CÔ ĐƠN Mưa chiều lại đổ khiến đường trơn Phố nhỏ hình như chợt dỗi hờn Ở đó hoa thơm nồng mỗi vụ Nơi này gió lạnh thổi từng cơn Gieo sầu xuống cội bàng nghiêng ngả Thả nhớ về thân liễu chập chờn Một cõi tình phai người chẳng thấu Ta ngồi gặm nhấm nỗi cô đơn.