩu. Thỏ ta nhấc chân lên dùng sức muốn đá bạn Rắn nào đó, còn Rắn ta thì lại há miệng lao vào muốn cắn Thỏ ta. Cỏ nhỏ hồi phục tinh thần lại thấy ngay cảnh tượng chiến tranh thế giới thứ ba sắp đổ bộ nhanh chóng can ngăn:

    - A, ANH THỎ, DỪNG TAY.. Á DỪNG CHÂN ĐÓ LÀ HOA HOA A. HOA HOA, ĐỪNG CẮN!

    May mắn Thỏ ta vừa nghe Cỏ nhỏ nói vậy liền nhanh nhẹn thu chân nhảy ra xa mấy mét tránh được một cuộc phong ba

    - Phù.. - Cỏ nhỏ vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm, lại nghe hai người kia đồng thanh kêu lên:

    - Con rắn chết bầm đó là Hoa Hoa? / con thỏ đực đó là anh thỏ của cậu?

    Cỏ nhỏ gật đầu thật mạnh khẳng định suy nghĩ của hai người

    - What? Hoa Hoa sao lại là một con rắn chứ? Mà một con rắn bao nhiêu tên không để, để tên Hoa Hoa làm gì nha (Mây: Tôi là tác giả, tôi có quyền Thỏ: Úi, tên thật có sáng ý đó, hi hi) anh còn tưởng bé hoa nào đấy.

    - Sao cơ? Hoa Hoa thì làm sao hả? Hoa Hoa thì ăn hết của nhà mi à? Rắn không được đặt tên Hoa Hoa vậy đặt tên gì hả? - Hoa Hoa tức giận lên tiếng. Hừ.. tên cô bạn rõ ràng là hay như vậy cơ mà, Rắn thì không được đặt tên Hoa Hoa sao? Chỉ có hoa mới được chắc.

    - Ặc. - Thỏ ta bị hỏi á khẩu luôn, rắn nên đặt tên gì ai mà biết được a.

    - Thôi nào, hai người đừng cãi nhau nữa, chỉ là hiếu nhầm thôi, mau mau hai người bắt tay làm hòa đi - Cỏ nhỏ đúng lúc lên tiếng giải vây

    - Lúc nãy anh thấy cô ta quấn chặt em còn há miệng vươn lưỡi tính ăn em đó Cỏ Cỏ, em đừng chơi với cô ta nữa - Thỏ ta khuyên bảo

    - Hả? Anh Thỏ, có phải anh nhìn nhầm không ạ? , em với Hoa Hoa là bạn mà với lại Hoa Hoa là rắn, rắn sẽ không ăn cỏ đâu - Cỏ Cỏ chớp mắt hỏi

    - Hả a. He he.. Hình như, chắc là, có lẽ anh nhìn nhầm thật - Thỏ ta lúng túng cười trừ, không thế thì biết làm sao bây giờ, Thỏ đại vương vốn dĩ không nhớ là rắn ăn chay hay ăn mặn mà chỉ thấy Cỏ nhỏ thơm ngon nên nghĩ ai cũng muốn ăn giống mình

    - Hừ, Cỏ Cỏ cậu đừng tin hắn, lúc nãy hắn bảo chỉ có hắn mới có thể ăn cậu, cậu mau chuyển nhà đi nếu không có ngày cậu cũng bị hắn ăn sạch đó - Hoa Hoa vội vàng nói, chân thành khuyên Cỏ nhỏ chuyển nhà. Cô bạn cũng không phải giận dỗi mà vì con thỏ trắng này cho cô bạn cảm giác như vậy, bên ngoài thì giả vờ quan tâm trong bụng lại nghĩ không biết khi nào mới ăn sạch được đây đây mà. Khỏi phải nói, cảm giác của Hoa Hoa đúng là chuẩn không cần chỉnh

    - Không đâu, Hoa Hoa ạ, anh ấy sẽ không ăn tớ đâu, anh ấy thích ăn cà rốt á, tớ chỉ là bụi cỏ dại thôi, làm sao ăn ngon nha, phải không anh Thỏ? - Cỏ Cỏ ngây thơ hỏi

    - Ui, Cỏ Cỏ à em thật thơm ngon nha, còn ngon hơn cà rốt nhiều đó - Thỏ Ta vội đính chính lại - Thực ra anh rất muốn ăn em đấy, em biết mà, hay em cho anh cắn mấy ngụm, nhe! - đôi mắt Thỏ ta chợt chở nên sáng chói đầy khát khao

    - Đấy, cậu thấy chưa? Cậu còn bảo không ăn, Anh ta sẽ ăn cậu thật đó - Hoa cô nương được nước gào lên

    - Anh thỏ, đừng đùa nữa - rồi quay qua Hoa Hoa nói - anh ấy chỉ đùa thôi mà Hoa Hoa.

