cô gái hay cười Tôi nào có hồn nhiên và mạnh mẽ Chỉ là tôi cố giấu những muộn phiền Tôi giấu, vì chẳng muốn ai bận lòng Vậy nên chuyện không vui, tôi đành giữ. Có những chuyện tôi chưa một lần nói Vì nói ra sợ người ta thương hại Thế là người cho cuộc sống tôi vui Thật sự chẳng vui, nếu người thấu hiểu. Tôi cũng có những điều mình trăn trở Có vết thương sâu chẳng thể nào lành Có giấc mơ dang dở cùng một người Có những nuối tiếc còn hoài day dứt. Tôi mong mọi thứ sẽ dần phai nhạt Để trái tim tôi sẽ được nguôi ngoai Tim không còn nhức nhói khi nghĩ về Những điều đã qua, những người đã gặp. Chỉ mong kỷ niệm phai đi một ít Chứ lòng không mong sẽ quên hết đi Kỷ niệm nào có gì mua được đâu Sao lại muốn quên điều quý giá thế. Sau tất cả những điều tôi từng trải Có lúc tôi gục ngã muốn buông xuôi Nhìn đâu tôi cũng thấy một màu đen Nhưng tôi biết mình không thể gục xuống. Nếu gục xuống bao người sẽ buồn lắm! Tôi sẽ buông xuôi khi chẳng còn ai Chẳng còn ai thương hay lo cho mình Cho dù mệt mỏi thì tôi vẫn bước. Chặng đường sắp tới sẽ nhiều sỏi đá Tôi vẫn đi tới dẫu có đớn đau Qua những điều ấy sẽ là hoa hồng Tôi tin những hạt giống mình gieo rắc.