CƠN MƯA MÙA DỊCH Giữa những ngày giãn cách xa quê, Nỗi nhớ đong đầy bao bộn bề lo lắng. Nghĩ sớm nguôi ngoai nào ngờ càng trống vắng, Mưa ở nơi nào bất chợt lướt ngang qua. Và thế là mưa gieo nỗi xót xa, Mưa lạnh đất trời giữa những ngày cuối hạ. Thương cảm thay người còn nơi xứ lạ, Mong mỏi ngày về trong hy vọng nhỏ nhoi. Mưa ngoài trời cứ rơi mãi không thôi, Hạt mưa nặng dần mây đen giăng từng lối. Mưa lúc giữa trưa mà ngỡ như buổi tối, Mù mịt một màu phủ kín khắp mọi nơi. Mưa mệt rồi thì dừng lại mưa ơi! Cứ mãi kéo dài làm chạnh lòng ta lắm. Mưa của ngày xưa ai cũng từng ra tắm, Mưa của bây giờ không một bóng người qua. Linh Vũ1992 (Có cơn mưa giữa mùa giãn cách)