Đào hoa am - Khai văn Bấm để xem Văn Khai là một vị quan nổi tiếng. Cái sự nổi tiếng của ông không bắt nguồn từ việc ông là một quan văn co tài có đức mà bắt nguồn từ chuyện cả đời ông chỉ lấy một thê. Nhưng lạ cái, hai phu thê đã ở với nhau hơn mười năm vẫn chưa có một hài tử nào. Thê tử đã mất ba năm mà ông vẫn chưa lấy thêm một thê, một thiếp nào. Người ta hỏi ông thì ông chỉ sảng khoái mà nói "Thê ta mới tẫn* không lâu, mà ta vốn một lòng với nàng, con cái là chuyện của đợi, đời không cho ta là chuyện của của ta. Việc nhà ta há các ngươi quản." (tẫn: Vợ mất) Ông sống vào thời thịnh của Vương triều Đại Đường, quant ham hoành hành mà vua vốn không lo chính sự. Huyền Tông suốt ngày đắm mê trong hương tửu, chơi đùa cùng Dương quý phi. Vốn còn chút hi vọng với cái triều đình 'yên ngoài loạn trong' này. Chẳng biết sao, ông nghe danh Lý Bạch, vốn là một hiền tài, bị hãm hại mà bị giam cầm trong khổ nhục. Loạn trong, loạn ngoài. Hắn nên làm sao, làm quan có chức tránh làm quan, tham quan ngày càng hoành hành. Hắn vẫn đợi, vẫn hi vọng một chút gì ở cái loạn triều này. Thế là Hạ đại nhân cũng đã đi, cả cái loạn triều giờ còn mỗi tham quan. "Đồng quy vô tảo vãn, Dĩnh thủy hữu thanh duyên." Đọc câu thơ này của Lý Bạch mà ông không khỏi cảm thán. Hạ đại nhân đã đi rồi, ta còn ở lại chốn loạn triều này làm chi. Không lâu sau, ông cũng cáo quan về quê. Ông giờ đây không còn gì phải vướng bận, bèn mua lại một am đào hoa trên cạnh thác núi. Phong cảnh hữu tình, hữu hảo men say. Ngày đêm trò chuyện cùng đám bạn giang hồ. * * * "Gian nhân chất vẫn vọng thế sự, Bán tĩnh bán mê vô hồi ngôn. Luận ngôn vô hữu, hoa am ca. Thế nhân bán nghi bán chữ ngờ. Vô nhập, nguyện tửu hữu vọng đào, Từ quan khởi vó, phất vạt phi, Mặc thế, vô ưu, luận chí hữu." Thế nhân hỏi hắn còn tâm sự, hắn cười, mà ta nhìn không thấu. "Đời này làm việc vốn không thẹn với lòng, sao ta phải âu lo" Nhấc ly tửu thơm nồng dưới bóng hoa đào rơi thật yên tĩnh. "Tửu tỉnh hậu nguyệt hạ thính thiện" Nẳm dưới biển hoa mà say giấc, phục y tung bay theo hướng gió. Như vậy đời này còn gì để nuối tiếc. Thần thoại đao am, ai dám đi xem, dòng văn sử sách có thật lòng, hậu thế chắc đã hiểu ta. Chỉ truyền đời mà lại có vẻ khốn khổ đến thế ư. Ta si cuồng vô ưu trong chen tuur, độc thanh độc tỉnh ai biết nào? Gian nghiêm lẫn lộn, vô luận bất bất phân bỗng nhớ khúc cố ca. "Vô thẹn, thanh nghiêm vô ưu lo, Hữu cười vô thấu, bất tri tâm. Nâng tửu nồng, hoa vô âm vô sắc, Tửu tỉnh haaun nguyệt hạ thính thiện. Cuống phong phất tà, hướng cuồng phong, Hữu cả vô nuối, vô tiếc hận."
