Review Sách Có Hẹn Với Bình Yên - Nắng Lạnh

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Lãnh Y, 2 Tháng mười 2019.

  1. Lãnh Y

    Bài viết:
    315
    Có Hẹn Với Bình Yên

    * * *​


    Bạn nghĩ thanh xuân giống như một cơn mưa rào mùa Hạ bất ngờ đến bất ngờ đi, hay chỉ là một làn mưa phùn giữa mùa Đông se sắt lạnh âm thầm và giai giẳng. Thanh xuân của mỗi người chẳng hề giống nhau, nhưng ai cũng sẽ có những cảm xúc vui – buồn – nhớ nhung – đau đớn mà có khi cả đời không thể nào quên được. Có người can đảm đi tìm kiếm tình yêu, có những người lại chọn giữ lại tình cảm cho riêng mình rồi tự cất mình vào trong nỗi nhớ. Còn bạn? Thanh xuân của bạn là gì? Tác giả Nắng Lạnh đã gửi gắm đến chúng ta những cảm xúc trọn vẹn của một quãng đường tuổi trẻ qua cuốn sách "Có hẹn với bình yên", một cuốn sách "dành tặng cho thanh xuân của chính mình và của tất cả những người từng can đảm yêu, can đảm từ bỏ và cũng can đảm làm lại từ đầu"

    Cuốn sách "Có hẹn với bình yên" là một cuốn sách viết về đề tài thanh xuân và tuổi trẻ hay nhất mà tôi từng đọc. Mỗi câu truyện nhỏ đều mang một ý nghĩa và cảm xúc chân thật của tác giả cũng như của những người đã – đang – và sẽ trải qua.

    [​IMG]

    Ai trên đời này cũng mong mỏi có được hạnh phúc, có người đã đạt được, cũng có người còn đang mải miết kiếm tìm. Trong cuốn sách có viết "dù bạn đang ở đâu trên chặng đường của mình, chừng nào bạn chưa hạnh phúc là bạn vẫn chưa tìm tới đích", nhưng tôi có đọc ở đâu đó rằng hạnh phúc không phải là một đích đến mà nó chính là cả một cuộc hành trình. Vậy theo bạn hạnh phúc của mỗi người là ở đâu!

    Đừng chỉ yêu thôi mà phải cần phải thương nữa

    Nếu ai đã từng yêu một người nào đó, có thể là đã có một kết thúc trọn vẹn hoặc vì lý do nào đó mà đã phải chia tay thì khi đọc cuốn sách này sẽ nhận ra và khơi dậy lại nhiều cảm xúc. Tôi thấy tác giả viết thật đúng, nói với chúng ta rằng đừng chỉ yêu thôi mà cần phải thương nữa.
    Khi yêu người ta sẽ thường thề non hẹn biển- hứa yêu nhau mãi mãi, nhưng.. mãi mãi là bao xa, khi mà tương lai chẳng ai biết trước được điều gì, con người rồi ai cũng thay đổi. Thế nên chỉ yêu thôi còn chưa đủ để hai người có thể nắm tay nhau đi đến cuối con đường. Nếu yêu là cơn mưa rào mùa Hạ bất ngờ xối xả, thì giữa hai người còn cần có một tình thương lặng lẽ và bền chặt kia. "Yêu có thể mất đi, nhưng thương thì còn mãi. Hết yêu có thể quên nhưng hết thương, lòng ta vẫn day dứt mãi không thôi". "Nếu chỉ yêu ai đó, ta sẽ coi tình yêu là cái cớ ích kỷ để chiếm hữu và đặt vào họ những kỳ vọng lớn lao. Nhưng khi thương họ rồi, ta sẽ tự ngăn mình lại trước khi nói ra một lời gây thương tổn, cảm giác của họ sẽ được đặt trên tất thảy những ham muốn và kiêu hãnh của bản thân".

    Tình yêu tuổi 17 khác với tình yêu tuổi 25

    Khi tôi 17 tuổi có yêu một anh bạn cùng lớp, tình yêu lúc ấy sẽ như thế nào nhỉ? Cuồng nhiệt, bất chấp và khờ dại. Lúc đó tình yêu của tôi chỉ toàn là một màu hồng phấn, ngọt ngào và say đắm. Tôi cứ nghĩ tình yêu sẽ đẹp và chắc chắn chúng tôi sẽ không thể xa rời, cho đến khi chia tay tôi đau đớn nhưng lần sau tôi sẽ lại yêu nồng nhiệt như vậy, bởi vì khi ấy tôi còn trẻ, mà "Tuổi trẻ là một cung đường đầy những trải nghiệm của niềm vui và hạnh phúc, của đổ vỡ và rạn nứt, của tin tưởng và thất vọng, của lạc mất và tìm thấy"

    [​IMG]

    Nhưng khi trải qua bao năm tháng khờ dại như thế, tình yêu sẽ bớt đi màu hồng và nhuộm thêm rất nhiều màu sắc khác nữa. Lúc đó ta chẳng còn mong một tình yêu đẹp như truyện cổ tích, bởi ta truyện cổ tích chỉ là những mộng tưởng không hề thực tế mà thôi. Đến bây giờ tôi chỉ mong có một người yêu mình rồi hai người sẽ cùng cố gắng cho tương lai, chẳng cần sang giàu quá, chẳng cần ngọt ngào quá, chỉ cần có một bờ vai vững trãi cho tôi tựa, một vòng ôm ấm áp an toàn, vậy là đủ.

    Tác giả Nắng Lạnh có viết rằng: "Thì ra, thứ giữ chân một người không phải là những lời thề non hẹn biển mà là ánh mắt kiên định đến cùng, không phải nụ hôn chớp nhoáng mà là vòng tay ôm dịu dàng, nhẫn nại. Thì ra, an toàn mới là cảm giác gây nghiện nhất và bình yên mới chính là nơi người ta muốn dừng chân sau vạn nẻo đường dài"

    [​IMG]

    Con người ta có thể ở bên nhau đến cuối cùng không phải là vì câu nói, cũng không phải vì vật chất, mà bởi vì hai người đủ hiểu và thông cảm cho nhau, và có thể đã cùng trải qua "những ngày đẹp nhất và tệ nhất" của cuộc đời.

    Đừng ngại vấp ngã mà lỡ mất tuổi thanh xuân

    Có hẹn với bình yên là một cuốn sách đáng để đọc đối với mỗi người, để có thể nhớ những ngày tháng tuổi trẻ của chúng ta đã từng sôi nổi nồng nhiệt như thế, để cảm nhận rằng cũng đã có lúc chúng ta trải qua cảm giác cô đơn rồi hạnh phúc biết nhường nào. Trong cuốn sách mang theo hơi thở của tác giả, những thứ thật buồn nhưng lại được kể theo một phong cách vui tươi, giống như chính tên của tác giả vậy, Nắng – Lạnh, tuy lạnh nhưng luôn có nắng.

    Tuổi trẻ ai cũng một lần trải qua, hãy cứ mơ ước và sống theo những gì bạn muốn. Có chăng vấp ngã thì đừng ngại đứng dậy và đi tiếp bởi chẳng có ai không vấp ngã mà có thể trưởng thành. "Nếu không vấp ngã, làm sao chúng ta học được cách đứng dậy và đi tiếp? Và nếu chúng ta sống mà chưa từng hối tiếc lấy một lần, biết lấy gì để nhớ về thanh xuân? Đến một ngày, bạn sẽ thấy những khó khăn mà mình đã trải qua xứng đáng vô cùng".

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng năm 2019
Trả lời qua Facebook
Đang tải...