    Thỏ ta chỉ thong thả cười cười rồi nhún vai không nói thêm gì nữa còn Hoa cô nương nhà ta vẫn đang bận bụi bĩu môi rồi lại trừmg mắt Thỏ ta.

    - Hừ, được rồi, tùy cậu vậy, hy vọng lần sau chúng ta gặp lại cậu vẫn còn chưa bị ăn mất, cơ mà Thỏ sẽ không ăn cỏ gần hang đâu, ANH THỎ NHỈ? - Hoa hoa giận dỗi nói, cÂu cuối gần như nghiên răng nghiến lợi thốt ra

    - Ha ha, cái đó tùy tâm trạng nha, Cỏ Cỏ còn ngon như vậy nữa, anh cũng rất thèm nha - Thỏ nói với giọng trêu tức lại nửa đùa nửa thật

    - Ấy, Hoa Hoa cậu mau kể mấy chuyện lý thú mà cậu thấy khi đi du lịch cho mình nghe đi - Thấy Hoa Hoa tức giận càng ghê hơn Cỏ nhỏ đánh trống lảng ngay, vừa nói với Hoa Hoa cô nàng còn vừa trừng mắt cảnh cáo Thỏ ta. Thỏ ta dùng tay vuốt sống mũi, quay mặt đi hướng khác không nhìn thẳng Cỏ Nhỏ nữa: "Ài, Cỏ Cỏ sao trừng mắt cũng đáng yêu vậy chứ, đúng là càng nhìn càng muốn ăn mà"

    - Được chứ, tớ kể cậu nghe trên đường đi du lịch tớ gặp được một con rắn xanh, chính là đồng loại với tớ nha nhưng mà cậu ta vậy mà không có tên á. Tớ bảo với cậu ta tớ tên là Hoa Hoa, chính là do tớ tự đặt cậu ta bảo tên tớ thật hay đó hihi - Hoa Hoa nói đầy tự hào - Tớ hỏi sao cậu ta không có tên, cậu ta bảo là cậu ta là trẻ mồ côi nên không có ai đặt tên, haizz cậu ta thật đáng thương nhỉ đã không có bố mẹ lại còn không có tên nữa. Vì vậy tớ quyết định đặt tên cho cậu ta, cậu có biết tớ đặt tên cho cậu ta là gì không? Hi hi, tớ đặt tên cậu ta là Thanh Thanh đấy. Cậu bảo có hay không, có hay không, có hay không - Cô bạn giương đôi mắt rắn lên nhìn Cỏ nhỏ với ánh mắt ' mau khen tớ đi ' làm Cỏ nhỏ không biết trả lời sao: "Ặc, trình độ đặt tên của Hoa Hoa thật ba chấm". Còn chưa đợi Cỏ Cỏ lên tiếng, đã có một giọng nói chen ngang

    - Cô chắc rằng con rắn đó là rắn đực không phải rắn cái chứ? Lại còn Thanh Thanh, uồi thế khi cô gặp một con rắn cái màu xanh cô cũng gọi người ta là Thanh Thanh à? Thật là chả có tý kỹ thuật nào - Thỏ ta trả lời thay cho Cỏ nhỏ, Cỏ nhỏ ở bên cạnh lén lút gật đầu

    - Anh.. Anh thì biết cái gì. Chỗ đàn bà con gái nói chuyện với nhau anh đứng đây hóng cái gì, trưa chầy trưa chật còn không đi đào cà rốt đi, hứ - Hoa cô nương tức anh ách, đuổi người.

    - Đúng vậy, anh Thỏ anh mau đi đào cà rốt thôi, bọn em còn tâm sự chuyện con gái nga - Cỏ nhỏ thấy cậu liếc lại liền lè lưỡi làm mặt quỷ với cậu.

    - Đúng vậy, đi đi - Hoa Hoa đắc ý vểnh đuôi lắc qua lại.

    Thỏ ta bị hai cô bạn đuổi thở phì phò quay đầu bỏ đi. Xa xa vẫn còn nghe thấy từng tiếng nói đứt quãng và tiếng cười to vọng lại.

    "Hừ, cô nhóc thật giỏi vậy mà hùa theo người ta đuổi anh đi, đúng là trọng bạn khinh sắc mà". Oẹ.. Thỏ ơi mi tự luyến quá rồi đấy
     
    Tiên NhiPhan Kim Tiên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng chín 2020
  6. Mây Mùa Đông

    Bài viết:
    6
    Chương 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời gian thấm thoát thoi đưa, mặt trời mọc rồi lặn, hoa nở rồi tàn, lá xanh rồi rụng.