Ma nữ - Thợ săn phù thủy. Nguyên chính. Bấm để xem Hỡi người! Hãy mau đây! Chúng ta cùng lắng nghe câu chuyện buồn Hỡi người! Chớ quên mang theo chiếc khăn tay, để thấm giọt lệ buồn Sinh thời, rất lâu trước đây, có một phù thủy trên đất nước này Cô đã trót yêu chàng hoàng tử kia, và mọi thứ đã bắt đầu Ta không cần đến ma thuật để ngưng đọng không gian, thời khắc ta cùng sánh đôi Mình cùng nhau sẻ chia bao buồn vui, yêu thương cùng năm tháng. Cột chặt em trên thánh giá, và dân chúng khắp nơi reo hò Đồ quỷ ma! Sám hối đi! Tên tội nhân! Sám hối đi! Lời nguyện cầu kia gần như đã bị tan biến bởi sự tuyệt vọng Tình yêu bây giờ liệu có còn gì chăng? Tại sao anh nghi ngờ yêu dấu giữa hai chúng ta như tà thuật? Đồ quỷ ma! Sám hối đi! Tên tội nhân! Sám hối đi! Và giờ đây ngọn lửa của oán hận đã bừng cháy lên rồi Thời gian đã hết rồi người ơi! Hỡi người, hãy ngước mắt lên, dõi theo màu đỏ rực của bầu trời Hỡi người, chớ có quên đi lửa thiêng mang màu chính nghĩa năm nào Sinh thời, rất lâu trước đây, có một phù thủy trên đất nước này Cô đã dối lừa chàng hoàng tử kia, và mọi thứ đã bắt đầu. Những kẻ chìm đắm trong hạnh phúc mê muội Mau mau tỉnh giấc đi, nhìn ả ta! Những thời khắc chúng ta bên cạnh nhau như bao lời gian dối Từ trên cao, ngọn thánh giá, nữ phù thủy ấy đang nói gì? Đồ quỷ ma! Sám hối đi! Tên tội nhân! Sám hối đi! Lời nguyền kia, đã gieo xuống, và cô gái thốt lên đau buồn Niềm tin chẳng còn giá trị nữa sao? Đừng bảo ta duyên tình năm ấy giữa hai chúng ta như tà thuật Đừng bận tâm! Phán xét đi! Không được tha! Phán xét đi! Nào giờ đây, ngọn lửa thánh hãy bùng cháy sáng đốt ra tro tàn Ả ta đã lạc lối, chẳng thể tha! Tại vì sao anh cũng như thế? Cũng ngu ngốc nghe theo bao người? Đồ quỷ ma! Sám hối đi! Tên tội nhân! Sám hối đi! Ngọn lửa kia rực cháy sáng, bùng lên dưới ánh dương đang tàn Thời gian đã hết rồi người ơi! Ta không cần đến ma thuật để ngưng đọng không gian, thời khắc ta cùng sánh đôi Mình cùng nhau sẻ chia bao buồn vui, yêu thương cùng năm tháng Cột chặt em trên thánh giá, và dân chúng khắp nơi reo hò Đồ quỷ ma! Sám hối đi! Tên tội nhân! Sám hối đi! Lời nguyện cầu kia gần như đã bị tan biến bởi sự tuyệt vọng Tình yêu bây giờ liệu có còn gì chăng? Tại sao anh nghi ngờ yêu dấu giữa hai chúng ta như tà thuật? Đừng bận tâm! Phán xét đi! Không được tha! Phán xét đi! Và giờ đây ngọn lửa của oán hận đã bừng cháy lên rồi Ả ta đã lạc lối, chẳng thể tha! Dần dâng lên, ngọn lửa ấy, rực cháy sáng vây quanh thân này Đồ quỷ ma! Sám hối đi! Tên tội nhân! Sám hối đi! Sẽ không quên mối hận đã khiến dòng nước mắt đắng cay lăn dài Thời gian đã hết rồi người ơi! Khai văn: Bấm để xem (cái này mai sau mình viết thành truyện ngắn luôn nè ^-^) Calenria là một hạt giống tinh linh được gieo xuống thế