Khúc: Cố Lý Phùng Xuân (New ver Hoa Liên - Thiên Quan Tứ Phúc) Nguyên xướng: Ác Ác Lời Việt & cover: Song Linh Lyric: Trên thành một thoáng kinh hồng Ta ngẩn ngơ ngắm một người Để một đời ta, vĩnh viễn chẳng thể buông chấp niệm Kinh thành nặm ấy qua rồi Thăng thần hay giáng phàm nhân Thân tại Vô Gián Tâm có chắc vẫn chốn Đào Nguyên? Quỷ giới có lưu truyền một tục lệ xưa Tặng tàn tro tới người trong lòng Cười rằng, hiến tàn cốt chẳng khác nào đặc cược Cược mệnh người đặc vào tâm ý một người Chiều tà buông xuống chân trời Phong đỏ rụng khắp núi đồi Ta cười bảo ngươi "tro cốt đã trao há sợ gì" Trăng lạnh giăng kính lối mòn Ta nhìn đường nét bàn tay Đoán rằng mệnh ngươi Tương lai viên mãn tất phồn vinh Quỷ giới có lưu truyền một tục lệ xưa Tặng tàn tro tới người trong lòng Cười rằng, hiến tàn cốt chẳng khác nào đặc cược Cược mệnh người đặc vào tâm ý một người Chiều tà buông xuống chân trời Phong đỏ rụng khắp núi đồi Ta cười bảo ngươi "tro cốt đã trao há sợ gì" Trăng lạnh giăng kính lối mòn Ta nhìn đường nét bàn tay Đoán rằng mệnh ngươi Tương lai viên mãn tất phồn vinh Một thành hoa nở vì người Thiên đăng rực sáng vì người Chính là vì ngươi, tất cả đều chẳng còn quan trọng Nhớ một đóm lửa năm nào Cố rực sáng ở cạnh ta Khi vạn kiếm xuyên, có tiếng hét tuyệt vọng quẩn quanh Trên thành một thoáng kinh hồng Ta ngẩn ngơ ngắm một người Để một đời ta, vĩnh viễn chẳng thể buông chấp niệm Kinh thành nặm ấy qua rồi Thăng thần hay giáng phàm nhân Thân tại Vô Gián Tâm có chắc vẫn chốn Đào Nguyên? Giống giấc mộng dài, chợt tỉnh đã qua rất nhiều năm Nơi Bề Tề quán, ngẩn nhìn chân dung của ta Chấm nét mực họa trên giấy, hình ảnh đã khắc vào tâm Chính ngày Thượng Nguyên có thái tử Duyệt Thần.