    Đưa mắt ra xa cỏ cây, đá tảng đã đọng lại một lớp tuyết trắng xóa như bông. Bông tuyết bay múa đầy trời xoay a xoay từ từ, nhẹ nhàng hạ xuống, Thỏ ta thở dài một hơi: "Haizz mùa đông lại đến rồi" rồi từ tốn gặm một miếng cà rốt trên tay.

    - Ây za, đông đến cũng sắp không còn cà rốt để ăn nữa rồi, mình phải siêng năng đi kiếm đồ ăn dự trữ qua mùa đông mới được - nói rồi cậu há miệng nhét luôn miếng cà rốt còn lại trên tay vào miệng vừa đi ra khỏi hang vừa nhồm nhoàm nhai nuốt.

    Cỏ cỏ đang rũ rũ thân mình với ý định làm cho những bông tuyết đọng trê người rơi xuống thì thấy Thỏ ta đang từ hang động đi ra bèn tươi cười vẫy tay chào:

    - Hi, anh Thỏ, anh đi đâu vậy?

    - A hi Cỏ Cỏ nhé, anh ra ngoài tìm thức ăn đó

    - Trời lạnh thế này anh còn ra ngoài sao? - Cỏ Cỏ mở to mắt hỏi lại

    - Ây za. Không đi tìm tức ăn thì anh đây lấy gì ăn bây giờ - Cậuu cười cười rồi bỗng nhiên đôi mắt loé lên tia sáng giảo hoạt - Hay em cho anh ăn nhé, anh sẽ không phải ra ngoài kiếm thức ăn nữa.. hehe

    Cỏ Cỏ sững sờ mất 3 giây

    - Hay là anh vẫn nên đi kiếm thức ăn đi thôi.

    - Haha, anh đi đây, không đùa em nữa - thỏ ta cười khoái chí rồi phóng vào rừng sâu

    Cỏ cỏ gọi với theo:

    - Anh Thỏ đi cẩn thận nha..

    Khẽ vuốt ngực Cỏ Cỏ lẩm bẩm: "Sao ngày nào anh Thỏ cũng đòi ăn mình nhỉ, ai ai thật đáng sợ"

    Mà đúng thế thật hôm nào Thỏ ta gặp cũng đòi ăn người ta bảo sao người ta không sợ chứ, còn có can đảm nói chuyện là may lắm rồi đó.

    Hôm nay, tuyết đã ngừng rơi nhưng không khí vẫn lạnh như thường. Tuyết đọng trên cây đã rơi bớt đi nhìn cây cối cũng không còn vẻ uể oải như hôm trước, gia đình nhà Chim náo nhiệt hơn rất nhiều bằng chứng là tiếng Chim hót chíu chít liên tục đây.

    Cỏ Cỏ đang nhắm mắt chuẩn bị đi đánh bài với Chu Công (là ngủ đó ạ), chun cái mũi xinh vẻ mặt khó chịu vì bị gió phả thẳng vào mặt nhưng cô nqfng cũng không để ý nhiều lại tiếp tục đánh bài, lần thứ hai gií thổi vào mặt - không để ý, lần ba, lần bốn

    - Cơn gió nào mà cứ thích phải trực tiếp vào mắt người ta thế hả, không thấy người ta muốn ngủ sao? - Cỏ Cỏ khoa chịu gắt

    - Hắc hắc. Không nghĩ tới ở đây còn có bụi cỏ thơm ngon như vậy, cắt về hẳn là cũng no bụng một phen.

    Một giọng nói xa lạ vang lên, Cỏ Cỏ đang mơ màng ngủ hé đôi mắt nhìn. Vừa nhìn một cái làm Cỏ Cỏ không khỏi khiếp sợ, trước mặt cô nàng giờ đây là một con thỏ xám lớn vẻ mặt thèm thuồng đang nhìn cô nàng "ai vậy a?" Cỏ Cỏ run run. Bấy giờ Cỏ Cỏ cũng phát hiện ra hồi nãy chả phải cơn gió gì, mà là hơi thở của Thỏ Xám phả vào mặt mình thôi. Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Cỏ Cỏ Thỏ Xám lại cười cợt

    - He he.. lại còn rất đáng yêu đó, Cô bé, đến cho anh đây cắn thử một ngụm xem nào. - rồi không màng gì há miệng cạp một phát

    Đau đớn trên tay truyền đến làm Cỏ Cỏ ý thực được mình đã bị một con Thỏ Xám cắn, lo lắng, sợ hãi nước mặt chảy dài trên khuân mặt

    - A A, MAU BUÔNG RA.. ANH THỎ ƠI CỨU EM

    Nghe tiếng gào của Cỏ Cỏ Thỏ Xám càng cười khoái chí hơn

    - Khặc khặc khặc.. mới cắn có tý đã đau rồi sao? Ngoan nào khóc cái gì, trước say gì mà chả vào bụng anh đây