gian. Gặp mặt, chỉ một cái chạm mặt, nàng đã mang lòng yêu vị hoàng tử của đất nước nọ. Lấy thân phận của một thiếu nữ đến bên chàng. Mối tình họ đẹp làm sao, những quãng thời gian thật đẹp. Họ yêu nhau. Ngươi vì yêu mà khoác lên mình sự tội lỗi của kinh thánh. Cô ta yêu, yêu say đắm hoàng tử, vậy mà hắn lại chưa một lần nhìn cô. Thật bất ngờ, Calenia vậy mà lại là một phù thủy. Đài đến điện kinh thánh cao quý. Ả mang danh tín đồ phật giáo hãm hại nàng. Chàng không tin ta, vậy mà chàng lại không tin ta. Chàng hoàng tử đó không tin nàng, đưa nàng lên tế đàn đối mặt với những ngọn lửa chết chóc. A không can tâm, tại sao cô ta được hoàng tử để ý, còn ả thì chẳng có lấy một ánh nhìn. Đại diện cho kinh thánh. A đã nói những điều sai trái. Những cảm xúc của người dành cho ả là do ma thuật, một ngày nào đó, a sẽ hủy diệt vương quốc này. Nàng hối hận nhưng cũng không hối hận. Liệu nàng nói ngay từ đầu thì chàng có tiếp tục yêu nàng. Không, chắc chắn là không. Hắn thật ngu nguội. Mang danh phù thủy hắc ám, ta Caleia sẽ nguyền rủa các ngươi, đất nước này sẽ hủy diệt, sẽ nhấn chìm trong biển máu. Hận, sao có thể không hận, bao nhiêu tình cảm nàng dành cho hắn để rồi đổi lấy được cái gì đây. Những lời nói của đám nông dân ti tiện ngu nguội kia, hay một cái nhìn lạnh giá. Thân hoàng tử, liệu ta có thể yêu ai một lần. Nàng, nàng đã bước vào cuộc đời ta. Những ngày tháng yêu nhau thật hạnh phúc. Rồi có một người nói với ta, nàng là phù thủy, nàng lừa dối hắn. Hắn không tin, vẫn không tin. Chuyện gì sảy ra, sao tất cả mọi người đều biết, ta phải làm sao đây. Hắn vẫn chọn trách nhiệm, đưa nàng lên giàn hỏa thiêu. Nhưng ánh mắt hận thù kia là sao. Tim hắn đau, đau lắm. Hắn muốn chạy a. Tánh a, các ngươi không thể ngăn được ta. Ngọn lửa bùng lên, nuốt trọn mọi thứ. Hận, hận ý hóa thành đôi cách. Nàng đã giải thoát, không cần phải vướng bận những thứ tình cảm rắc rối này nữa. Đến lúc ta phải về ồi, chủ nhân của ta.
Vị thần gọi gió. Lời bài hát. Bấm để xem Ở trên bầu trời thật cao Ông là ai, ông là ai Có được gậy thần trong tay Ông dùng nó để làm gì Đưa cây gậy thần lên cao Ông gọi gió tới nơi này Hãy bay về đây nhanh lên Các người dân đang mong chờ. Người dân xung quanh nhìn thấy Vị thần bay đi khi xong việc Người dân xung quanh nhảy múa Lời nguyền kia không còn nơi đây. Khai văn. Bấm để xem Truyền thuyết kể rằng, trên bầu trời cao kia có một vì thần quyền năng, tay cầm gậy thần điều khiển cơn gió. Một ngôi làng nằm sâu trong rừng núi nọ. Lời nguyền, họ mang trong, mình một lời nguyền thật kì lạ. Dù họ có cầu khẩn các vị thần thế nào thì họ cũng không có được sự hồi đáp. Chứng kiến trước sự tuyệt vọng của dân