Thơ: Cõi lòng Đêm buồn đơn độc một ánh trăng Thoáng thấy xa khơi đám mây sầu Trôi vào lòng vỡ tan trăm mảnh Hòa vào cơn gió buốt con tim. Sương lạnh về đông cuối mạn thuyền Lênh đênh giữa cảnh hóa tan thương Lệ tuôn một kiếp trong nhung lụa Mà thân xác người tựa gai đâm. Ngẫm thương thiếu nữ bên dòng luỵ Thả hồn trôi giữa biển tình chung Thân xác đọa đày trong kiếp phận Mà sao chẳng thấy bến neo thuyền? Lòng tôi chợt hỏi cánh hoa rơi Có thấy đau thương phút yếu lòng? Hoa vẫn lạnh lùng trôi trên nước Theo dòng năm tháng xót thân tàn. Trung Tín