[Bài Thơ] Cơn Bão Qua Đi - NavaNov

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi NavaNov, 12 Tháng chín 2024.

  1. NavaNov

    Bài viết:
    45
    Cơn bão qua đi

    Tác giả: Navanov

    Thể loại: Thơ tự do

    Cuộc thi nét bút tuổi xanh

    Chủ đề: Tình người

    [​IMG]

    (Nguồn ảnh: Internet)

    Trong những tháng ngày đau thương bởi cơn bão Yagi, được trải lòng cũng là một cách để tâm tình nhẹ nhàng hơn. Khả năng của mình thật có hạn nhưng ít nhiều nơi đây sẽ lưu trữ những điều năm 2024 đã xảy đến, trong đó có cả những điều mình đã tận mắt chứng kiến.

    "Alo, khu chị ổn không?",

    Cuộc gọi đến từ đầu bên kia đất nước.

    "Chị vẫn ổn, cứ cách ngày sẽ gọi điện báo tin an."

    * * *

    Bên kia cửa kính là gió, là dông;

    Là tán cây quăng quật;

    Là mái nhà run lên từng chập;

    Là dáng ai siêu vẹo, chiếc xe đạp oằn mình;

    Là tấm áo mưa rách từng mảnh lớn,

    Chẳng nỡ bỏ ra bởi gió mưa rét lạnh.

    Là bởi ngàn mảnh đời chẳng ai biết trước.

    * * *

    Cơn bão qua đi để lại gì?

    Hết rồi chăng, đã đến lúc trở lại dựng xây?

    Nào ngờ đâu có những cơn đau chỉ mới bắt đầu.

    Từng trang tin tức lòng người quặn thắt.

    Nơi ấy đau, hai chữ "sập rồi" cả văn phòng nghe xong chết lặng.

    Nơi ấy đau, hai chữ "sạt rồi" cả nước bi thương.

    Nơi ấy đau, hai chữ "lụt rồi" người thân ơi, không sóng sao biết có bình an?

    * * *

    Nhưng rồi, nhất định, ngày mai sẽ đến.

    * * *

    "Cô mau lên xe cháu, gió lớn cô ơi."

    Hẳn cô đã an toàn?

    Hỡi người phụ nữ run rẩy ướt mưa ngày hôm đó.

    * * *

    "Cô ơi, nhà cháu có phòng, cô sang sơ tán."

    Mười hai giờ đêm nghe loa phường phát,

    Bên kia đê lòng nôn nao quặn thắt.

    Dòng sông nuôi nấng bãi bồi,

    Đang dâng lên nhấn chìm vùng đất từng được ban tặng phù sa.

    * * *

    "Chị này tôi có bếp ga, sang đây cơm nóng."

    Tình làng nghĩa xóm ấm nồng.

    Cha mẹ nơi xa cực khổ vẫn có thể có lúc được cười vui.

    Một chút an.

    * * *

    Chợt nhận ra

    Điều đến cũng đến rồi

    Việc bây giờ là đứng dậy thôi!

    * * *

    Bác cháu mình giúp các chú dọn cây.

    Người góp của, người góp sức.

    Khắp miền tổ quốc, chung một tấm lòng.

    Rồi cây sẽ lại xanh.

    Rồi nhà sẽ lại lành.

    Rồi con trẻ sẽ lại cười và người già sẽ lại được thảnh thơi.

    Là bởi, luôn có ngày mai.


    Mình thật sự không biết khi nào thì những đau thương này sẽ thật sự chấm dứt. Nhưng cố gắng mạnh mẽ và tích cực là cách mà mọi người đang cùng nhau để vượt qua. Rồi sẽ ổn thôi, bởi luôn có ngày mai.
     
  2. datcompa1 Ghét nắng nhất!!!

    Bài viết:
    206
    Chào bạn!

    Trước hết, BTC chúc mừng bạn đã đạt Giải Nhất trong tuần event 24-25. Sau đây là nhận xét của các giám khảo ạ.

    Giám khảo 1:

    Nội dung bạn viết có rất nhiều cảm xúc. Nó khiến người đọc phải dừng lại để suy nghĩ từng hình ảnh hiện ra trong đầu.

    Cơn bão dữ đi qua để lại vạn niềm đau. Người Việt Nam đoàn kết, yêu thương nhau. Giữa muôn trùng khó khăn gian khổ, chỉ cần "A lô" nghe tiếng nói bình an là đã ấm lòng.

    Một chút tâm tình cùng tác giả, giờ điểm qua bài thơ nhé!

