Sống bên bờ sông Hằng ở Ấn Độ, các nhà sư thuộc tộc người Aghori cử hành mọi nghi lễ như những tín đồ theo đạo Hinđu, trừ một điểm khác biệt lớn: Họ là những kẻ ăn thịt người. Giữa thời đại ngày nay, khó có thể tưởng tượng rằng tục ăn thịt người vẫn còn tồn tại ở những khu vực hẻo lánh trên thế giới. Tuy nhiên đó là những gì đang diễn ra với người Aghori, sống gần Varanasi, phía bắc Ấn Độ, cách không xa sông Hằng. Vì hủ tục man rợ này mà họ bị những người theo đạo Hinđu chính thống tẩy chay. Họ có những quan điểm khác lạ để giải thích cho thói quen ăn thịt người của mình. Người Aghori tôn sùng sâu sắc thần Shiva, vị thần của sự hủy diệt trong đạo Hindu và đây là một trong những lí do chính dẫn tới những hành vi cực đoan của họ. Người Aghori dâng hiến bản thân mình cho Shiva với mục tiêu phá vỡ chu kì luôn hồi và đạt đến sự siêu việt. Họ ăn thịt đồng loại để tiến tới cái chết và tin rằng điều này sẽ giúp họ trở thành một hiện thân của Shiva. Những người sống dọc sông Hằng thường thả thi thể người đã khuất xuống nước vì nhiều lí do khác nhau. Họ cố gắng nhấn chìm các xác chết để người Aghori không thể kéo chúng lên nhưng đôi khi cách này không hiệu quả. Các nhà sư Aghori vẫn sẽ đưa những cái xác lên bờ và tận dụng từng mảnh của thi thể vì quan điểm của họ là không nên bỏ phí bất kì bộ phận nào. Họ ăn thịt xác chết, biến những chiếc đầu lâu thành những cái bát, tạc những mẩu xương thành đồ trang sức. Người Aghori còn thu thập tro người chết từ các bãi hỏa táng rồi bôi lên người, từ đầu đến chân với niềm tin rằng mình đang đến gần hơn với thần Shiva và bảo vệ họ khỏi mọi bệnh tật. Sau đó họ sẽ thiền và cầu nguyện. Người Aghori sống trong hoặc gần nghĩa địa, các bãi hỏa táng và gần các bậc đá nơi các thi thể được thả xuống sông Hằng. Điều này vừa giúp họ tiết kiệm chi phí đi lại, thuận tiện cho việc sử dụng xác chết và tro người vào các nghi lễ và gần với nguồn thức ăn chính. Cũng vì tập tục kì dị này mà người Aghori bị dân địa phương xa lánh. Tuy nhiên, họ cũng làm nhiều việc tốt. Người Aghori tuyên bố họ có thuốc chữa khỏi những căn bệnh chết người nguy hiểm nhất, thậm chí cả AIDS và ung thư. Các loại thuốc này được gọi là "dầu con người", được họ thu thập từ giàn hỏa thiêu sau khi thi thể đã cháy trụi. Họ cũng xây dựng một khu chăm sóc và cứu chữa cho người bị bệnh phong, và đến nay đã chữa khỏi cho gần 100.000 người bị bệnh phong nặng.