    - Hu hu.. không.. không muốn hu hức

    Thỏ Xám hắn mới không quan tâm Cỏ Cỏ có muôn hay không lại há to miệng tiếp tục cắn. Đau đớn không đến như trong dự đoán chỉ nghe một tiếng "phịch" cơ thể của Thỏ Xám đã ngã xuống dưới đất. Chứ hiểu chuyện gì xả ra thì nghe thấy giọng nói quen thuộc truyền đến:

    - Con Thỏ xấu xí kia, mi lại dám ăn Cỏ Cỏ cua ta

    Cỏ cỏ vội vàng đưa mắt nhìn về âm thanh quen thuộc kia, khi thấy bóng dág màu trắng kia tự nhiên Cỏ Cỏ đã không còn cảm thấy sơh hãi nữa

    - Cỏ Cỏ, em không sao chứ? - xong rồi không chờ Cỏ Cỏ trả lời mà lao thẳng vào Thỉ xán trên đất kia chỉ nghe "bốp" "binh" "á" "hự" hai con Thỏ một trăng, một xám đang giao đấu trên đất. Tuyết trắng bay tán loạn, gai con thỏ vẫn đang giằng co kịch liệt

    - A ta nhậ thua, mi mau bỏ ra - Thỉ Xám chật vật lên tiếng

    - Hừ, Cút - Thỏ ta thả tay ra, lớn giọng quát

    - Cút.. Cút mà, cút ngay đây - Thỏ Xám vùa lồm cồm bồ dạy vừa nói, giọng nói mang theo sợ hãi cũnv chút tức giận, rồi nhanh chóng co giò lên cổ chay vụt đi, trong đau chỉ có một ý nghĩ là chạy thật xa, thật xa con Thỏ Trắng này cũng quá hung hán rồi nó mới cắn được miếng coe mà đã bị đánh cho te tua, Hừ hôm nay đúng là xuu xẻo

    Cỏ Cỏ thấy Thỏ Xám đã chạy xa, quay qua gương mặt đầy lo lắng hỏi Thỏ Ta

    - Anh Thỏ, anh có đau không

    - Anh không sao - Thỉ ta vừa phủi bụi trên người vừa trả lời Cỏ Cỏ

    Nhẹ nhàng đi đến bên Cỏ Cỏ, cậu đưa tay vuốt ve đâu cô

    - Ngoan, anh đã đuổi nó đi rồi - nhẹ nhang cầm cánh tay bị Thỏ Xám gặm đôi mắt cậu u ám hỏi - em có đau không

    - Em.. Em không sao ạ. Anh thỏ anh bị thương rồi, em băng bó cho anh

    - Không sao. Cỏ Cỏ à, em chuyển vào nhà anh ở đi - cậu nhìn Cỏ Cỏ chân thành nói - như vậy an toàn hơn

    - Dạ.. Nhưng.. haizz vâng ạ - Cỏ Cỏ ấp úng nói.. đúng là ở ngoài này không an toàn thật, nhỡ may lại có con Thỏ hay con gì đó muoisn ăn cô thì sao dù rằng anh Thỉ cũng hay bảo muốn ăn cô nhưng cũng chỉ là nói thôi nha, hôm nay anh ấy còn cứu cô nữa mà

    - Vậy đi thôi, anh dẫn em vài nhà - Thỏ ta nói, đôi mắt hiện lên sự vui vẻ như thực hiện được gian kế

    - Vâng ạ, hồi nãy cảm ơn anh Thỏ nha, nếu không có anh chắc em bị ăn mất luôn rồi - Cỏ Cỏ vẫn ngây thơ bảo. Haizzz Cỏ Cỏ à, cô vẫn chư biết mình bị dụ sao

    - Không có gì, sao anh có thể để người khắc ăn em chứ - Thỏ ta ngoài miệng nói thế nhưng trong lòng lại bồi thêm một câu "có ăn cũng là anh ăn em nha, hắc hắc". Thỏ à, cậu bớt bớt lại di.

    Cỏ Cỏ với Thỏ sống chung một nhà, liệu Thỏ cí nhân cơ hội ăn Cỏ Cỏ hay không?

    Hay là nuôi thêm mấy năm nữa cho béo mập rồi ăn?

    Hay là họ sống với nhau hạnh phúc đến cuối đời?

    Hay là bla.. bla?

    Chuyện sau này ai mà biết được đúng không?

    Chỉ biết là hiện tai họ thật vui vẻ vậy là đủ rồi

    * * * Hoàn --------

    Cảm ơn m. N đã đọc truyện, ý tưởng không hay, văn phong không mượt viết vẫn còn rất non tay, nhưng tác giả sẽ cố gắng để những tâc phảm sau hay hơn, hoàn thiện hơn.

    * * * Thân -------

    * * * ---
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...