    Bài thơ là dạng thơ tự do, không câu nệ vần điệu, chủ yếu dẫn dắt bằng cảm xúc. À nhưng mà bạn nên tạo một chút nhạc điệu để bài thơ dễ nhớ hơn, dễ thuộc hơn nha. Về mặt ý nghĩa thì rất sâu sắc nhưng về chữ nghĩa thì hơi khó nhớ bài^^

    Có những đoạn bạn viết rất hay và thấm thía:

    Cơn bão qua đi để lại gì?

    Hết rồi chăng, đã đến lúc trở lại dựng xây?

    Nào ngờ đâu có những cơn đau chỉ mới bắt đầu.

    Từng trang tin tức lòng người quặn thắt.

    Nơi ấy đau, hai chữ "sập rồi" cả văn phòng nghe xong chết lặng.

    Nơi ấy đau, hai chữ "sạt rồi" cả nước bi thương.

    Nơi ấy đau, hai chữ "lụt rồi" người thân ơi, không sóng sao biết có bình an?

    => Nếu cứ theo nhịp điệu này áp dụng cho cả nguyên bài thơ thì sự mượt mà sẽ hoàn hảo hơn nha.

    Ưu điểm thì bạn có rất nhiều, tuy nhiên bạn cũng có chút xíu lỗi nhỏ nha. Ví dụ như đoạn này:

    Bên kia cửa kính là gió, là dông;

    Là tán cây quăng quật;

    Là mái nhà run lên từng chập;

    Là dáng ai siêu vẹo, chiếc xe đạp oằn mình;

    Là tấm áo mưa rách từng mảnh lớn,

    Chẳng nỡ bỏ ra bởi gió mưa rét lạnh.

    Là bởi ngàn mảnh đời chẳng ai biết trước.

    => Là dáng ai siêu vẹo => xiêu vẹo.

    => Là mái nhà run lên từng chập => từng chặp.

    Về việc dùng dấu câu thì bạn có dùng thêm dấu chấm phẩy ngoài hai dấu chủ yếu là phẩy và chấm.

    Dấu chấm phẩy được dùng để:

    + Đánh dấu ranh giới giữa các vế của một câu ghép có cấu tạo phức tạp;

    + Đánh dấu ranh giới giữa các bộ phận trong một phép liệt kê phức tạp.

    Như các câu thơ trên:

    Bên kia cửa kính là gió, là dông;

    Là tán cây quăng quật;

    Là mái nhà run lên từng chập;

    Là dáng ai siêu vẹo, chiếc xe đạp oằn mình;

    => Dùng chấm phẩy nó chưa phù hợp, bạn có thể dùng dấu phẩy hoặc để y câu văn cũng được nhé!

    Nhìn chung, tác phẩm khá nổi bật. Bạn vẫn đang hoàn thành bài thi rất tốt và cứ tiếp tục phát huy nha!

    Thân ái!

    Giám khảo 2:

    Bài thơ này thật sự tác động khá lớn đến tâm trạng của mình, các cung bậc cảm xúc trải dài xuyên suốt bài thơ tương đối phức tạp. Có lo lắng, bi thương, vô lực vì bản thân nhỏ yếu chỉ có thể đứng ngoài không giúp gì được, cảm xúc tiêu cực khiến đáy lòng trùng xuống nhưng trong nghịch cảnh luôn có những linh hồn cao thượng dường như có thể tỏa ánh hào quang khiến chúng ta rơi lệ, nể phục và tự hào. Niềm tin về một ngày mai sẽ tốt tuy không phải lá một kết cục có ý tưởng mới mẻ sáng tạo gì nhưng đọc đến đấy mình vẫn cảm thấy xúc động. Hướng về tương lai, hướng về những điều tươi sáng sẽ đến là khát vọng vĩnh hằng không thể dập tắt.
     
    NavaNov thích bài này.
  3. NavaNov

    Bài viết:
    45
    Cảm ơn @datcompa1 đã gửi nhận xét nhé.

    Tới GK1: Cảm ơn bạn đã động viên và nhận xét rất chi tiết. Ngại quá lại viết sai chính tả rồi.. Về dấu chấm phẩy thì lúc đặt vào đó mình đã nghĩ rất nhiều và đã chia phẩy với chấm phẩy như vậy, không nghĩ thế lại là sai. Cơ mà hình như mình không sửa bài được hay sao, không thấy nút sửa nên mình không sửa được á..

    Tới GK2: Mình thật sự không có kinh nghiệm với việc làm thơ nên thật may mắn khi có thể truyền tải được cảm xúc vào đôi câu chữ thế này. Thực ra chính mình cũng sợ không dám đọc lại vì đọc lại là sẽ nhớ lại, y nguyên tâm trạng trong những ngày dông gió đáng sợ đó lại ùa về.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...