làng, ô kìa cô bé kia muốn làm gì? Trèo qua hết ngọn núi này đến ngọn núi khác. Ô, ngọn núi cao nhất kia rồi, nó sẽ giúp cô gặp được các vị thần. Họ sẽ giúp được những người trong làng. Cầu khẩn các vị thần. Thật kì lạ khi họ không muốn giúp cô bé. Ai mới có thể giúp cô bé lương thiện và dân làng cô. Vị đó là ai, vị thần mạnh nhất. Cầu ông hãy giúp chúng tôi. Thật hạnh phúc, ông không từ chối lời thỉnh cầu cầu cô. Tuy bất ngờ nhưng nhiều hơn là hạnh phúc. Dẫn ngài ấy đến ngôi làng. Vung cây quyền trượng lên cao, cuồng phong nổi lên cuốn bay mọi sự tà ác. Dân làng dõi theo vị thần bay đi một cách nhanh chóng, ngài là ai? Mà lại mang theo một quyền năng vô hạn. Họ nhảy múa, những bữa tiệc tưng bừng diễn ra. Sự ô uế của lời nguyền kia đã không còn..
Nhất bái thiên địa Lyrics: Bấm để xem [男 / Nam:] Rénjiān de hé shèngzhe tiānshàng de hé Sông lớn ở nhân gian giữ lấy dải ngân hà trên không Yǎnqían de rén chàngzhe gùrén de gē Người trước mặt đang ca lên khúc ca của cố nhân Láishì de nǐ ỳujìan jīnshēng de wǒ Kiếp sau gặp lại người kiếp này của ta Shìfǒu hái hùi jìdé Phải chăng sẽ vẫn còn nhớ [女 / Nữ:] Wǒmen zhōng hùi lúnhúi zhìyú kúi kùo Cuối cùng chúng ta cũng phải trải qua cách biệt luân hồi Xiāngféng yīpiē ránhòu cā jiān érgùo Tương phùng thoáng nhìn một cái liền lướt vai mà qua Nǐ shìfǒu hùi húishǒu tíng zhù pìankè Phải chăng trong một khoảnh khắc người sẽ quay đầu Yǎnzhōng xiēxǔ ýihùo Trong mắt ẩn chút ngờ vực Nǐ tīng Chàng nghe xem Zhè zhōng shēng yōuyáng qīngchè Tiếng chuông này du dương trong trẻo [男/Nam:] Yōuyáng qīngchè Du dương, trong trẻo [女/Nữ:] 你看 Nǐ kàn Chàng nhìn xem 这槐花洁白如昨 Zhè húai huā jíebái rú zúo Cây hòe hoa nở trắng ngần tựa như trước đây [男/Nam:] 洁白如昨 Jíebái rú zúo Trắng ngần tựa trước đây [女/Nữ:] 湖水偃息了风波 Húshuǐ yǎn xīle fēngbō Mặt hồ đã ngừng phong ba [男/Nam:] 阳光收敛了颜色 Yángguāng shōuliǎnle yánsè Ánh mặt trời thu lại chút sắc [合/Cùng nhau:] 恰似你我 Qìasì nǐ wǒ Tựa như người và ta [女/Nữ:] 一拜天地 Yī bàitiāndì Một lạy đất trời [男/Nam:] 这一拜故梦陆离 Zhè yī bài gù mèng lùlí Một lạy mộng cũ rực rỡ [合/Cùng nhau:] 先谢苍天 Xiān xìe cāngtiān Trước tạ trời xanh 予你我一段灵犀 Yǔ nǐ wǒ yīdùan língxī Cho người và ta một đoạn tâm linh tương thông [女/Nữ:] 让我在万千人中遇见你 Ràng wǒ zài wàn qiān rén zhōng ỳujìan nǐ Để cho ta ở trong ngàn vạn người gặp được chàng [男/Nam:] 至白首不弃 Zhì bái shǒu bù qì Đến bạc đầu không quên [女/Nữ:] 一拜天地 Yī bàitiāndì Một lạy đất trời [男/Nam:] 将爱恨跪入尘泥 Jiāng ài hèn gùi rù chén ní Đem yêu hận quỳ gối tiến vào chấp mê trần thế [合/Cùng nhau:] 再叩厚土 Zài kòu hòu tǔ Lại khấu đầu hậu thổ 许你我一处静谧 Xǔ nǐ wǒ yī chù jìngmì Cho ta và người một nơi yên tĩnh [女/Nữ:] 请收藏 Qǐng shōucáng Xin cất giữ [合/Cùng nhau:] 唇齿旁一抹笑意 