Tên bài viết: Come with me Tác giả: Ironwood Thể loại: Tản Văn Lời dẫn: "Một phút ngẫu hứng, tản mạn vài góc nhìn, và mười lăm phút để pha trộn sự ngẫu hứng đó lại thành câu chữ. Chẳng có gì nhiều để giới thiệu, hãy tự mình cảm nhận" * * * Những câu chuyện đã được nghe người trong cuộc kể lại, Máu đổ xuống gây hận thù, chẳng còn gì để lại, Nhiều thằng quỳ gối trước ma túy, chỉ vì dăm ba lần dễ dãi, Mỗi tối mở quán nhậu, phang nhau chảy máu, tử nạn, vì bàn ghế dễ gãy, Mày không tin thì cứ việc đi sâu vào trong cuối ngõ hẻm, Quỷ môn quan lại mở, cõi âm tung hoành, khi mà ánh đèn vàng vừa nhá nhem, Tia nắng cuối cùng vừa tắt lịm, cúi đầu nhường sự thống trị cho màn đêm, Ma quỷ mừng rỡ và nhảy múa, điệu cười man rợ và loạn điên, Giao dịch liên tục trong góc nhỏ, cùng nhau nở nụ cười mãn nguyện, Ánh đèn đô thị che lấp đi sự đố kỵ, phải biết chơi sao cho đáng tiền, Quỷ dữ cùng với tay sai, cứ thế mà đi lại ngang nhiên, Một số thằng nhóc ngồi trên công an phường, giấy tờ đang điền, Sôi động và náo nhiệt, nhưng tâm bên trong vẫn như đang thiền, Hàng lạnh nó giấu ở trong áo, lúc cần thiết lập tức tham chiến, Mạng người về đêm thật rẻ mạt, không cẩn thận lập tức tan biến, Đàng điếm thì nhiều hơn là thật thà, Nhất là bọn cô hồn, đang lên cơn thật vật vã, Mấy em gái làm tăng ca, dáng người cợt lả, Nhân công bốc xếp, hàng hóa chất đống đợi đến đợt xả, Chạy băng nhanh qua ngã tư, đụng phải xe vận tải, Thằng tài xế bỏ mặc, nhưng vừa đến trạm thu phí thì bị chặn lại, Còn nhà hàng hạng sang, không tiếp dân ngoại bang, Thằng nào có thẻ thành viên thân thiết đồng nghĩa với việc anh em mình ngang hàng, Khu tệ nạn còn mấy thằng lưu manh, đời nó đang tàn, Qua đường để đưa được đồ, giơ tay lên xin sang làn, Điệu nhạc xập xình làm mê đắm những kẻ lang thang, Có người nhờ gửi hộ món đồ, từ từ khoan mang, Thứ dữ nơi đây lên tới hàng ngàn, Lời ngọt ngào dối trá thì sự thật chính là bàng hoàng, Từ món đồ chợ đen biên giá lên đến tận hàng trăm vạn, Mấy thằng theo thuyết phong thủy nó đang sợ năm hạn, Khoác vai, cùng tao đi đến những nơi xa lạ, Tận hưởng từng khoảnh khắc, khi mày va chạm, Lúc thấu nó, mày sẽ không còn tin vào cỏ ba lá, Đá khảm lên mặt tiền, thật là ma quá, Lòng người thì sâu thật, mà lại còn na ná, Vòng tròn này vạn biến, chứ đâu phải tha hóa, Thản nhiên nhìn ngắm dòng người qua lại, Kim khí đang hành nhau, một cách điên dại, Vài dòng chảy trong đầu, được tao biên lại, Không có sự sắp xếp câu từ, thôi kệ cứ biên đại.