Lời bài hát: Mel (Nữ) : Tháng năm bạc phai suối tóc đen huyền, Sơn Hà vẫn cứ nhắc tên ai Bóng đêm đang ngự trị men say, Đôi tay lã lơi với lấy quá khứ Người chia ly biệt ly trong hoàng hôn, để lại bức tranh em họa người. Đen trắng sầu vương như là ái tình lỡ duyên chia hai. Chỉ riêng em đơn côi, nhan sắc như hoa úa màu Trong dòng đời nhanh trôi.. Chắc anh không bận tâm, ngày anh quay lưng từ khước khỏi em Anh có nghe bầu trời đang khóc thương cho đôi ta Mây mù bay, anh đâu hay, cõi lòng em gió mưa tơi bời Thương cho em, Kiếp tình si, vì yên ấm là thứ xa vời Không gì hơn, ước nguyện rằng nằm ngủ say trong vòng tay người Nhưng sao đến cuối cùng, duyên trời oan trái.. Cố nhân ơi cố nhân, sao anh không về đây với em Thấm mi cay sầu bi, không thể viên mãn bên nhau tương phùng Giữa giang sơn vạn lối, thuyền ai đành lỡ xa bờ Trách tâm ai đổi thay, sao anh không ở lại đây với em? Sao anh không ở lại đây với em? Rap (Nam) : Tiền nhân đã viết nên những huyền thoại đi vào sử sách Hậu bối ở lại mang tâm tư viết lên và phổ nhạc Ta mang uất hận không thể vì nàng dám yêu và dám hận Để tâm tư một kẻ nam nhi chỉ biết cúi mình trước hình bóng cố nhân Nàng ngự yên vân hạ cố chốn nhân gian Ta nuôi chí lớn trọng trách còn đang mang Nhịp phách từ tim ta hãy cảm nhận từng mạch máu và huyết quản Giữa ngàn quân thù ta vẫn lao lên nhưng chỉ khụy gối dưới chân nàng Tìm nơi hoa trãi nhẹ, ta tìm chốn bình an Nơi ta hát em nghe bài dạ khúc mưa râm ran Ta gieo nơi đầu gió một bức phong thư đượm mùi cỏ Ta sẽ thổ lộ hết những tâm tình để lòng vơi đi nỗi âu lo Sương mai rơi trên khóe mi này Thương ai lạc bước làm ta say Tương tư ta đã nhắc tên nàng Chỉ là không thể viết nên sử sách chuyện tình còn dở dang Tìm đâu chơi chốn này bình yên, cầm bút ta vô tình họa vân Nơi muôn ngàn hảo ý trước nữ nhi ta hạ thân Ta không thể nào rơi đi giọt lệ vì bản thân ta là nam nhi Tạm gác duyên kiếp này vì nước nhà đang lâm nguy Nơi bủa vây của địch ta không chắc sẽ trở về Thân xác này có thể không còn, nhưng tuyệt đối không quên đi lời thề Nơi bủa vây của địch ta không chắc sẽ trở về Thân xác này có thể không còn, nhưng tuyệt đối không quên đi lời thề Mel (Nữ) : Cố nhân ơi cố nhân, sao anh không về đây với em Thấm mi cay sầu bi, không thể viên mãn bền nhau tương phùng Giữa giang sơn vạn lối, thuyền ai đành lỡ xa bờ Trách tâm ai đổi thay, sao anh không ở lại đây với em? Sao anh không ở lại đây với em? Cố nhân ơi cố nhân Giữa giang sơn vạn lối, thuyền ai đành lỡ xa bờ Trách tâm ai đổi thay, sao anh không ở lại đây với em?