Chúnchǐ páng yīmǒ xìao ỳi Bên nhau gắn bó bằng một nụ cười [男/Nam:] 於来世 Ýu láishì Hẹn kiếp sau [女/Nữ:] 於来世 Ýu láishì Hẹn kiếp sau [合/Cùng nhau:] 相期 Xiāng qī Tròn hẹn ước [女/Nữ:] 留声机里放著往事斑驳 Líushēngjī lǐ fàngzhe wǎngshì bānbó Âm thanh còn lưu lại đang phát ra từng chuyện cũ loang lổ 粗砺相纸绘著岁月如歌 Cū lì xìang zhǐ hùizhe suiyùè rú gē Đá mài lên giấy vẽ lên năm tháng tựa khúc ca 所珍惜的终将辗转零落 Suǒ zhēnxī de zhōng jiāng niǎnzhuǎn línglùo Trân quý đến cuối cùng chỉ còn trăn trở suy tàn 如同昨夜花火 Rútóng zuoyé̀ huāhuǒ Tựa như pháo hoa đêm qua [男/Nam:] 何必奢求命运垂怜施舍 Hébì shēqíu mìngỳun chúi lían shīshě Cần gì phải cầu số mệnh rủ lòng thương xót bố thí 想来最远无非生死契阔 Xiǎnglái zùi yuǎn wúfēi shēngsǐ qìe kùo Có lẽ xa xôi nhất là chẳng qua là sinh tử khắc sâu 只怕终是负你一生相托 Zhǐ pà zhōng shì fù nǐ yīshēng xìang tuō Chỉ sợ đến cuối cùng lại phụ nàng một đời nương tựa 未践当初一诺 Wèi jìan dāngchū yī nùo Chưa thực hiện được lời hứa thuở ban đầu [男/Nam:] 你看 Nǐ kàn Nàng nhìn xem 台下都充作宾客 Tái xìa dōu chōng zùo bīnkè Dưới đài đều là tân khách [女/Nữ:] 充作宾客 Chōng zùo bīnkè Đều là tân khách [男/Nam:] 你听 Nǐ tīng Nàng nghe xem 喧骂便算是道贺 Xuān mà bìan sùanshì dàohè Tiếng mắng chửi coi như là lời chúc mừng 终归不欠也不赊 Zhōngguī bù qìan yě bù shē Cuối cùng không thiếu cũng không nợ [女/Nữ:] 此生尚余这一刻 Cǐshēng shàng ýu zhè yīkè Sinh mệnh này, tại thời điểm này [合/Cùng nhau:] 只是你我 Zhǐshì nǐ wǒ Chỉ có người và ta [女/Nữ:] 一拜天地 Yī bàitiāndì Một lạy đất trời [男/Nam:] 这一拜故梦陆离 Zhè yī bài gù mèng lùlí Một lạy mộng cũ rực rỡ [合/Cùng nhau:] 先谢苍天 Xiān xìe cāngtiān Trước tạ trời xanh 予你我一段灵犀 Yǔ nǐ wǒ yīdùan língxī Cho người và ta một đoạn tâm linh tương thông [女/Nữ:] 让我在万千人中遇见你 Ràng wǒ zài wàn qiān rén zhōng ỳujìan nǐ Để cho ta ở trong ngàn vạn người gặp được chàng [男/Nam:] 至白首不弃 Zhì bái shǒu bù qì Đến bạc đầu không quên [女/Nữ:] 一拜天地 Yī bàitiāndì Một lạy đất trời [合/Cùng nhau:] 将爱恨跪入尘泥 Jiāng ài hèn gùi rù chén ní Đem yêu hận quỳ gối tiến vào chấp mê trần thế 再叩厚土 Zài kòu hòu tǔ Lại khấu đầu hậu thổ 许你我一处静谧 Xǔ nǐ wǒ yī chù jìngmì Cho ta và người một nơi yên tĩnh [女/Nữ:] 请收藏 Qǐng shōucáng Xin cất giữ [合/Cùng nhau:] 唇齿旁一抹笑意 Chúnchǐ páng yīmǒ xìao ỳi Bên nhau gắn bó bằng một nụ cười [男/Nam:] 於来世 Ýu láishì Hẹn kiếp sau [女/Nữ:] 於来世 Ýu láishì Hẹn kiếp sau [合/Cùng nhau:] 相期 Xiāng qī Tròn hẹn ước Khai văn: Bấm để xem Một chuyện tình thật bi thảm. Nàng và hắn bất chấp mọi trở ngại chỉ để có thể bên cạnh nhau. Thật độc ác. Bất chấp mọi rào cản dư luận, đám cưới diễn ra, bỏ mặc toàn bộ sự thóa mạ của con người. Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường? Cao đường, họ vốn chẳng chẳng cần chữ cao đường đó. Phu thê đồng tâm, kết đồng lòng. Tuy vui nhưng chỉ toàn nước mắt.